Tôi và cô ấy học cùng lớp. Đó là một cô gái xinh tươi hồn nhiên và tính tình rất tốt nên được bạn bè quý mến. Tôi và nhiều bạn nam khác đều thấy thích cô ấy ngay từ năm thứ nhất. Nhưng tất cả đều thất vọng vì sau một vài tháng nhập học thì chúng tôi biết được cô ấy đã có người yêu.
Kể từ đó, mọi người đều không dám màng tới cô ấy nữa. Chỉ có tôi là vẫn thích mặc dù đã biết cô ấy đã “có nơi có chốn” (tôi cũng không hiểu vì sao vẫn thích nữa). Những lúc trên lớp, tôi chỉ dám nhìn trộm cô ấy và nhiều lần bị nàng bắt gặp. Có lẽ vì vậy mà cô ấy biết tôi thích mình
Sau một thời gian dài thích thầm cô ấy, tôi đã tâm sự với cô bạn thân thì nó bảo là cứ chen vào mà tán mà cưa… bạn tôi bảo " đã đánh đồn thì đánh đồn có địch mới thú vị" nhưng tôi lại không thích thế. Tôi không muốn làm người thứ ba chia rẽ tình yêu của người khác, và còn một lý do đặc biệt là tôi rất yêu cô ấy nên không muốn vì lợi ích cá nhân mà làm nàng khổ. Ở bên anh chàng kia, cô ấy sẽ được hạnh phúc hơn và có một cuộc sống đầy đủ hơn bên tôi. Và tôi chấp nhận sẽ quên nàng.
Giờ tôi được biết cô ấy đã chia tay người yêu và tôi thì vẫn chưa quên được nàng. Tôi vẫn yêu đơn phương cô ấy một cách thầm lặng… Dù biết cô ấy đang không có ai nhưng tôi vẫn im lặng cho đến khi chính tôi chủ động tỏ tình với nàng.. nhưng buồn sao giờ nàng vẫn chưa quên được người đó. vậy là tôi trỡ thành kẽ thứ 3 làm kẻ thất tình chỉ biết đứng nhìn nàng mà thôi. bây giờ tôi cảm thấy sợ gặp nàng đứng trước nàng tôi thấy mình nhỏ bé quá vì tôi không có gì để cho nàng một thằng nghèo kiết xác như tôi thì làm được cái gì cho nàng chứ? nàng thì xinh đẹp gia đình lại có điều kiện có lẽ mối tình này tôi phải chôn kín trong lòng mình, giờ tôi đang mất phương hướng ai đó giúp tôi với được không...............