Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
01/10/2014 00:10 # 1
lesondtu
Cấp độ: 12 - Kỹ năng: 8

Kinh nghiệm: 74/120 (62%)
Kĩ năng: 45/80 (56%)
Ngày gia nhập: 07/09/2014
Bài gởi: 734
Được cảm ơn: 325
Cha có phải điểm tựa cho đời con?


"Cha à, cha có phải là điểm tựa của đời con không cha?"

Cha à, cha có phải là điểm tựa của đời con không cha?

Một lần thôi cho con được hỏi người, xin người hãy trả lời con.

Cha à, người cha có lẽ con chưa bao giờ ngưỡng mộ, người cha mà con nghĩ rằng chẳng bao giờ hoàn thành được nghĩa vụ của một người cha.

Chẳng là gì hết, cũng không thay đổi được gì hết khi tình yêu thương của cha chẳng dành cho con, vì rằng con chẳng thể nào níu kéo được chút thôi yêu thương cha dành cho con, dù chỉ là trong giây lát.Có lẽ tình thương đó con sẽ chẳng bao giờ được nhận, có lẽ tình cha con sẽ chẳng bao giờ có, và có lẽ con cũng chẳng bao giờ có được một người cha thực sự, cha à!

Cha biết không... Con đã từng ngưỡng mộ cha, đã từng tin tưởng cha, yêu thương cha, quý mến cha...v.v... Nhưng giờ đây, tất cả những điều đó như chẳng thể tồn tại trong con cha ạ, tất cả chúng đều biến mất khỏi con, không còn chút gì lưu lại. Giờ trong con chỉ còn nỗi hận thù, lo lắng, đắng cay và căm ghét.

Nhiều khi con tự hỏi mình rằng đó có thực là một người cha mà con mong đợi, mà con ao ước.Nhưng không cha à, con chỉ có thể nói được thế thôi. Con thất vọng về cha nhiều lắm.

Chẳng thể nào nguôi ngoai được nỗi đau trong lòng con, chẳng thể nào che lấp được khuôn mặt mình khỏi sự bàn tán của tụi bạn. Con cảm thấy mặc cảm và tự ti khi con có một người cha như thế. Thực sự con rất buồn và thất vọng. Những lúc như thế con chỉ biết khóc, lặng thầm mà chẳng giám trách than.

Con chỉ hận đời, hận số phận người, hận trời nhẫn tâm và hận con không biết chia sẻ cảm thông. Nhưng con không thể cha à, người cha thân yêu của con à, con không thể.

Đời sao bạc bẽo thế, cuộc sống sao đắng cay thế. Sao lại dồn nén bước chân cha tới những đau thương và hung tợn, để cha bị xâm chiếm và lây nhiễm những đắng cay và những dữ dằn của tạo hóa như thế. Thôi cha ơi, xin cha đó, đừng như thế nữa cha à! Làm ơn!

Cha...

Người của ngày xưa đâu rồi, tìm lại đi cha, đừng thế này mãi. Con chỉ cần cha của ngày xưa, cần một người cha của thời còn trong cảnh sống gia đình nghèo đói, yêu mẹ, thương con, biết sẻ chia quan tâm mọi người. Cha à, cha hiểu điều con muốn nói không cha...???

Cha...

Đừng thế này nữa cha. Con chẳng cần người cha như thế, chẳng cần giàu sang, chẳng cần một người cha lúc nào cũng đêm khuya gọi cửa vào nhà, con chẳng cần đâu cha. Chẳng cần sự say sỉn hành hạ, chẳng ai cần. Xin cha đấy, hãy vứt bỏ đi sự lạnh lùng, giàu sang, say sỉn, hãy chút bỏ đi lớp da mặt hung dữ, ánh mắt hận thù, cha nhé. 

Cha giờ chẳng còn là cha của ngày xưa nữa. Cha sống thật tệ cha à, cha chẳng còn dành tình thương cho mẹ, cho con, cho gia đình nữa rồi. Chẳng hiểu tại sao mỗi lúc một lớn khôn, trải qua những tháng năm con khôn lớn tới phút giây này, con chẳng thể nào có chút cảm nhận được tình thương nơi cha nữa. Chỉ chán ghét cảnh sống gia đình ta và người cha của thực tại đời con.

Cha chẳng còn yêu mẹ. Cha chẳn dành tình thương cho con, con không trách cứ nhiều, nhưng cha nhẫn tâm chẳng chừa chút tình yêu cho mẹ, giờ đây cha chẳng còn yêu thương, cảm thông cho mẹ nữa. Cha dành tình yêu của cha cho một người phụ nữ chẳng phải mẹ con...!!!

Nhiều khi con tự rằn vặt mình, tự làm mình đau, mình khổ để quên đi những buồn đau về cha. Con vẫn thường hay tự hỏi chính mình: Phải chăng bản tính cha đã thế? Hay tại cuộc sống tạo cho cha quá nhiều áp lực, mang tới cho cha quá nhiều rào cản và nỗi đau?... Nhưng con chẳng thể nào lý giải được những câu hỏi mà mình tự đặt ra, bỏ lại ý nghĩ đó, xen vào đó là vô vàn dấu chấm hỏi lấp lửng khó hiểu con dành cho mình.

Đời của một con người chẳng dài, nhưng cũng không quá ngắn ngủi nay sống mai đi.Chỉ là con đang thấy lòng mình chênh vênh đang cố tìm một nơi nương tựa cho mình, một đứa trẻ vị thành niên cần một nơi để được trưởng thành, được dạy bảo, và được hưởng yêu thương. Và con lại tự hỏi rằng cha có phải là điểm tựa con đang kiếm tìm? ....[...]

Cha ơi, con khát khao tình cha cha à, khát khao tình thương cha dành cho mẹ thân yêu và cho con. Nhưng con chẳng bao giờ giám nói với cha khát khao ấy của lòng mình. Vì con sợ ánh mắt cha, sợ cái nhìn sâu thẳm lạnh lùng ấy, nó làm cho con có cảm giác như con là kẻ thù trong cuộc sống của cha vậy. Sợ lắm cha à.

Con mong cha là điểm tựa đời con, mong cha dành cho con chút tình thương. Con chỉ khát khao, chỉ ao ước thế thôi. Gia đình ta cần một tình thương, một mái ấm cha à.

Nhiều khi con vô tình thấy cha âm thầm, lẳng lặng một mình khóc. Đêm, tiếng nấc nghẹn trong cha làm tim con đau thắt. Nước mắt con cũng rơi, ướt mèn trên miền gối. Con chỉ muốn vùng dậy, chạy tới ôm lấy cha để cùng chia sẻ nỗi buồn, niềm vui với cha, nhưng con không thể, con cũng chẳng muốn. Vì đôi chân con chẳng chịu để con làm như thế, trái tim con không cho con, không để con dành chút tình thương, chút lòng thương cho cha nữa. Bởi vì trái tim con đã bị tổn thương quá nhiều rồi, nó mới chỉ là một trái tim non nớt đang dần hoàn thiện, dần nâng cao hơn cảm nhận và đang học hóa đá một trái tim thôi. Nhưng chưa thành thì nó đã phải chịu biết bao nhiêu là tổn thương trong những trận cãi vã giữa cha và mẹ, những trận hành hung quậy phá. Tất cả mọi thứ trong nhà như đảo lộn, chẳng gì còn nguyên bẹn, thoang thoảng chút mùi máu tanh trên những mảnh thủy tinh trong suốt nhuộm máu đỏ của cha, của mẹ và... của cả con.

Con chẳng trách cha, con chỉ trách đời, trách người thôi cha à. Trách sao mang tới bên cha nhiều đau thương như thế, trách tình người chẳng biết quý trọng yêu thương trong nhau, trách người với người chẳng để cho nhau được hạnh phúc, trách những phận người, những kiếp sống mong manh chiếm xâm và cướp đi hạnh phúc của người khác vào tay mình, mang về bên mình thứ hạnh phúc chẳng phải thuộc về mình mà vẫn lạnh lùng cướp đi không chút ăn năn, van nài, hối hận.

Cha à, cha hãy là điểm tựa đời con cha nhé.

Hãy chút bỏ đi bề ngoài lạnh lùng, những tính cách mà cuộc sống đã để cha phải mặc giầy lên những lớp da thô ráp, không cảm nhận, những dữ dằn và đôi măt lạnh toát cha nhé, hãy chút bỏ và khoác lên mình một màu yêu thương, một màu cảm nhận, hãy để cha chở lại làm cha ngày xưa của con cha nhé. Cha à... Con biết, cha thực sự không xấu xa, lạnh lùng hay vô tâm, không biết sẻ chia quan tâm tới người khác, mà chỉ là cha đang ngại ngùng, đang ăn năn, đang sợ hãi thôi. Cha hãy gạt bỏ hết tất cả đi cha, để chở lại là chính cha, để cho con có một người cha mới, một người cha tốt. Để con có điểm tựa vững chắc cho đời, cho tương lai.

'' Cha cho ta hình hài và nâng bước ta bằng đôi cánh của sự hi sinh thầm lặng. Cha cho ta lòng dũng cảm để đương đầu với mọi thử thách của cuộc sống. Cha cho ta sức mạnh để vững bước trên đường đời. Và trên tất cả, cha cho ta niềm tin vào sự kỳ diệu của tình yêu thương và sự bao dung.''

Đúng thế cha à. Hãy làm tất cả cha nhé. Hãy làm như thế cha nhé. Hãy làm một người cha tốt đi cha. Hãy để cha cho con một nơi tựa vững chắc, cho một tình thương từ tận đáy lòng cha, hãy mang tới niềm vui cho mọi người cha nhé.

Cha à, con chỉ khát khao có thế cho một người cha của đời con thôi.

Cha... Có được không cha.

Hãy cho con tin rằng: ''Cha là điểm tựa đời con!'' 

Nguồn: http://gioitre.com.vn




 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024