Khi viết những dòng này thì thầy dã vào lại Sg rồi, nhưng em ko ngăn mình được.
Hôm thấy thầy bước lên xe, dáng thầy nhỏ, với 1 cái ba lô nhỏ đựng ít hành lí, và 1 cặp sách, em ko cầm được nước mắt.
Thầy ak, chỉ được học với thầy 1 tuần thôi, nhưng em biết được, thầy rất tâm huyết, dù thầy chỉ là giảng viên cơ hữu của trường.
Thầy đến từ ngôi trường mà em ước mơ. Thầy đến từ đó, cho em 1 cách nhìn mới hơn về ngôi trường em đã từng nộp đơn, từng đến thi, từng thất vọng và từng...
Thầy ak chắc thầy thất vọng lắm về cách cư xử của các bạn trong lớp. Chính em cũng chán ngán, Em ko hiểu mục đích cảu csc bạn vào đó học nữa, đại học chỉ để làm bài thi, chỉ để điểm danh thôi ư!
Em thấy rất vui và hãnh diện khi thầy biết em là Loan, Phương Loan, Hì, dù em nhớ là thầy chưa hỏi tên em bao giờ.
Thú thực, gần hết 1 năm rồi , nhưng thầy là người đầu tiên truyền cho em cảm hứng học như thế, chưa bao giờ em chăm chú học, chăm chú đọc sách, làm bt như thế..
Đà Nẵng với Sg, ko xa nhưng cũng ko gần phải ko thầy, em biết rằng cơ hội gặp lại thầy mong manh lắm.
Hôm đó, em và bạn Ánh đứng trước cổng Phan Thanh chờ thầy để nói câu xin lỗi, nhưng ko gặp được. Xin bạn Vĩ số điện thoại của thầy, bạn ý ko cho. Thực sự lúc đó, em rất buồn. em ko nghĩ, bạn bè, dù ko chung lớp, nhưng cũng đã học chung với nhau nhiều vậy mà lại cư xử như vậy.
Trớ trêu thật khi thầy ra cồng bên NVL. Nhìn dáng thầy lúc ấy, em và Ánh o cầm được nước mắt, lúc đó.KO đủ can đảm để đến gặp thầy, ...
Thầy, buổi học cuối thầy thất vọng lắm phải không?
Thương thầy và thấy giận mình, Thầy dạy 1 tuần liên tục như thế mà lớp ko mời thầy đi uống nước 1 bữa, khi thầy giận ko có ai tới xin lỗi thầy 1 câu.
Thầy ak..
Dù thế nào em cũng sẽ ko quên thầy đâu, ko quên khuôn mặt, dáng điệu..
Thầy là 1 giáo viên tốt, em hi vọng thầy sẽ luôn được thành công và hạnh phúc..
Cảm ơn thầy!!!
Nguyễn Thị Phương Loan
Mod Góc học tập
Mail: nguyenloanqt92@gmail.com