Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
19/03/2021 21:03 # 1
vutmaihoa
Cấp độ: 20 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 68/200 (34%)
Kĩ năng: 5/20 (25%)
Ngày gia nhập: 03/03/2021
Bài gởi: 1968
Được cảm ơn: 15
Tôi có một nỗi buồn thật đẹp


Đã bao giờ, bạn nghe một bản nhạc buồn mà nhận ra rằng nó thật hợp với tâm trạng của mình. Bạn lạc lối trong bản nhạc cũ đượm màu đau thương ấy mà không thể thoát ra được. Lồng ngực thấp thỏm những nỗi đau miên man của một cuộc tình đã đổ vỡ….? “Tôi Có Một Nỗi Buồn Thật Đẹp

Đã bao giờ, bạn viết hàng tin nhắn rồi lại xóa đi, bạn lại viết rồi không gửi, chỉ lẳng lặng gửi chúng vào những hòm thư nháp hay chưa?. Lúc buồn bạn lại tìm về những dòng tin nhắn ấy và ngắm nghía chúng như một bông hoa xinh đẹp giữa mùa xuân nhưng lại chứa chan nỗi buồn

Đã bao giờ, bạn thực sự rất nhớ, rất nhớ người ấy. Nỗi nhớ ấy hiện hữu và to lớn đến mức bạn sẽ vứt bỏ tất cả chỉ để ôm người đó một cái ôm thật chặt từ phía sau. Chỉ lẳng lặng như thế rồi rời ra người ấy vĩnh viễn.

Đã bao giờ, bạn nhìn lên trần nhà và không ngơi được những cơn nấc nghẹn. Đã bao giờ những kỉ niệm như lát cắt, cứa từng mũi sắc nhọn vào trái tim thương tổn của bạn, hằn lên chúng những nỗi nhớ, những niềm đau hay chưa?

Đã bao giờ, bạn nhớ nhưng không dám gọi, nhớ nhưng chỉ quan sát người ấy hạnh phúc từ đằng xa, nhớ nhung rất nhiều nhưng lại điên cuồng lao vào công việc như kiếm tìm khoảng không chơi vơi cho chính mình. Đã bao giờ…đã bao giờ bạn như thế hay chưa.

Tôi Có Một Nỗi Buồn Thật Đẹp

“Đã có lúc anh mong tim mình bé lại để nỗi nhớ em không thể nào thêm nữa. Đã có lúc anh mong ngừng thời gian trôi để những dấu yêu sẽ không phai mờ…”

Đã bao giờ, bạn nhìn lên trần nhà, bạn ra phố, bạn lặng nép vào một góc quán nhỏ với vô vàn bóng người qua lại trước mặt. Có những ngày cho phép bản thân mình lạc lối, lạc trong bản tình ca cũ còn sót lại trên mái tóc người thương. Bởi đâu con người ta chỉ lỗi nhịp một lần trong đời, ngày mà ta biết giọt nước mắt không chỉ dành cho mình mà còn dành cho người ấy…

Mặc dù rất muốn về bên họ, cùng nắm tay họ lạc trong một bản nhạc mới hơn, dứt bỏ những ngày mắt kề gối, đẫm từng cơn nước mắt.

Chúng ta luôn tiếc nuối những thứ đã qua đi, đã tuột khỏi tầm tay với. Tình yêu cũng vậy, nó như những người bạn dắt tay cùng đi trên mỗi đoạn đường ngắn dài khác nhau của cuộc đời, nó làm ta hạnh phúc đến phát khóc và cũng có thể làm ta khóc nhưng phải cố gượng cười… Rồi để lúc này đây, ta có thời gian ngoảnh lại về chúng.

Tôi Có Một Nỗi Buồn Thật Đẹp …

 




 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024