Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
20/03/2021 22:03 # 1
vutmaihoa
Cấp độ: 20 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 68/200 (34%)
Kĩ năng: 5/20 (25%)
Ngày gia nhập: 03/03/2021
Bài gởi: 1968
Được cảm ơn: 15
Những Ngày Sài Gòn Trưởng Thành


Những Ngày Sài Gòn Trưởng Thành

 

Thời còn con nít mỗi lần ai đó đi Sài Gòn về là háo hức cả buổi, nào là bánh mỳ dài, vị bơ béo, mà ai ở trong đó về thấy đẹp hẳn ra ý, thích lắm!. Thế rồi, từ đó, tôi ôm mộng Sài Gòn. “Những ngày Sài Gòn Trưởng Thành”

Những mộng mơ Sài Gòn ngày ấy nguyên vẹn hình hài cho đến ngày đặt chân lên sài gòn thi đại học.Và cũng từ đó, tôi đặt những ngây ngô, háo hức thuở nào vào một góc nhỏ, thật sự rất nhỏ của ngăn hoài niệm.

Bởi Sài Gòn không như những mộng tưởng của tôi thời con nít!

Sài Gòn – những ngày chực trào nước mắt

Ngày đặt chân lên đất tứ phương, đặt trên vai những kỳ vọng của thời con nít, rằng mai này vô Sài Gòn tao sẽ trở thành bà chủ chúng mày à. Ừa thì thành ông này bà nọ, kỹ sư, bác sĩ, … mấy ước mơ thời con nít ngồi chơi đồ hàng hay khoe nhau thế.

Hồi đó, nào nghĩ, cuộc mưu sinh ở đất Sài Gòn nó chông chênh đến thế.  Từ ngày đi học, đến khi cầm cái CV đi xin việc, nó là cả một cuộc chiến không khoan nhượng. Có những vỡ nát sau những nụ cười, có những đổ vỡ sau những cái ôm. Sài Gòn kiếm tiền không khó, kiếm tình càng không nhưng kiếm sự chân thành thì tuyệt đối không dễ dàng.

Sài Gòn, ngày đi vọng tưởng bao nhiêu thì mỗi lần tết đến , hay dịp nghĩ lại muốn chực trào bấy nhiêu. Bởi Sài Gòn khiến con người ta giá buốt, buốt đến tận tâm can.

Sài Gòn – những ngày cần một bờ vai đến lạ

Thời con nít, thấy ai đi học Sài Gòn cũng dắt tay bạn trai, bạn gái về nhà, tôi cứ nghĩ, ở Sài Gòn người ta yêu nhau dễ dàng lắm. Ừ, thì cũng dễ dàng thật, tình tiền ở Sài Gòn cứ như hàng hóa ấy, trao mua đổi bán dễ như ăn bánh. Thế nên, những cái chân tình ở Sài Gòn với tôi mà nói nó xa xỉ lắm.

Sống giữa thành phố vội vã và nhộn nhịp như Sài Gòn tôi thấy cô đơn đến tủi hờn. Tôi không biết người ta có buồn, có cô đơn như tôi không ?. Có những ngày lang thang café tôi thèm được có ai đó cùng tám, thèm được cái nắm tay của ái đó và cần một bờ vai để tựa đầu những ngày chông chênh.

Ở Sài Gòn, tôi cần một bờ vai đến lạ lùng, …

Những Ngày Sài Gòn Trưởng Thành

 

Sài Gòn – đủ nhưng chưa bao giờ đầy!

Ở Sài Gòn lâu, con người ta nếm đủ những vị đời, chú lái xe ôm cạnh nhà tôi thường nói thế. Chú cũng bảo tôi, nếu sau này con học đủ rồi thì hãy về quê con nhé. Sài Gòn, nhiều khi, chúng ta từ bỏ nó cũng tốt. Sài Gòn dạy con cách trưởng thành, nhưng cũng một phần khiến con mất đi nhiều thứ, và có thể nó là những thứ quan trọng nhất của một đời người.

Thế nên người ta hay bảo Sài Gòn đủ nhưng chưa bao giờ đầy. Đủ những sân si, hỷ, nộ, ái, ố, nhưng chưa bao giờ đầy những cảm xúc vẫn còn trơ trọi và lưng chừng.

Câu chuyện về những người trẻ trưởng thành ở đất Sài Thành thì còn lâu mới viết hết, chỉ là đôi lần, dừng chân giữa dòng đợi, chỉ để nghĩ, mà thật ra cũng chỉ là trống rỗng,…

Như một bến cảng tươi đẹp cho tuổi trẻ, Sài Gòn vẫn ôm bạn vào lòng như một người là đủ ấm áp, yêu thương và cũng vì là người lạ mà hững hờ đến dửng dưng tàn nhẫn.

Tôi không biết thanh xuân tôi đang trải qua có những dư vị gì, là muối chát, ngọt ngào, hay nhạt nhẽo, vô vị, … Ừ, những ngày Sài Gòn vô định, những ngày Sài Gòn trưởng thành vẫn còn dở dang, liệu tôi có đủ can đảm để viết cái kết, …




 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024