Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
14/04/2011 10:04 # 1
boy_buonsau
Cấp độ: 12 - Kỹ năng: 13

Kinh nghiệm: 29/120 (24%)
Kĩ năng: 52/130 (40%)
Ngày gia nhập: 24/06/2010
Bài gởi: 689
Được cảm ơn: 832
Khi nào tớ mới được yêu?


Khi nào tớ mới được yêu?
Tớ năm nay học lớp 8 và nhận thấy mình khá “trưởng thành”: cao 1,6m (hơn bà chị 8X hẳn cái đầu... Ý là tớ còn chưa hết tuổi cao đấy nhé!), số đo ba vòng tạm ổn, nhìn nghiêng thì vòng một cũng không đến nỗi “trống vắng chiều nay” như mấy bạn cùng lớp.

Mặt tớ cũng có “chứng nhân trưởng thành” là mấy nốt mụn đều đều xuất hiện, dù không đến nỗi như sao trên trời nhưng cũng đủ cho người ta thấy là tớ đã... trưởng thành. Tuy tớ vẫn được đưa đón khi đi học nhưng tâm hồn tớ thì rất tự do, và tớ cũng vài lần bị “xây xẩm” vì mấy anh chàng trong trường.

 

Với sự... trưởng thành của mình, tớ tự biết đó chỉ là những cảm xúc nhất thời mà thôi, chứ chắc chắn sẽ không có chuyện gì ghê gớm hơn xảy ra được. Nhưng đến giữa học kỳ 1 vừa rôi, tớ đã chính thức bị “hạ gục” bởi anh hàng xóm khi vô tình "đụng độ" anh í trong một lần đi mua nước uống ở con đường kế bên.

 

Nếu trước đó, có ai hỏi tớ như thế nào là tình yêu sét đánh thì tớ chưa thể trả lời được, nhưng kể từ lần gặp gỡ ấy, tớ đã hiểu thế nào là... sét đánh!

 
"Ba mẹ giáo huấn tớ rằng tuổi này tớ nên tập trung vào việc học, tớ còn quá nhỏ, tớ chưa nên yêu,... Vậy khi nào tớ mới được yêu?" (ảnh chỉ có tính minh họa)
 

Bọn tớ làm quen với nhau rất nhanh, trao đổi số điện thoại cho nhau cũng rất nhanh. Tối đó bọn tớ nhắn tin tới tận đêm khuya, tớ phát hiện anh ấy và tớ có chung rất nhiều sở thích, anh ấy nói chuyện cực kỳ có duyên và rất hài hước. Đó là buổi tối đầu tiên mà tớ thấy vui còn hơn lần được mẹ mua cho điện thoại di động.

 

Mấy hôm sau, khi đang nhắn tin, anh ấy bảo: “Ước gì anh được gần em hơn”, tớ đùa: “Anh trèo lên phòng em đi”, sau đó 10 phút mà không thấy anh ấy trả lời làm tớ giận quá chừng. Đang “bừng bừng giận dỗi” thì tớ nghe tiếng gọi ngoài bancông, tớ mở cửa định xem ai mà ồn ào thế thì thật bất ngờ: anh ấy đang đứng trước mặt tớ!

 

Tớ không biết làm cách nào mà anh ấy trèo lên được nhưng đó thật là một cảm giác rất “ghê gớm”, tớ không kiềm được lòng nên đã ôm anh ấy chặt cứng.

 

Từ đó trở đi, tớ luôn có mong muốn được ở bên cạnh anh ấy và chắc chắn là anh ấy cũng vậy. Nhưng tớ bị đưa đón kín mít từ học chính đến học thêm nên anh ấy không thể đóng vai “hiệp sĩ đưa đón”. Mẹ tớ hình như cũng đoán già đoán non ra chuyện này rồi hay sao í nên dạo này rất hay lên phòng tớ vào những giờ tụi tớ nhắn tin với nhau, thỉnh thoảng lại đảo ra bancông... ngó dáo dác.

 

Không sao, trong “cái khó ló cái khôn”. Ba mẹ vừa chở tới lớp học thêm, tớ không vội vào ngay, đợi “cảnh sát hình sự” vừa quay đầu xe về là “hiệp sĩ” của tớ tới liền. Bọn tớ cũng chỉ đi chơi trong khoảng thời gian lớp học, khi gần hết giờ là bọn tớ đã có mặt ở trước cổng, cũng may mà ba mẹ tớ hay tới trễ nên “vụ án” này không bị phát hiện. Nhờ vậy, bọn tớ đã có những khoảng thời gian rất vui vẻ bên nhau, đi ăn, đi uống, đi coi phim, đi siêu thị hoặc đi lượn lờ khắp các con phố.

 

Đến khi kết quả học tập của tớ í ẹ quá, cộng thêm vài biểu hiện bất thường, cộng thêm một vài lần tớ đi chơi cuối tuần tới tận 0g, trong khi ở nhà mẹ tớ gọi tới nhà mấy đứa bạn thì tụi nó thật thà khai báo là tớ không đi cùng bọn nó thì bí mật của tớ bị lôi ra ánh sáng.

 

Mẹ khóc lóc um xùm, ba thì la lối khiến tớ rất bực mình. Tớ có làm gì sai trái lắm đâu? Tại sao ba mẹ không vui khi có người thương yêu tớ, lo lắng cho tớ, bù lại phần mà ba mẹ thiếu hụt?

 

Thử nghĩ xem, ba đi tối ngày, mẹ thì suốt ngày ôm bé Mún, cả năm nay mẹ chỉ biết có nó mà thôi... Bây giờ có người thay ba mẹ chở tớ đi ăn, đi mua đồ, lo lắng khi giọng tớ hơi khàn (mẹ chỉ biết tớ ốm khi thấy tớ nằm liệt giường thôi) thì lại ngăn cấm tớ, đưa tớ vào tận lớp, đứng canh ngoài đến khi đóng cổng, túc trực trên phòng tớ, tịch thu điện thoại của tớ, thu luôn cả những thiết bị anh ấy tiếp tế cho tớ để hai đứa liên lạc với nhau.

 

Ba mẹ giáo huấn tớ rằng tuổi này tớ nên tập trung vào việc học, tớ còn quá nhỏ, tớ chưa nên yêu, vân vân và vân vân. Vậy khi nào tớ mới được yêu?

 

Theo Ginger

Tuổi trẻ


 
Các thành viên đã Thank boy_buonsau vì Bài viết có ích:
14/04/2011 10:04 # 2
bi_kt16
Cấp độ: 11 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 54/110 (49%)
Kĩ năng: 37/100 (37%)
Ngày gia nhập: 22/09/2010
Bài gởi: 604
Được cảm ơn: 487
Phản hồi: Khi nào tớ mới được yêu?


Yêu lúc nào chả đc tại cứ cắm vào là quên bài vở nên k cho thôi. Vừa yêu giỏi vừa học hỏi giỏi xem ai dám ngăn cản ;))


Nguyễn Thị Thanh Tâm

                                                                                                                     Nước chảy hoa rơi........
 
 

 
14/04/2011 11:04 # 3
hoangquytcd2
Cấp độ: 10 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 87/100 (87%)
Kĩ năng: 89/100 (89%)
Ngày gia nhập: 17/10/2010
Bài gởi: 537
Được cảm ơn: 539
Phản hồi: Khi nào tớ mới được yêu?


Yêu sớm thì cũng tốt thôi nhưng tốt ở đây là phải biết lo học,cố gắng vươn lên ...
Còn yêu mà lo chơi + đi quá thì sẽ không tốt...
Như mình cấp 1 học sinh tb,lên cấp 2 tiếng sét ái tình đã giúp mình xuất sắc 4 năm liền nè



 Hoàng Quý 
Face book: Hoang Quy
FanPage: Flash Mob Đà Nẵng
Thông tin liên lạc:
Sđt:01262797976
Yh/Skype:hoangquytcd2
Mail:hoangquytcd2@gmail.com

 
15/04/2011 14:04 # 4
Tingoc
Cấp độ: 4 - Kỹ năng: 4

Kinh nghiệm: 28/40 (70%)
Kĩ năng: 31/40 (78%)
Ngày gia nhập: 13/11/2009
Bài gởi: 88
Được cảm ơn: 91
Khi nào tớ mới được yêu?


nổ kinh, nổ banh nhà lồng.



 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024