Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
22/02/2012 12:02 # 1
b9x_kt
Cấp độ: 11 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 103/110 (94%)
Kĩ năng: 28/100 (28%)
Ngày gia nhập: 08/10/2011
Bài gởi: 653
Được cảm ơn: 478
Bài học về thời gian


Dù bây giờ không còn học cùng nữa nhưng tôi vẫn rất nhớ hình ảnh cậu bạn ngồi cùng bàn cuối với tôi hồi cấp III ngày ấy.

 

Điều tôi nhớ nhất đến tận bây giờ không phải là lời nói hay tính cách của cậu ấy mà là ở dáng đi của cậu.

 

Đó là một dáng đi mà tôi không thể quên được. Những bước chân của cậu thường nhanh, vội, và có cảm giác như lúc nào cậu cũng bị ai đó đuổi theo sau lưng.

Không ít lần về học cùng nhau, trong khi tôi thủng thẳng vừa đi vừa ngắm cảnh bên đường thì cậu ấy cứ cắm đầu cắm cổ sải bước. Một lần, tôi đã nổi nóng vì sự vội vàng của cậu ta: “Cậu bị ma đuổi hay sao mà lúc nào cũng vội vội vàng vàng thế. Cậu không thấy tớ đang đuổi theo cậu bở hơi tai à?” Nhưng cậu ta chỉ cười xòa: “Mình đi vậy quen rồi!”

Nhưng khi đã chơi thân với cậu ta, được cậu ta tâm sự nhiều tôi mới hiểu lý do vì sao cậu bạn ấy lúc nào cũng như bị ma đuổi vậy.

Hoàn cảnh nhà cậu ấy rất khó khăn. Bố cậu mất sớm, mẹ bị mù lòa, chẳng thể làm được việc gì. Hằng ngày, không như chúng tôi, chỉ biết cắp sách đến trường, khi về đến nhà đã có mẹ nấu cơm nước chu đáo, giặt quần áo đâu đấy rồi, cậu bạn tôi vừa đi học, vừa phải chăm mẹ, chăm cậu em ôn thi vào lớp 10. Ngoài thời gian trên lớp, cậu không có thời gian đi chơi đánh khăng, đánh đáo như chúng tôi, mà phải đi lội mương, lội sông bắt cua, bắt cá bán cho người ta lấy tiền mua sách bút. Mùa đến, một mình cậu cấy rồi gặt cả mấy sào ruộng của gia đình. Làm xong của nhà thì đi làm thuê cho người ta…

Khi biết những điều đó, tôi rất ân hận và lấy làm xấu hổ vì sự nổi nóng ngày trước của mình với cậu bạn. Tôi đã hiểu vì sao cậu bạn tôi lúc nào cũng đi như ma đuổi như vậy. Vì với tôi, mỗi bước chân chỉ là quãng đường từ trường về nhà. Còn với cậu bạn kia của tôi, thì mỗi bước là bao gắng nặng, lo âu. Đó là những bước chân để bước vào đời, chứ không chỉ để về nhà.

Và rồi như người ta nói: Cái gì cũng có giá của nó. Ba năm học cấp III, năm nào cậu bạn ấy của tôi cũng đạt danh hiệu học sinh giỏi cấp tỉnh môn Văn. Điểm tổng kết của cậu kì học nào cũng đứng đầu lớp. Còn tôi, tôi chưa bao giờ được đặt chân vào đội tuyển Văn ngày ấy chứ đừng nói gì đến thi học sinh giỏi của tỉnh, của huyện. Thành tích 3 năm học của tôi, cũng chỉ đủ làm bố mẹ tôi không phải xấu hổ với những phụ huynh khác là môn nào tôi cũng được trên điểm trung bình.

Ngày lên Hà Nội học đại học, tôi có quen một cậu bạn khác trong Hà Tĩnh. Lần đầu tiên gặp cậu bạn này, tôi ấn tượng nhất bởi chiếc đồng hồ trên tay cậu ta. Đó là lần chúng tôi đi thi hết học phần.

Khi tôi đang nhởn nha trên đường đến trường và nghĩ xem hôm nay bài thi vấn đáp môn tiếng Anh sẽ thế nào thì cậu ta gọi điện: “Trời ơi. Mày có biết bây giờ là mấy giờ rồi không. Quá giờ thi 10 phút rồi đó. Có đến nhanh lên không hả?”

Tôi giật nảy mình, nhìn lại đồng hồ thì thấy vẫn còn sớm những 10 phút nữa. Nhưng sợ đồng hồ của mình hỏng nên tôi cắm đầu cắm cổ chạy một mạch đến trường. Khi đến nơi thì thấy các bạn vẫn đông đủ ngoài phòng thi. Tôi gắt lên với cậu bạn làm tôi phải chạy bở hơi tai thì cậu ta đưa cho tôi xem cái đồng hồ: “Đây, mày xem đồng hồ xem có đúng là muộn giờ thi rồi không hả?” Tôi ngạc nhiên: “Sao đồng hồ của mày chạy như ngựa thế hả. Nhanh hơn đồng hồ của nhà trường những 10 phút”.

Lúc đó cậu ta mới cười ha hả: “Đó là thói quen từ nhỏ của tao. Tao luôn luôn vặn đồng hồ nhanh hơn bình thường 10 phút. Mẹ tao bảo làm thế để tao biết quý thời gian và bỏ được thói làm việc lề mề của tao”.

Lúc đó thì tôi mới vỡ lẽ. Có những điều rất đơn giản, mà tôi không thể nghĩ ra. Chiếc đồng hồ chạy nhanh hơn bình thường 10 phút và cái dáng đi như ma đuổi của cậu bạn học cùng cấp III với tôi. Hai cậu bạn, hai câu chuyện, nhưng đều để lại cho tôi bài học lớn. Đó là bài học về THỜI GIAN.

Vũ Viết Tuân

 


MỰC TÍM ONLINE 



Họ Tên :Trương Công Hiếu
Lớp: K17TCD1 
chức vụ: mod nhịp sống sinh viên
 yh: b9x_kt;
 
 
Các thành viên đã Thank b9x_kt vì Bài viết có ích:
22/02/2012 12:02 # 2
HONGKHANH1303
Cấp độ: 9 - Kỹ năng: 6

Kinh nghiệm: 21/90 (23%)
Kĩ năng: 44/60 (73%)
Ngày gia nhập: 01/02/2012
Bài gởi: 381
Được cảm ơn: 194
Phản hồi: Bài học về thời gian


 Tình bạn là đẹp và bền nhất, đến khi đi làm thì toàn là hơn thua nhau không có tình bạn đẹp như lúc đi học....


Yahoo: Hongkhanh210293@yahoo.com.vn
Gmail: Khanh111527@student.ctu.edu.vn
Trial moderator box Club - Đội - Nhóm

 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024