Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
15/05/2010 00:05 # 1
up_and_away
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 10/20 (50%)
Kĩ năng: 1/20 (5%)
Ngày gia nhập: 14/05/2010
Bài gởi: 20
Được cảm ơn: 11
Nhật ký của Up


Dành cho một người đã mất..
Đôi khi phải biết dừng lại…

Để ngoảnh nhìn…

Để hít một hơi thật dài…

Để lắng nghe…

Để cảm nhận..

Để thấy rằng mình đang tồn tại…

Để yêu thương…

 

Cuộc sống ban tặng cho bạn nhiều thứ, nhiều đến nỗi bạn không nhận ra rằng mình đã được “sủng ái” như thế nào. Bạn chỉ biết than trách, phàn nàn và ca thán…

Cho đến ngày..

Bạn mất đi một điều gì đó…

Cho đến ngày…

Bạn không cảm thấy sự tồn tại của một điều tưởng chừng quen thuộc…

Cho đến ngày…

Bạn nhận ra bạn hoàn toàn bỏ lỡ…

Thất lạc…

Đánh mất….

Có lẽ đến lúc đó bạn cũng chưa hoàn toàn chấp nhận rằng bạn thật sự đã không còn nắm giữ, không còn được nghe, được cảm nhận về một điều vô cùng quen thuộc…

Bạn đến lớp, đưa tầm mắt rất gần, rồi rất xa, bạn tìm kiếm, bạn hụt hẫng, bạn cảm thấy nhẹ tênh, chơi vơi, vô định, bạn sụp đổ…

Một bông hồng trắng để tưởng nhớ một người không còn tồn tại trong thế giới của bạn, một bông hồng trắng thay cho một ánh nhìn, một gương mặt, một nụ cười thường trực trong mỗi giờ lên lớp. Một bông hồng trắng thay cho một lời xin lỗi…

Đến lúc này bạn thật sự hiểu về câu nói”hãy sống tốt, trân trọng và yêu thương những gì mình đang có” bởi đến lúc không còn cảm nhận được hơi thở ấy bạn sẽ cảm thấy nuối tiếc và ân hận đến dường nào.

Bạn vẫn ngồi đó, một chỗ ngồi quen thuộc, đôi lần nhìn sang bên cạnh như chờ đợi một phép màu. Bạn vẫn đi, trên con đường đó, để mong chờ một điều kỳ diệu xảy ra. Bạn vẫn gọi, vào số máy đó, để trông chờ một giọng nói ngân lên…

Bạn biết rằng phép màu sẽ không xảy ra, hay một điều kỳ diệu tưởng chừng vô lý, nhưng bạn vẫn hi vọng, bởi thứ duy nhất không thoát ra khỏi ngôi nhà tăm tối của con người đó là sự hi vọng, bạn không hề đánh mất…

PS: Tôi không ước sẽ làm được nhiều hơn cho bạn, đối xử tốt hơn với bạn hay thậm chí không cáu gắt một cách vô lý với bạn. Tôi chỉ muốn những điều đó thật sự tồn tại một lần nữa, vẫn sẽ như thế, mãi mãi là như thế, không thay đổi, được không?




†™†°•-ßÄߥ_£ü√_ßσ¥-•°†™†
http://vn.360plus.yahoo.com/tintin-octieu/

 
Các thành viên đã Thank up_and_away vì Bài viết có ích:
15/05/2010 08:05 # 2
up_and_away
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 10/20 (50%)
Kĩ năng: 1/20 (5%)
Ngày gia nhập: 14/05/2010
Bài gởi: 20
Được cảm ơn: 11
Phản hồi: Nhật ký của Up


Tròn một tháng, cái ngày bạn rời xa tôi, rời xa tất cả những người yêu quý bạn, một tháng...có phải quá dài...
Mà có lẽ không, thời gian chỉ dài với những người phiền não, nhanh với những ai sợ hãi và ngắn ngủi với những kẻ hân hoan. Không hiểu sao, mọi thứ với tôi dường như chỉ bắt đầu...
Tiếng khóc nấc bên đầu kia điện thoại, căn phòng trống rỗng và những khuôn mặt bơ phờ....tôi biết rằng đó là sự thật. Tôi muốn thét lên khi nhìn thây bạn...
..ở đó.....
..bất động...
Người ta không cho tôi nắm tay bạn, họ sợ bạn không nỡ rời xa sẽ càng thêm đau đớn. Người ta không cho tôi chạm vào bạn, người ta kéo tôi ra...
...lạnh lùng...
Tôi không biết đã bao nhiêu lần hình dung ra khuôn mặt của bạn, không biết bao nhiêu lần day dứt, không biết bao nhiêu lần tôi căm ghét chính bản thân tôi..
Đúng, bạn ra đi đâu phải vì tôi, nhưng sao tôi không thể cho phép mình cái quyền tự tha thứ, tự biện minh hay phán xét. tôi không cho phép mình "vô tội"  trước cái chết của bạn, tôi không thể tự tha thứ cho mình...có lẽ..
....bây giờ..
..và..
....mãi mãi...
Có phải người ta sợ khi phải đối diện với chính mình, người ta sợ khi phải thừa nhận họ sai, người ta sợ khi nhận ra mình không hề hoàn hảo....nhưng dù sợ hãi thế nào đi nữa, tôi cũng phải đối diện với chính mình, với tất cả tình cảm và cảm xúc chân thật nhất từ con tim này...

PS:...Thượng đế nhìn xuống tôi và hỏi: ta cho con một điều ước, con sẽ ước gì? tôi nói xin người làm ơn  quan tâm đến người trong bài viết này....







†™†°•-ßÄߥ_£ü√_ßσ¥-•°†™†
http://vn.360plus.yahoo.com/tintin-octieu/

 
Các thành viên đã Thank up_and_away vì Bài viết có ích:
16/05/2010 02:05 # 3
up_and_away
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 10/20 (50%)
Kĩ năng: 1/20 (5%)
Ngày gia nhập: 14/05/2010
Bài gởi: 20
Được cảm ơn: 11
Phản hồi: Nhật ký của Up


Up...! Hạnh phúc là gì?
Hạnh phúc đơn giản là sự tồn tại của mình được ai đó nhận ra, tình cờ bắt gặp và giữ lấy...
Hôm nay ta nghĩ  về hạnh phúc....



†™†°•-ßÄߥ_£ü√_ßσ¥-•°†™†
http://vn.360plus.yahoo.com/tintin-octieu/

 
16/05/2010 12:05 # 4
up_and_away
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 10/20 (50%)
Kĩ năng: 1/20 (5%)
Ngày gia nhập: 14/05/2010
Bài gởi: 20
Được cảm ơn: 11
Phản hồi: Nhật ký của Up


Không biết khi bạn gặp khó khăn nhất trong cuộc sống bạn sẽ tìm đến ai. Những người thân bên mình hay là một người xa lạ mà mình chưa bao giờ quen biết. Đã bao giờ bạn tin rằng một người xa lạ có thể an ủi và đem đến cho bạn một niềm tin trong lúc bạn thất vọng nất chưa ??


†™†°•-ßÄߥ_£ü√_ßσ¥-•°†™†
http://vn.360plus.yahoo.com/tintin-octieu/

 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024