Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
17/09/2011 16:09 # 1
bi_kt16
Cấp độ: 11 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 54/110 (49%)
Kĩ năng: 37/100 (37%)
Ngày gia nhập: 22/09/2010
Bài gởi: 604
Được cảm ơn: 487
Tớ cũng biết là tớ chưa tốt thật...


1 năm gắn vs chức danh lớp trưởng, vui cũng có, buồn cũng có, ức chế có rất nhiều.

Lúc còn là 1 con bé loắt choắt cái mong muốn được làm lớp trưởng đã nhen nhóm trong suy nghĩ, càng lớn mong muốn càng nhiều hơn, tớ cũng đc thử sức nhiều, lớp trưởng, lớp phó chi đội trưởng,.... Không lần nào giống lần nào nhưng có lẽ lần này đặc biệt hơn tất cả. Tớ làm lớp truởng, công việc quản lý khó khăn hơn. Không có giáo viên cn hàng tuần, cũng có nghĩa, tớ không có gì để dựa vào nếu bạn ko nộp tiền, ko nộp giấy tờ đúng hạn. Không có GVCN tớ chẳng qua giống con ở, ai cần gì tới nói, ai muốn gì tới hỏi, nộp gì thì tớ đi nộp zùm. Nhưng không phải vì chuyện đó, chấp nhận làm LT là tớ đã chấp bỏ công sức của mình ra cho lớp. Nhưng mà, cái gánh càng nặng hơn khi tập thể ko còn là tập thể nữa. Tớ bắt đầu bị soi mói, làm tốt ko ai khen, làm hỏng thì thôi rồi, đủ các kiểu, đủ các loại, đủ các câu nói. Tớ là con người, và tớ hy vọng ai cũng biết là con người thì ko tránh khỏi sai lầm, huống j tớ còn phải làm luôn 40 phần việc còn lại. Tất nhiên tớ ko phủ nhận tớ sai, sai nhiều nhưng tớ cũng đã cố gắng nhiều hơn phần sai đó. Nhưng tại sao nhỉ? Tớ biết tớ chưa tốt, nhưng sống trên đời mà, làm gì cóchuyện hoàn hảo. Sao ko ai nhìn xuống để so sánh tớ, mà chỉ biết nhìn lên. Tớ chưa tốt thật nhưng tốt hơn là ko làm gì, ko wan tâm, ko cố gắng. Tớ ko vơ cả nắm, vì tớ biết cónhững cá nhân rất cố gắng, cố gắng để nghe tớ nói.

Qua 1 năm, tớ biết đc, những gì ng` ta nói ra chưa chắc ng` ta đã nghĩ vậy. Có ( những ) ai đó tớ cố tin vào phút cuối cùng, nhưng thất vọng lại càng ghê gớm hơn. Thà tớ ngay từ lúc nào đó, giữ nguyên suy nghĩ của mình, cólẽ tớ ko buồn nhiều vậy. Và tớ cũng biết ngoài mặt niềm nở nhưng trong lòng k phải vậy. 1 năm trước, có lẽ tớ chưa lớn dù đã bước vào cổng trường ĐH, tớ đã là con bé, rất dễ tin người, rất rất rất dễ tin 1 người. Còn bây giờ, tớ đã lớn rồi, lớn trong suy nghĩ và lời nói. Dù ghét, dù ko thích nhưng tớ cũng muốn nói cảm ơn, cảm ơn vì đã giúp tớ trưởng thành hơn, cảm ơn vì cho tớ biết tớ đã ngu ntn.

Tớ không phải loại người dễ từ bỏ, ng` khác càng ghét tớ lại càng muốn làm nhưng lần này tớ bỏ. Tớ bỏ vì tớ muốn 1 (vài) người hiểu được cảm giác và sự cực khỗ của tớ (của 1 LT) là ntn. Người ngoài nhìn vào ko bao giờ và chưa bao giờ cảm nhận hết được sự mệt mỏi đó. Làm sao biết hết được những đêm ngồi xếp loại rèn luyện, làm sao hiểu được những lần chở mấy chục cuốn giáo trình giữa trời mưa, làm sao hiểu hết được những lần trả giá rơi cả nước mắt, sẽ ko bao giờ có ai hiểu được tớ đã làm 1 LT ntn.

Hôm nay khi chức danh đó ko còn là của tớ nữa, tớ cảm thấy có1 chút hụt hẫng, vì dẫu sao đó cũng là 1 trong những mong muốn từ nhỏ của tớ, nhưng tớ vui hơn khi thấy vẫn có (nhiều) bạn ủng hộ tớ. Tớ biết tất cả chỉ vì sự ganh ghét. Nhưng dù sao đi nữa, cuối cùng tớ cũng thấy tự hào vì mình đã cố gắng hết sức.



Nguyễn Thị Thanh Tâm

                                                                                                                     Nước chảy hoa rơi........
 
 

 
Các thành viên đã Thank bi_kt16 vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024