Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
01/06/2020 23:06 # 1
nguyenthuongtra
Cấp độ: 28 - Kỹ năng: 7

Kinh nghiệm: 154/280 (55%)
Kĩ năng: 38/70 (54%)
Ngày gia nhập: 17/09/2015
Bài gởi: 3934
Được cảm ơn: 248
[Youth Confessions] Hành Trình Đi Tìm Định Hướng Nghề Nghiệp - Khó Khăn Ai Rồi Cũng Phải Trải Qua!


Trước mình có đọc nhiều bài về thắc mắc định hướng nghề nghiệp, sẵn mình cũng là 1 đứa lông bông sau khi ra trường, đốt tiền của ba mẹ và mình đã thực sự tìm được con đường mình muốn đi, mình muốn chia sẻ đến các bạn và hi vọng có thể là câu chuyện tham khảo cho những bạn trẻ, đặc biệt sinh viên sắp và mới ra trường.

Câu chuyện: thắc mắc mình thích gì? Mình mạnh mảng nào? Nên thi ngành nào/trường nào? Bắt đầu từ hồi mình học cấp 3 (chẳng nhớ là từ năm lớp mấy). Nhà mình khá khó khăn, nên mục tiêu chủ yếu của mình đi học là để thoát khổ. Lúc đó mình hoàn toàn không có ai giúp đỡ, tư vấn trong việc học, chọn ngành chọn nghề, thấy bạn bè học giỏi thì chỉ biết làm sao giỏi bằng hoặc hơn nó là được (lúc đó cũng đạt được mục tiêu là học giỏi, minh chứng là cũng được hốt vô lớp chọn của trường). Rồi mình chọn đại 1 ngành để thi và học dựa trên tiêu chí: Điểm môn nào cao thì thi ngành có môn đó (Mình hay có thói quen sử dụng những gì mình có rồi bồi đắp thêm chứ không liều lĩnh bắt đầu từ số 0).

Rồi mình thi ĐH, ngành mình muốn học thì thi rớt, ngành thi chơi lại đậu, lúc đó mình tính xét điểm học cao đẳng, Ba mẹ mình rất tự hào nếu con học ĐH nên khuyên mình nên học ĐH, thế là mình đi học ĐH luôn. Mình hoàn toàn không thích ngành học, lên năm nhất mình đã đi làm thêm, đi làm 1 là kiếm thêm tiền trang trải, 2 là trải nghiệm thử xem mình thích gì, mạnh gì. Khi đó trong đầu chỉ có 1 mục tiêu duy nhất là tìm ra định hướng bản thân.

 

Câu hỏi đó luôn vang lên trong đầu cho đến năm 3, mình được 1 người Thầy chia sẻ cách chọn nghề, một nghề thực sự đáng theo đuổi khi nó đáp ứng 3 tiêu chí:
1. Đó là nghề mình thích
2. Đó là nghề mình mạnh
3. Đó là nghề tạo ra giá trị cho số đông (cộng đồng).
Lúc đó mình cũng sáng mắt ra và lấy nó làm 3 tiêu chí chọn nghề luôn. Mà khổ nỗi điều 1 và 2 mình bị bế tắc tại không biết mình thích gì mạnh gì.
Rồi sau đó mình lại được chia sẻ thêm 1 câu: Yêu việc mình làm chứ đừng làm việc mình yêu (Hoang mang tột độ nhưng rồi mình cũng áp dụng mà linh hoạt thôi)

 

Sau khi mình ra trường, công việc đầu tiên của mình là đi làm đúng ngành theo ý của ba mẹ (tại học 4 năm Đh cũng tốn khá tiền, còn nợ ngân hàng thêm 33tr nữa nên mẹ mình cũng tiếc nếu mình bỏ hết để làm lại). Trải nghiệm công việc Full-time đầu đời thật không dễ dàng gì các bạn ợ, ôi mình xuống xưởng làm như công nhân, à mà không, hơn 1 công nhân vì mình quản lý họ, nên trách nhiệm cao hơn mà lương lúc đó 3tr à. Mình cũng không quan tâm lương lắm vì chủ yếu mình tìm định hướng thôi. Làm cực, đi sớm về khuya, khiêng vác nặng, mình sút 3kg, chui vô kho lạnh nhiệt độ thấp khiến mình đau thần kinh liên sườn, đã vậy ngày nào cũng bị chủ đay nghiến, nước mắt chan cơm, ahuhu… Mình cũng cố cầm cự được 1 tháng, sau đó mình nghĩ: Mình đi học để thoát khổ, mà giờ làm còn khổ hơn chữ khổ nữa, thì tại sao năm 12 không bỏ học làm công nhân cho rồi. Mình bỏ nghề từ đó luôn.

Hành trình sau đó mình lại đi tìm câu trả lời, mình đã kinh qua các công việc như sales, telesales, CSKH, Lễ Tân, Hành chính, … và công việc lâu nhất của mình là 7 tháng làm công nhân (Lúc đó mình chọn đi làm công nhân để rảnh đầu óc mà suy nghĩ tiếp, đi làm chưa bao giờ mình đòi lương, công ty trả nhiều trả, mình chỉ tập trung tìm câu trả lời cho mình). Cuối cùng mình xin vào 1 cty Start-up và làm được 3 năm, trong thời gian đó mình đã tìm được con đường mình muốn đi các bạn ạ. Ôi Giàng ơi!!!

Ở công ty đó, mình bắt đầu từ vị trí content (mình viết lách cũng tạm), rồi văn vẳng bên tai câu: yêu việc mình làm chứ đừng làm việc mình yêu, mình viết bài đến Stress luôn nhưng vẫn cố hỏi bản thân: Mình có thích content không? Mình có mạnh về content không? Rồi với nghề content mình có thể làm được gì cho cộng đồng nhỉ? Thành lập công ty Agency ư? No no no…. Sau 6 tháng thì câu trả lời thứ 3 không có đáp án rõ ràng và thuyết phục, mình biết mình nên đổi định hướng. Mình chuyển qua bộ phận quản lý dự án kiêm chăm sóc khách hàng, cũng là 6 tháng sau mình không định hướng tiếp được nữa. Sau đó, mình ứng tuyển nội bộ vị trí HCNS.

Hiện tại đó là nghề mình làm tới bây giờ mà vẫn quyết tâm theo đuổi. Mình đã có hướng đi cho mình để trả lời cho cả 3 câu hỏi về việc chọn nghề. Kể sơ sơ vậy chứ thực chất chi tiết bên trong nó hùng hồn ghê ghớm và gian nan lắm khi khám phá bản thân. Sau cả hành trình dài khoảng 7 – 8 năm gì đó, mình nhận ra rằng bản thân chúng ta luôn thích nhìu thứ, và nếu chúng ta muốn làm việc gì thì việc đó chắc chắn sẽ tốt, suy ra có thể cũng mạnh nhiều thứ, hệ lụy là chúng ta không hoàn toàn biết chính xác mình muốn gì.

Khi chúng ta đứng trước ngã rẽ, chúng ta thường cân nhắc liệu rằng lựa chọn này có mang lại kết quả tốt không? Nhưng thực chất mọi thứ đều phụ thuộc bản thân mình, bạn chọn đại rồi nỗ lực nó cũng sẽ tốt, vấn đề là mình luôn sợ nó k tốt như mình kỳ vọng, nên cứ chần chừ rồi cuối cùng không được cái gì. Sau hành trình dài đằng đẵng, mình tìm được hướng đi cho mình, chắc có nhiều bạn cũng thắc mắc mình đã sống như thế nào khi cứ liên tục nhảy việc, lương thấp, chi phí cuộc sống, … xin thưa rằng việc quan trọng nhất của mình là tìm được định hướng, còn những khoảng khác mình đã dày mặt bỏ qua, xin tiền ba mẹ sống, mượn nợ bạn bè, đến nay mình vẫn không dư đồng nào vì vẫn đang trả nợ, ahihi. Nhưng mình vui vì mình đã biết mình đang làm gì. Mẹ mình từng khóc lên khóc xuống về vụ mình cv không ổn định, thậm chí không dám nói với họ hàng mình làm gì, lương bao nhiêu, …

Phương pháp mình áp dụng đó là tập trung, bạn hiểu cảm giác bị áp lực tài chính chứ? Có những lúc đi ăn ké bạn bè để tiền lấy đóng tiền nhà, có lúc bí quá gọi dt về nhà xin tiền mẹ mà nhà cũng không có, mẹ phải bán mấy con chó để gửi, mà chỉ được 500k, đi xe bus mượn thẻ sinh viên của người khác để chỉ trả 2k thay vì 6k, … Mỗi lần về quê là một cuộc đại khủng hoảng, … Mình cũng không rõ đã bơ đi những việc đó như thế nào. Tập trung – tập trung và tập trung. Mình nghĩ sách có thể giúp mình tập trung, mình đọc sách nhiều hơn, học nhiều hơn, … và hiện tại mọi thứ mình đã vượt qua được và mình biết mình thích gì, muốn gì, làm gì …Giờ chỉ việc lao về phía trước, tạo nên những gì mình muốn.

Đó là câu chuyện của mình. Khám phá bản thân và định hướng nghề nghiệp là 1 hành trình dài, mình vẫn đang tiếp tục thu hẹp và nhắm đích, mỗi năm mình đều review và lập kế hoạch cho năm tiếp theo, mình đã ít bị bế tắc hơn rồi các bạn ạ. Ơn giời!

Bạn nào thấy dài quá lười đọc có thể bỏ qua nhé. Chúc các bạn có thể khám phá được bản thân mình nhanh nhất, đừng mất thời gian nhiều như mình, ahihi.

Tác giả: Quỳnh Như

---------------------------------------------------

Ybox.vn

 




 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024