....
Giả vờ mình chia tay em nhé.... Anh Sẽ Ko Phone Cho Em. Mặc Dù Anh Muốn Nghe Giọng Nói Ấm Áp Thân Wen , Muốn Được Kể Cho Em CHuyện Buồn Vui Đang Mon Men Nơi Khoé Miệng...
Giả vờ mình chia tay Em nhé... Anh Sẽ Ko Gửi SMS Cho Em... Mặc Dù Anh Biết Sẽ Có Người Ngồi Cười 1 Mình Khi Đọc Chúng , Đọc Đi Đọc Lại Và Cứ Cười Ngốc Nghếch...
Giả vờ mình chia tay Em nhé... Anh sẽ không còn nhớ đến Em từng ngày, từng phút từng giây... tin rằng ở nơi nào đó xa lắm, cũng có một người nghĩ đến mình từng giây, từng phút như vậy...
Giả vờ mình chia tay Em nhé... em sẽ không còn chờ đợi Em online mỗi ngày, không còn xù lông nhím trước những người con gái khác vì sợ người yêu mình chẳng có được vui...
Giả vờ mình chia tay Em nhé... aNH Sẽ Mạnh Mẽ Bước Đi Một Mình .. Mặc Dù Trong Tim Anh Đau Nhói, Anh Cô Đơn Và Còn Hơn Thế Nữa, Anh Thấy Cần Bàn Tay Em Dắt Anh Đi, Đỡ Anh Dậy Mỗi Khi Anh Vấp Ngã .
Giả vờ mình chia tay em nhé...
Giả vờ mình chia tay em nhé...
Giả vờ mình chia tay em nhé...
Anh đã từng nghĩ chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra... và Anh sẽ không bao giờ giả vờ... Anh không thích đùa với trái tim...
Mình... chia tay thật rồi....
Mình chia tay...
Ngày mai, Anh ra đường, vừa lái xe, vừa tư lự nghĩ thế là mình lại tự do, như cánh chim. Anh vội vã lao vào khoảng trời xanh - chới với - vì lâu ngày chỉ quẩn quanh bên bóng Em. Những ngày qua, Anh giấu Em vào trong những cơn mơ, những nỗi nhớ khắc khoải đến bật khóc...
Mình chia tay thật rồi... anh không còn gửi SMS cho em, những SMS dặn dò chứa đầy tin yêu và hi vọng của Anh...
Mình chia tay thật rồi... aNH không còn gọi điện cho eM, những cuộc gọi không đầu không cuối, có khi chỉ để cả 2 im lặng cùng nhau...
Mình chia tay thật rồi... aNH không còn là người yêu của EM, là người quan trọng với em hơn tất cả, không còn là người em yêu nhất trên đời... em cũng chẳng còn là người yêu của anh , là người em vẫn khẳng định "dù bão giông hay đêm u tối, thì em vẫn yêu người thôi" Chúng ta... chẳng còn là gì của nhau...
Mình chia tay thật rồi...
Mình chia tay thật rồi...
Mình đã chia tay...
Và ngồi đây anh đang khóc... Vì sự thực là Anh vẫn nhớ em từng giây từng phút từng giờ... sự thực là anh vẫn mong ngóng em online mỗi ngày... được nghe lời em nói, đựơc nhìn thấy anh cười...
Và anh đã cố gắng Mạnh Mẽ Bước Đi Một Mình ... trong Tim Anh Đau Nhói, Anh Cô Đơn Và Còn Hơn Thế Nữa, Anh Thấy Cần Bàn Tay em Dắt anh Đi, Đỡ anh Dậy Mỗi Khi anh Vấp Ngã ...
Phải rồi mình đã chia tay....
Lời chia tay này là do anh nói ra... anh phũ phàng với anh và nhẫn tâm với giấc mơ của mình... với những yêu thương và nìêm tin mà bao lâu anh vun đắp...
Lời chia tay này là do anh nói ra... trái tim anh đau buốt, tưởng như bị ai bóp nghẹt chính nó_chính anh buông từng lời, từng lời... xót đau....
Lời chia tay này là do anh nói ra... em khóc nức nở, nước mắt chảy tràn 2 bên má, nấc lên từng tiếng nghẹn ngào để ngăn mình không thay đổi quyết định, để ngăn cho tình yêu của anh đừng níu giữ con tim mềm yếu của anh lại...
Lời chia tay này là do anh nói ra... xót xa và đau đớn...
Rõ ràng... anh còn rất yêu em mà phải không? anh còn yêu em nhiều lắm, nhiều đến nỗi giờ đây, khi nào, lúc nào cũng ăm ắp hình ảnh của em... trong mắt anh... trong cảm giác... trong nỗi nhớ... trong trái tim...Nhiều đến nỗi trong cả giấc mơ của mình anh lại hi vọng những ngày vừa rồi chưa xảy ra... đến nỗi tưởng rằng quay bước có thể nhào vào vòng tay em như ngày cũ...
Rõ ràng lời chia tay này là do anh nói ra... Anh như một thằng ngốc chạy trốn mình bằng cách tổn thương người khác nhưng chính những điều đó lại trở về cào xé trái tim anh những vết sâu dài đau đớn...
Không còn em... cuộc đời dường như không trôi đến khoảng trời của anh nữa, như trước đây nó từng lãng quên.
Không còn em.... anh sợ buổi chiều, sợ bóng tối, sợ ban đêm..... Thì nước mắt ơi, cứ rơi xuống đi, cho dịu vợi.
Không còn em... Có cái gì chẹt vào tim, anh ngủ không tròn giấc, anh sợ hãi trong cơn mộng mị, anh thấy hoang mang..
anh ... trống rỗng....
Không còn biết mình đang làm gì, không còn biết mình đã làm gì...
aNh ... trống rỗng...
Cuộc sống của em giờ đây chỉ còn lại 2 màu đen và trắng....
anh ... trống rỗng...
Đâu là niềm vui, đâu là nỗi buồn, đâu là thật, đâu là giả? đâu là yêu thương? Đâu là hờn trách?
Anh không còn cảm thấy gì nữa...
... anh xin lỗi! Xin lỗi em nhiều lắm! Người anh yêu... Trái tim anh không còn đủ mạnh mẽ để yêu em nữa rồi...
... Và giờ