Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
12/12/2009 14:12 # 1
coixuong
Cấp độ: 16 - Kỹ năng: 17

Kinh nghiệm: 158/160 (99%)
Kĩ năng: 77/170 (45%)
Ngày gia nhập: 08/12/2009
Bài gởi: 1358
Được cảm ơn: 1437
cuộc sống có màu gì???




Cuộc sống có màu gì..?

Màu hồng...

Màu đẹp nhất và tuyệt vời nhất cho một cuộc sống...
Cuộc sống màu hồng là thế nào nhỉ..? Nhẹ nhàng, lãng mạn, mơ mộng, ấm áp, yêu thương...
Một thế giới mà tình yêu tràn ngập, chỉ có những điều tốt và sự yêu thương, cái xấu xa không thể tồn tại...
Nó đẹp, quá đẹp...
Những người nhận thấy cuộc sống mình màu hồng có lẽ rất hạnh phúc...
Nhưng... nó có tồn tại..? Một thế giới chỉ có yêu thương..?

Màu xanh lá...

Người ta nói xanh lá là màu của ghen tị... của cái cảm giác xấu xa trong lòng mỗi người...
Màu xanh lá bình yên là thế...
Không phải nó rất nhẹ nhàng sao, không phải thật dễ chịu sao khi xung quanh tràn ngập màu xanh của cây cỏ..?
Cuộc sống của màu xanh lá... yên bình, dịu mát, trong lành...
Nhưng... có chắc cây cỏ luôn yên bình không xao động..?


Màu xanh ngọc...

Xanh của trời mây, xanh của biển cả...
Màu xanh ngọc đẹp lắm... đẹp , trong và cao quí như chính cái tên của mình vậy...
Một cuộc sống dịu dàng như dòng nước... tự do như những đám mây... trong sáng như bầu trời...
Nhưng... tại sao màu ngọc lại buồn đến vậy..?

Màu vàng...

Vui vẻ, rộn ràng... màu vàng của nắng...
Lúc nào cũng tươi tắn rực rỡ nhỉ... Lúc nào cũng vui...
Tại sao có thể vô tư thế, tại sao luôn tràn đầy sức sống và sự nghịch ngợm như vậy..?
Những con người màu vàng... những người của cuộc sống...
Nhưng... sống như vậy có cảm thấy mệt mỏi không..?


Màu tím...

Tím thuỷ chung mãi một tấm lòng...
Ngưỡng mộ... một tấm lòng không thay đổi... một tình cảm, một trái tim chỉ dành cho một người...
Nhưng... có chắc yêu như vậy không đau khổ..?



Màu nâu...

Nâu của đất...
Nâu ấm áp... nâu giản dị...
Cao thượng... đầy lòng nhân ái...
Nhưng... có phải quá mờ nhạt không..?


Màu đỏ...

Đam mê cháy bỏng... yêu thương vô hạn...
Quyền lực... sự quyến rũ...
Màu đỏ có tất cả...
Nhưng... màu đỏ cũng là màu máu mà...?


Màu da cam...

Nổi bật... rực rỡ... trẻ trung...
Một sự kết hợp hoàn hảo giữa vàng và đỏ, một màu hoàn hảo cho sự phá cách.
Nhưng... có chắc mọi thứ mới lạ đều tuyệt vời..?


Màu đen...

Bóng tối...sự huyền bí...
Quyền lực...tội ác...
Sự đau buồn...cô độc...
Nhưng... ai bảo trong những điều tồi tệ nhất không có ánh sáng..?


Màu trắng..

Cuộc sống liệu có tồn tại màu trắng không..?
Không phải là trong sáng, thánh thiện... Màu trắng của cuộc sống có lẽ mang
một ý nghĩa rất khác...
Không vướng bận... không lo nghĩ...
Sống là sống...
Một cuộc sống đời thường... không phải băn khoăn bất cứ điều gì... Mọi thứ cứ lắng lẽ trôi qua như nó vốn có...

Nhưng... như vậy chẳng phải quá trống trải sao..?



 
18/02/2010 08:02 # 2
sakuratieuthu_kt92
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 3

Kinh nghiệm: 11/30 (37%)
Kĩ năng: 5/30 (17%)
Ngày gia nhập: 29/01/2010
Bài gởi: 41
Được cảm ơn: 35
Bi hài chuyện lì xì ngày Tết




1 - Bi hài chuy�n lì xì ngày Tết ...





Mở phong bao lì xì của dì Hảo, Tèo bĩu môi trước mặt khách: “Cô này keo quá, lì xì gì mà có 20 nghìn, chả bằng một tẹo tiền của bác Thắng ban sáng”. Cú đớp chát của trẻ khiến cả khách lẫn bố mẹ cậu ngượng đỏ mặt.

Chỉ sau khi khách ra về, dù là ngày mồng 1, lẽ ra không để trong nhà có tiếng khóc và kiêng không đánh trẻ, bố Tèo vì quá tức giận vẫn phải tát vào mông thằng nhóc mấy phát cho chừa cái tật “làm nhục bố mẹ”.

Còn Tèo, khi bị bố phạt đòn cậu học sinh lớp 2 vẫn không hiểu vì sao. Miệng cứ liên tục kêu oan rằng: “tiền của cô nhà quê thua tiền của bác Thắng”.

Đưa con về quê chơi Tết với ông bà nội, chị Hoa, ở Thanh Xuân, Hà Nội cũng ngượng "chín mặt" khi đứa con gái 6 tuổi bĩu môi "mừng tuổi có mỗi 10 nghìn đồng". Bất ngờ trước tình huống này, chị Hoa lúng túng mời vị khách của bố mẹ chồng ngồi chơi, uống nước rồi vội vàng xin phép đưa con vào phòng trong.

Chị Hoa tâm sự mình cũng vô ý khi không dạy con từ trước, và cũng không để ý là con năm nay học lớp 1, đã biết phân biệt mệnh giá tiền nên mới để xảy ra tình huống dở khóc dở cười này.

Cũng giống như chị Hoa, anh Đức, ở Từ Liêm kể, nhiều lần anh đã phải đỏ mặt vì cậu con trai cứ vô tư bóc tiền mừng tuổi trước mặt khách rồi chạy lại gần bố “khoe” xem được nhiều hay được ít. Nếu được nhiều tiền thì bé mừng rối rít; chẳng may được ít, bé lại chề môi rồi ném chiếc phong bao trống xuống sàn nhà.

Còn anh Long, ở Đống Đa cho hay, chiều mùng 1 Tết, khi đang tiếp vợ chồng người bạn học cũ đến chơi, thằng bé 4 tuổi lân la đến bên cạnh khách và nói: "Chú chưa mừng tuổi cháu à" làm cả chủ và khách đều lúng túng. Vội rút ví ra tờ 50 nghìn đồng mừng tuổi, người khách đỡ lời: "Chú quên mất, chúc cháu năm mới ngoan và hay ăn chóng lớn nhé", khiến gia chủ mới đỡ ngại.

"Chúng tôi cũng vô ý khi không tâm sự và dặn dò các cháu từ trước. Rút kinh nghiệm năm sau là phải 'quán triệt' ngay từ trước Tết", anh Long phân trần.

Không so bì trước mặt khách, khi được nhận được lì xì từ khách, Dũng nhà ở quận 6, TP HCM lại mở ra xem rồi nói ngay với mẹ: “Thấy chưa, bố mẹ đoán sai rồi, con nói là bác Hai lì xì 100 nghìn mà bố mẹ cứ bảo 200. Này, mẹ cất đi để cả nhà ta cùng đi du lịch”.

Bịt miệng con không kịp, ngượng với khách, mẹ Dũng đẩy vội con vào nhà trong rồi cười chống chế với người bạn: “Không có chuyện chúng tôi đoán già đoán non gì đâu, tính thằng bé nó thế đấy. Hay phịa chuyện”.

Cậu bé Hưng nhà ở quận 8, sau khi nhận được tiền mừng tuổi ngày xuân của khách, chưa kịp chúc tết lại, đã reo lên: “mừng quá, vậy là có vốn gỡ lại mấy ván thua lúc nãy”. Nói xong cu cậu ù té chạy ra ngõ nơi có nhóm chơi bài đang chờ sẵn. Khách cũng chỉ biết nhìn theo không nói lời nào.

Cũng rơi vào tình huống dở khóc dở cười, chị Bích, ở Hoàn Kiếm, Hà Nội kể, sáng mùng 1 Tết, vợ chồng chị về quê nội ở Nam Định chúc Tết ông bà. Để 1 triệu đồng vào chiếc phong bao lì xì, chị mừng tuổi mẹ chồng.

Tưởng tiền mừng tuổi Tết là lấy lệ như mọi năm, bà để lẫn phong bao lì xì vào mấy phong bao mà bà chuẩn bị mừng tuổi khi có khách. Khi có mấy đứa trẻ hàng xóm tới chơi, bà mẹ chồng rút phong bao mừng tuổi mà quên mất phong bao lì xì của cô con dâu.

Khi biết số tiền trong bao lì xì là một triệu đồng, bà tiếc của vội vàng đi khắp nhà mấy người khách tới chơi dù các con, cháu đã ngăn cản. Đi khắp làng trên xóm dưới, đến những người từng đến chơi nhà, bà khéo léo "trình bày" khiến cả hai bên đều cảm thấy ái ngại. Cuối cùng, bà vẫn lủi thủi đi về mà không biết chiếc phong bao một triệu đồng đã mừng lẫn cho ai.

Theo các nhà nghiên cứu văn hóa, lì xì là một nét đẹp văn hóa trong ngày Tết, tuy nhiên tục lệ này chỉ đẹp khi được thực hiện đúng ý nghĩa mang đến sự may mắn, thuận lợi cho người được nhận, chứ không đặt nặng giá trị vật chất.

Việc câu nệ, hơn thua tiền lì xì ở trẻ cần được phụ huynh quan tâm vì qua đó có thể giúp trẻ hiểu đúng ý nghĩa của việc lì xì đồng thời giúp các cháu không có thói quen đánh giá người lớn thông qua vật chất. Một việc khác, khi con trẻ nhận được tiền lì xì dù ít hay nhiều, phụ huynh cũng không nên bàn luận vì như thế, trẻ sẽ bắt chước.

Thiên Chương - Anh Thư



H,R và T, tôi có thể thêm vào đó chữ E và A để có được chữ HEART (trái tim). Nhưng tôi cũng có thể thêm vào đó chữ U và được từ HURT (đau đớn). Nhưng tôi thà có em (U = You ) và chấp nhận đau đớn (HURT) còn hơn là có một trái tim (HEART) mà ko có tình yêu của em.

 
Các thành viên đã Thank sakuratieuthu_kt92 vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024