Nhật ký để viết cuối ngày, còn mình thì viết đầu ngày mới ...
1> Một thằng bạn ra đi vĩnh viễn, tối qua đi dám tang, a e ngồi lại cùng nhắc chuyện ngày xưa với nó .. ôi đau xót quá .. Một kiếp người rồi cũng ngắn ngũi như ngọn đèn trước giá, chẵn biết lúc nào tắt ...
Là một kiếp người, dù là dài hay ngắn ngũi thì mình nên sống tốt để cho trọn ngày và khi ra đi còn có người xót thương, sống phải có cái tâm, cái đạo đức ..
2> Ông bà ta xưa nay hay nói: "con ko cha như nhà ko nóc" - "con hư tại mẹ"
Những đứa con thiếu mất tình thương của cha - mẹ thì thật đáng thương, và nhất là khi nghe 2 câu nói trên, vậy thì mình hãy sống tốt hơn để người ta ko coi thường mình như 1 ngôi nhà không nóc hay 1 đứa con hư... Mẹ sinh con ra, mẹ muốn con nên người, là phải sống đức độ, thiện tâm, lời ăn tiếng nói đàng hoàn để mẹ hãnh diện vì con, nhưng con bất chấp miệng đời và sống một lối sống thoải mái mặc kệ mọi thứ .. lời ăn tiếng nói. hành động chưa thể đánh giá đuợc bản chất con người con, nhưng nó làm cho người khác nghỉ về con không tốt .. và 3 từ người đời hay chửi rằng "thứ mất dạy" .. 3 từ quá nặng nề cho một cuộc sống, họ không phải chửi con, mà chửi đấng sinh thành ra con ko biết dạy con .. thế thì con phải nghỉ gì??? Con phải lắng nghe để nhìn nhận, sửa chửa lại những gì được cho là "mất dạy" hay là con chữi rủa lại, khinh bỉ họ hay sĩ vả lại họ cho thoả lòng bực bội của con ..
Con ah, rồi cũng xong một kiếp người, con hãy sống tốt hơn, đừng làm mẹ buồn nơi suối vàng con nhé, mong con mẹ lớn khôn và là một người đàn ông thực thụ.
Trích nhật ký "***"