Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
30/04/2015 21:04 # 1
NhocDyn
Cấp độ: 9 - Kỹ năng: 6

Kinh nghiệm: 82/90 (91%)
Kĩ năng: 17/60 (28%)
Ngày gia nhập: 21/09/2014
Bài gởi: 442
Được cảm ơn: 167
Yêu thương gửi lại


 Yêu thương gửi lại cho em có lẽ chỉ là nỗi nhớ luôn hướng về anh...

- Anh có biết người ta nói gì khi biết em yêu anh không?

– ???

– Đừng.”

Nhưng rồi em vẫn yêu, và chưa từng hối tiếc…

Bởi đừng bao giờ hỏi “Anh có yêu em không?” Mà hãy tự hỏi ” Tôi có yêu anh không?”

Nghe nói, con người ta thường không biết quí trọng một thứ gì đó cho đến khi mất đi, vậy vì sao trong khi thứ tôi luôn quí trọng, nó vẫn cứ mất đi…

yeu thuong gui lai blogtamsuvn

Cuộc sống này có những chuyện rất buồn cười. Chúng ta đã sống cả đời kiếm tìm cho mình một lý do, chúng ta vùi mình tìm ước mơ, chúng ta cố gắng đạt được những vị trí mình đã đặt ra,… Cho đến một ngày bất chợt phát hiện hoá ra mọi thứ khiến những tháng năm qua mình luôn cảm thấy trống trải lại nằm trong tay của một người xa lạ. Rồi từ khoảnh khắc ấy, mọi điều bản thân làm đều chỉ để biến người ấy thành một người quen thuộc với cuộc đời của mình, tất cả cố gắng chỉ để người ấy mỗi ngày từng chút một yêu thương thế giới của mình, để biết đâu một buổi sáng thức giấc, người ta ở lại và người ta không muốn ra đi.

Chỉ là… đa phần những người thân quen đó rốt cục lại chỉ trong một buổi bình minh tới, họ nhẫn tâm bất chợt muốn một lần nữa trở-thành-một-người-xa-lạ.

Có những người đến bên cuộc đời chúng ta, trao cho chúng ta biết bao nhiêu ký ức, hóa ra cũng chỉ để đến một ngày trở thành ký ức mà thôi.

Nhưng giống như người ta vẫn hay nói đau thương thì dễ nhớ, vui vẻ chóng quên. Chỉ tiếc rằng với anh và tôi, đối phương đều là mối tình đầu của nhau. Chỉ tiếc rằng thứ hồi ức càng tươi đẹp chỉ có thể đổi được nỗi đau đớn càng thương tâm.

Và … nỗi nhớ, có thể khiến tôi cười, cũng có thể làm tôi lặng yên. Người ta nói càng cố quên sẽ càng nhớ. Và “cuộc đời thật buồn khi cứ sống nhờ ước muốn”, vì trời mấy khi chiều lòng người. Nên tôi cũng cố nhớ để mà quên. Nhưng có đôi khi cố mãi, cố mãi, tôi lại thấy mình dường như đang giành giật với thời gian những cái đau nhói ở vùng kỷ niệm nào đó, với những mảnh ký ức chắp vá, những hình ảnh xô lệch, những gương mặt méo mó… Có những thứ tôi ngỡ đã quên, một ngày bình yên bỗng tràn về trong những cơn mơ chập chờn.

 

 

 

Cho đến khi… tôi biết rằng:

Con người chúng ta nên tập hiểu có những thứ không phải là mất đi, mà là không còn nữa. ‘Mất đi’ thì còn hy vọng tìm thấy. ‘Không còn nữa’ vĩnh viễn mãi vẫn là không còn nữa.

“Hoá ra vậy mà cũng quen thôi anh nhỉ?

Chuyện một người không cùng đi với một người nữa ấy.

Rồi cũng sẽ quen.

Rồi cũng sẽ qua.”

 

Là khi em quên một người, để nỗi nhớ tan nhanh trong nhạt nhòa

Vòng tay này không giữ được ai kia, một người không phải của riêng em

Em bước ngược về nơi có gió, để gió cuốn đi hình bóng từng có trong em

Vì đôi mắt em không đủ sâu để giấu mãi những nỗi buồn…cho anh

Đã trao về anh…tình yêu ngày nào ngọt ngào

Đã trao về anh…trái tim em…..

(Yêu thương gửi lại)

T_Aries7

-blogtamsu.vn-




 
Các thành viên đã Thank NhocDyn vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024