e k biết tình trạng này có xảy ra ở nhiều lớp khác hay k, hiện giờ e đang dạy av 10 với số lượng là 11 nhưng bây giờ chỉ còn 1 đứa học và 1 nhok lớp 6 nữa (thỉnh thoảng đi học vì cấn giờ học môn khác),môn anh văn cũng như những môn khác đều có cái khó riêng của nó,theo cảm nhận dạy bấy lâu nay của e cũng như tâm sự của các e thì trình độ anh văn của các e rất thấp,dạy lớp 10 hỏi các kiến thức sơ khai của lớp 6 chẳng hạn chỉ có thể trả lời 1 câu là mù trời đông, k biết. tình trạng k lo học của các em dẫn đến các e bị mất căn bản rất nhiều, và nó xãy ra ở nhiều lớp. E có ý kiến muốn mở 1 lớp dạy av gọi là bổ trợ sẽ dạy tất cả các kiến thức av từ cơ bản nhất,nếu ai chưa biết thì học,biết rồi thì học kỹ hơn,củng cố kiến thức đã qua, k phân biệt trình độ lớp nào từ lớp 6-11 (12 có thể vào ôn thi chẳng hạn) ,để xóa bỏ nạn mất gốc đang xảy ra hiện giờ, vì anh văn so với các môn khác cũng có thể nói là khó vì nó k phải tiếng mẹ đẻ,khó tiếp thu khó nhớ,mà môn anh văn thì đòi hỏi cần phải có chăm và time, time bỏ ra như thế nào thì nhận được kết quả như thế ấy,anh văn thì k phải học ngày 1 ngày 2 mà học lâu dài mới khá được. bên cạnh đó là clb nên tạo ra cái gì đấy để khuyến khích cũng như tạo động lực cho các e ham học, tại vì clb chúng ta dạy để giúp đỡ các e,mà các e do thiếu ý thức học và học k hiểu mất căn bản khó học k nhớ được làm các e ấy nản chí,đâm ra làm biếng và nhát đi tới lớp học, k phải như trên trường trên lớp các e học để có điểm để được lên lớp, e nghĩ có thể 1 gói kẹo nhỏ vào mỗi tuần làm phần thưởng cho những e học tiến bộ (k phân biệt giỏi vì như thế những đứa học yếu hơn sẽ nản k ham thi đua nữa). nếu chương trình này được duyệt thì xin cho e phụ trách nó nhé, thanks trước clb tình nguyện.
e biết các bạn,các anh chị dạy ở làng hy vọng gặp rất nhiều khó khăn khi tham gia hoạt động này. e cũng thế thôi k có xe,đi lên tới nơi có khi k có đứa nào ngồi không đợi chị cùng dạy chở về trong khi chưa ăn tối và đống bài vở nữa chứ, trong quá trình dạy có nhiều đứa làm e rất bực nhiều khi muốn đánh nó 1 cái đuổi ra khỏi lớp, nhưng rồi e lại k nỡ mặc dù tính e khá nóng.nghĩ đi nghĩ lại chỉ có mỗi câu tụi nó thiếu thốn tình cảm đủ buồn tủi rồi mình có làm những hành động như thế thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì cả,làm tụi nó thấy tệ hơn,buồn hơn thôi.bỏ qua 1chút thì có sao. các em ấy chưa ý thức được việc học và những suy nghĩ lớn lao cho tương lai sau này, ở trong môi trường và hoàn cảnh mà chẳng ai trong chúng ta muốn như vậy, nên e mong anh chị các bạn dạy sẽ thông cảm bỏ qua, suy nghĩ của các e ấy chưa chín chắc dẫn đến có nhiều hành động nông nổi, trong làng có khá nhiều e học rất yếu và khá quậy, nhưng e nghĩ mỗi việc đều có nguyên nhân của nó, chẳng ai muốn như thế cả, nếu có time chúng ta nên gần gũi các e nhiều hơn, tâm sự chia sẻ để tìm được nguyên nhân thì càng tốt, để giúp đỡ các e vượt qua hoàn cảnh bản thân mà sống tốt hơn.đó là những mảnh đời bất hạnh cần sự giúp đỡ của mỗi con người chúng ta, dù sự chia sẻ giúp đỡ đó có nhỏ hay lớn thì nó cũng góp phần chút ít đem đến niềm vui và hạnh phúc đến biết bao nhiêu con người khác, đừng ngại cho đi khi chưa nhận được gì, đừng thấy gian nan để rồi chùn bước bỏ cuộc, chưa thử sao biết có được hay k, miễn sao làm hết sức mình là được thôi.
cuối cùng e chỉ muốn nói: trong cuộc sống chẳng có điều gì suông sẻ như mong muốn của mỗi chúng ta, hoàn cảnh của các e cũng vậy, sống sao để sau này k hối tiếc vì đã bỏ qua 1 tuổi trẻ nhiệt huyết đầy sức sống mà lại sống 1 cách vô vị. Clb tình nguyện cố lên!!! k có gian khổ thì sao cần có tinh nguyện. tình hình là e chỉ viết được có thế mặc dù e còn rất nhiều cảm nhận chỉ tại có cái trở ngại dốt văn cấp tỉnh thiếu vốn từ trầm trọng k biết diễn đạt sao hết,đành stop gõ tại đây vậy.