Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
24/05/2011 08:05 # 1
kkeishi
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 13/20 (65%)
Kĩ năng: 2/20 (10%)
Ngày gia nhập: 22/05/2011
Bài gởi: 23
Được cảm ơn: 12
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


Đến Bao Giờ - Trần Trung Đức

 

Ngồi nhìn thời gian trôi quá nhanh
Trả lại bình minh cho ngày xanh
Rồi lại tìm vào trong góc tối tôi
Tìm lại từ ngày thơ, giấc mơ buồn
Còn chìm đắm muôn ngàn ước mơ
Đến bao giờ mới quên được?
Nhìn ngang trái đi qua cuộc đời
Làm sao để nụ cười vẫn rạng ngời
Đến bao giờ mới quên được?
Nói những câu dối gian trái tim vẫn yên bình.
Tìm được một niềm tin lỡ đánh rơi
Lại nhìn thời gian trôi bỗng dưng rối bời
Cuộc đời ơi cho ta một lần
Được ngắm nhìn chân trời ước mơ
Được chạm tay đến những vì sao
Đến bao giờ, đến bao giờ?
Đời bon chen vẫn gắng bước thật nhanh
Đời muôn lối vẫn gắng mơ thật sâu
Để tin mình đang sống giống như bao người
Đến bao giờ tôi mới quên được?
Được chạm tay đến những vì sao
Đến bao giờ, đên bao giờ?
Được chạm tay đến những vì sao
Đến bao giờ, đến bao giờ?


impossible


 
25/05/2011 18:05 # 2
tieuqui92
Cấp độ: 5 - Kỹ năng: 4

Kinh nghiệm: 19/50 (38%)
Kĩ năng: 31/40 (78%)
Ngày gia nhập: 19/09/2010
Bài gởi: 119
Được cảm ơn: 91
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


 một ngày trôi qua lặng lẽ...không điện thoại,không nhạc,không ra khỏi nhà....
Có lúc mình muốn buông xuôi tất cả,muốn phó mặc cho cuộc sống này,nhưng không thể.....
bây giờ chỉ muốn khóc,muốn hét thật to.......


 Đừng xem trọng bề ngoài,bề ngoài có thể đánh lừa ta. Đừng xem trọng sự giàu sang vì nó có thể mất dần.
Hãy đến với người biết làm bạn cười, vì chỉ có nụ cười mới biến một ngày ảm đạm thành tươi sáng. 
                                                 ( * _ * )


 
26/05/2011 16:05 # 3
nguyenloanqt92
Cấp độ: 10 - Kỹ năng: 6

Kinh nghiệm: 4/100 (4%)
Kĩ năng: 55/60 (92%)
Ngày gia nhập: 19/10/2010
Bài gởi: 454
Được cảm ơn: 205
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


Mong ước kỉ niệm xưa, nhớ 1 thời đã qua, nhớ những kỉ niệm, và cả niềm hối hận luôn day dứt trong mình...
Biết là đừng nhìn là qk, hãy sống tốt cho hiện tại, nhưng không thể..


Nguyễn Thị Phương Loan         

Mod Góc học tập       

Mail: nguyenloanqt92@gmail.com

 
 

 
Các thành viên đã Thank nguyenloanqt92 vì Bài viết có ích:
31/05/2011 18:05 # 4
nguyenloanqt92
Cấp độ: 10 - Kỹ năng: 6

Kinh nghiệm: 4/100 (4%)
Kĩ năng: 55/60 (92%)
Ngày gia nhập: 19/10/2010
Bài gởi: 454
Được cảm ơn: 205
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


Có những ngày trôi qua trong vô vị như thế, đi ngủ lúc bình mình và tỉnh dậy đã xê bóng.
Có những người bạn  cứ nghĩ rồi sẽ là tri kỉ, nhưng ko...lại chỉ là bạn qua đường...
Có những kỉ niệm tưởng rằng sẽ sâu sắc và ko bao giờ quên..nhưng lại đang dần mờ nhạt ..
Có những nỗi nhớ đang dần hình thành...và rõ nét..
Có những con người đi qua đời mình...và làm mình tổn thương...
Có bao người cũng đã tổn thương vì mình...
Chuyến đi tình nguyện ở Tây Giang giúp mình nhận ra...những cái mà mình xem trọng, nhưng cái gọi là mục tiêu hay đích đến...tất cả đều là ngộ nhận.
Thấy ù mờ và mất phương hướng, khi cảm thấy lạc trên con đường vốn rất quen thuộc.
Nhìn lại 1 năm đã qua, 1 năm xa nhà, 1 năm là sinh viên... Mình đã có gì và mất gì?
1 cánh cửa khép lại, sẽ có 1 cánh cửa khác mở ra, quan trọng là bạn đứng ở đâu, và nhìn về hướng nào, để thấy được cánh cửa đó.
Mình đang đứng ở đâu? Và phải thay đổi như thế nào? Mình ko biết.
sau đợt đi tình nguyện vừa rồi, mình xích gần lại với nhiều người, và cũng xa nhiều người hơn. Mình ko hiểu.
T đã nói mình, L thay đổi tính cách đi kẻo như thế họ khó ưa L lắm, nhưng mình ko làm được.
ít người thực sự hiểu mình, chịu nổi và chơi thân được, hình như chỉ có những đứa bạn cũ thôi.
Dẫu biết như thế là ko được, nhưng mình ghét là mình ko thể thương được nữa. Đã 1 lần làm mình đau thì ko bao giờ mình có thể mỉm cười với họ được nữa, đã làm mình mất lòng tin 1 lần, sẽ ko có lần thứ 2...
Cứng nhắc và khó chịu, đôi lúc thấy chán và ghét chính mình, nhưng biết làm sao được. Chúc cho có ít người ghét mày thôi L ak.


Nguyễn Thị Phương Loan         

Mod Góc học tập       

Mail: nguyenloanqt92@gmail.com

 
 

 
Các thành viên đã Thank nguyenloanqt92 vì Bài viết có ích:
01/06/2011 10:06 # 5
kkeishi
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 13/20 (65%)
Kĩ năng: 2/20 (10%)
Ngày gia nhập: 22/05/2011
Bài gởi: 23
Được cảm ơn: 12
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


hum nay,quốc tế thiếu nhi.không hiểu thằng cháu mình ở nhà có vui không nhỉ,hy vọng là thế.
Hic,mình mệt ưa' cứ 2,3 ngày là lại suy sụp một lần,cảm giac như thể lực tiêu tan đâu hết ấy.lLúc nãy mới lên thư viên xong về ma chỉ mún nằm xuông ngủ một giấc ngan thu cho rảnh nợ thu.Mệt mỏi,bùn ngủ mún bủn rủn cả tay chânnếu tình trạng này cứ tiếp diên mãi thì mình lai rơi vào trang thái trầm cảm như trước mất.hic đã thế mình phải làm ji vs kon c đây,quả nhiên mình lúc nào cũng cảm thấy bất lực trước nó.nếu no' mềm yếu hơn một ti',chịu tiếp nhân một ti'thì có lẽ mọi  chuyện sẽ tốt đẹp hơn,mình co' thể áp đặt  được nếp sinh hoạt tốt cho no' hoặc có thể chăm sóc cho no' nhưng lúc cân thiết.But long tự tôn của no' cao wa',cứng đầu cứng cổ.khó xử lo lắng mà không bít phải làm thế nào.Mình càng mệt mỏi hơn.mắt lại mờ đi nữa.chán wa'.quả nhiên notthig ismine


impossible


 
01/06/2011 13:06 # 6
Carnation
Cấp độ: 14 - Kỹ năng: 17

Kinh nghiệm: 119/140 (85%)
Kĩ năng: 78/170 (46%)
Ngày gia nhập: 24/12/2009
Bài gởi: 1029
Được cảm ơn: 1438
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


 “Yours is the first face that I saw

I think I was blind before I met you

Now I don't know where I am, don't know where I've been

But I know where I want to go”

( Gương mặt em là điều đầu tiên mà anh nhìn thấy

Anh nghĩ rằng có lẽ anh đã mù trước khi gặp được em

Giờ đây anh không biết mình đang ở đâu, hay mình đã từng ở đâu

Nhưng anh biết nơi mà anh muốn đến)



Lương Linh - D17KKT2
 Mail: Carnation.dtu@gmail.com
Yahoo: lily_alanna_1088

 
02/06/2011 00:06 # 7
nguyenloanqt92
Cấp độ: 10 - Kỹ năng: 6

Kinh nghiệm: 4/100 (4%)
Kĩ năng: 55/60 (92%)
Ngày gia nhập: 19/10/2010
Bài gởi: 454
Được cảm ơn: 205
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


Ngày cuối tuần...

  Viết : 10:31 22-05-2011

Một ngày nữa lại qua, nhanh thật.

Lâu lắm không lên fb, lâu lắm không viết 1 cái ghi chúc nào cả, lâu lắm… và lâu lắm…

Nghe blog radio, thấy lòng chùng lại.

Lâu lắm rồi, mới thấy có chút thanh thản trong mình… lâu lắm rồi mới có 1 giấc ngủ không mộng mị, lâu lắm rồi…

Ngẫm lại tất cả những gì đã qua, thấy long xót xa đến lạ, có bao giờ mình sống hết mình, yêu hết mình, thương hết mình?

Những gì đã qua không thể níu kéo, còn những gì phía trước mình cũng không thể đợi chờ

Đợi chờ, mình không thích, không muốn, không…

Thấy tình bạn thời nay sao rẻ tiền quá, sao lãng quá…

Có lẽ mình chưa tìm được những người bạn đích thực chăng…

Cũng có những người cho mình cảm giác bình yên khi ở bên, nhưng cũng có những người, làm mình lo sợ, và đau đớn..

Cứ nghĩ tình bạn đó sẽ mãi tồn tại trong mình, sẽ nhớ mãi, vậy mà, vừa xa… còn chút gì nữa đâu…

Có những con người đã từng gắn bó như máu thịt, nhưng sao… khi mất đi, thấy long có chút hụt hững thôi, không đau nhiều như mình tưởng…

Mình đã đi qua rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người, tất cả thoảng qua nhẹ như 1 cơn gió, đến rồi đi, làm Phong linh khẽ kêu…rồi lại bỏ đi… rồi đi

Có bao giờ bạn nhớ mãi về 1 người bạn chỉ quen trong vài giờ đồng hồ, có bao giờ bạn nhớ về 1 người chỉ vô tình gặp trên đường, có bao giờ…

Dẫu biết nhịp sống này làm mình tất bật, vội vã… làm mình không còn những nốt lặng …

Đêm qua đã nhốt mình trong bóng tối, 1 thời gian…không ngắn…

Không thấy sợ hãi, chỉ thấy như chìm vào khoảng trống, chới với… và cô độc…

Không có 1 bàn tay níu giữ, không có 1 bờ vai bình yên, không có…

Đêm qua, là lúc mình thấy sống thật với mình nhất, mình nghĩ về những chuyện mà trước đây mình không dám nghĩ, nhớ về những kỉ niệm, những con người làm ta đau…

Đọc được ở đâu đó, màu trắng là màu của tinh khôi, của ngây thơ …của…

Nhưng, chỉ 1 vết nhỏ, cũng dễ dàng làm lem nó..

Còn màu đen, cái màu làm người ta sợ, nhưng lại là màu an toàn nhất, nó có thể nhấn chìm tất cả, có thể..

Màu đen, màu của bóng đêm…

Có thể che cho ta mọi lỗi lầm, là nói ta về sống thực với ta nhất, là nơi ta có thể oà khóc mà không sợ bất kì ai… là nơi ta có thể yên giấc với những mệt mỏi, là nơi có thể thầm gọi tên anh mà không sợ aii biết, là nơi, ngồi lặng…nhớ về những nối đau của mẹ…là nơi em biết, chỉ có mẹ là người yêu em nhất trên đời chỉ mẹ thôi.

Dẫu biết là sai, dẫu biết là…nhưng thực sự không thể bỏ, không thể quên, không thể…

Thế nhé, cuộc đời này có lắm người xấu lắm, lắm người không thật long, lắm người bội bạc, lắm người…

Nhưng em vẫn phải sống thôi, vẫn phải cười, phải học, và phải yêu, phải nhìn về trước, phải…

Luôn vui vẻ và mạnh mẽ nhé, luôn hạnh phúc nhé!!!



Nguyễn Thị Phương Loan         

Mod Góc học tập       

Mail: nguyenloanqt92@gmail.com

 
 

 
Các thành viên đã Thank nguyenloanqt92 vì Bài viết có ích:
02/06/2011 01:06 # 8
bi_kt16
Cấp độ: 11 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 54/110 (49%)
Kĩ năng: 37/100 (37%)
Ngày gia nhập: 22/09/2010
Bài gởi: 604
Được cảm ơn: 487
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


Hôm nay,
Buồn nhiều lắm...
Không khóc được.
Đau! Vỡ hết rồi.
Lại còn bị lừa cho xem wc s*x, vớ vẩn. Không chịu nỗi nữa



Nguyễn Thị Thanh Tâm

                                                                                                                     Nước chảy hoa rơi........
 
 

 
11/06/2011 00:06 # 9
tieuqui92
Cấp độ: 5 - Kỹ năng: 4

Kinh nghiệm: 19/50 (38%)
Kĩ năng: 31/40 (78%)
Ngày gia nhập: 19/09/2010
Bài gởi: 119
Được cảm ơn: 91
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


 mình gét nó.làm gì nó cũng làm theo,đi đâu cũng tim hiểu rùi đi theo..... mình gét.taij sao lại như thế chứ,banj be bình thường hok thjk,lại ưng đi làm cho người t gét,


 Đừng xem trọng bề ngoài,bề ngoài có thể đánh lừa ta. Đừng xem trọng sự giàu sang vì nó có thể mất dần.
Hãy đến với người biết làm bạn cười, vì chỉ có nụ cười mới biến một ngày ảm đạm thành tươi sáng. 
                                                 ( * _ * )


 
Các thành viên đã Thank tieuqui92 vì Bài viết có ích:
11/06/2011 10:06 # 10
keenboyqb
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 2/20 (10%)
Kĩ năng: 4/10 (40%)
Ngày gia nhập: 09/06/2011
Bài gởi: 12
Được cảm ơn: 4
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


nếu say rượu ngày mai ta sẻ tỉnh,
nhưng say tình mãi mãi vẫn còn say"""""""

đúng jkhông zậy sao tôi thấy....
ôi cuộc đời !!!!!!!!!!





  NẾU SAY RƯỢU NGÀY MAI TA SẺ TỈNH
NHƯNG SAY TÌNH MÃI MÃI VẪN CÒN SAY (!_!)

                   (^_^)CU TÈO

 
Các thành viên đã Thank keenboyqb vì Bài viết có ích:
27/06/2011 22:06 # 11
prokill92
Cấp độ: 11 - Kỹ năng: 9

Kinh nghiệm: 38/110 (35%)
Kĩ năng: 3/90 (3%)
Ngày gia nhập: 01/08/2010
Bài gởi: 588
Được cảm ơn: 363
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


10h36': đã 2 ngày không nt, chợt nhớ



YH: vietdinh_264992
Gmail: prokill92@gmail.com


 
29/06/2011 23:06 # 12
nguyenloanqt92
Cấp độ: 10 - Kỹ năng: 6

Kinh nghiệm: 4/100 (4%)
Kĩ năng: 55/60 (92%)
Ngày gia nhập: 19/10/2010
Bài gởi: 454
Được cảm ơn: 205
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


 Tự nhiên thấy hối hận,hối hận vô cùng.
Biết là đã quá muộn để từ bỏ và bắt đầu lại....nhưng không khỏi thất vọng bản thân mình, và hối hận...tất cả.
Bạn nói, nếu không thử, sao biết. Bây giờ đã chán rồi, có lẽ sẽ sau này sẽ rất hối hận ... Nhưng mình không biết làm sao hết, thực sự không biết nữa....mấy ngày này thấy rối....không biết làm sao nữa...




Nguyễn Thị Phương Loan         

Mod Góc học tập       

Mail: nguyenloanqt92@gmail.com

 
 

 
23/07/2011 15:07 # 13
tieuqui92
Cấp độ: 5 - Kỹ năng: 4

Kinh nghiệm: 19/50 (38%)
Kĩ năng: 31/40 (78%)
Ngày gia nhập: 19/09/2010
Bài gởi: 119
Được cảm ơn: 91
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


có lúc mình nghĩm không iu sẽ tốt và cũng hok làm khổ ai hết nhưng mjk đã lầm...mình không thể quên a,không quên được...đã 4 năm rồi còn gì nữa...nghe tin a có bạn gái mới mình thấy lòng nặng trĩu..chinmhs mjk nói lời chia tay cơ mà..nhưng sao giờ thế này ko bjk nữa.Nhưng dù thế nào đi nữa e cũng chuk a hạnh phúc..............


 Đừng xem trọng bề ngoài,bề ngoài có thể đánh lừa ta. Đừng xem trọng sự giàu sang vì nó có thể mất dần.
Hãy đến với người biết làm bạn cười, vì chỉ có nụ cười mới biến một ngày ảm đạm thành tươi sáng. 
                                                 ( * _ * )


 
Các thành viên đã Thank tieuqui92 vì Bài viết có ích:
23/07/2011 18:07 # 14
petin123
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 1/30 (3%)
Kĩ năng: 16/20 (80%)
Ngày gia nhập: 18/05/2011
Bài gởi: 31
Được cảm ơn: 26
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


 Sau những chuyến phiêu lưu vật vã bằng ô tô, mình nhận ra rằng mình ko hợp để đi tour. Mình thật là bất tài, vô dụng, ko làm dc cái gì hết, làm sao mình tìm việc phù hợp được đây. Mình mà đi tour thì chỉ có nước chết, khách phải chăm sóc mình chứ lo cho khách hẻm nổi



 
28/07/2011 12:07 # 15
neverlonely91
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 23/30 (77%)
Kĩ năng: 4/20 (20%)
Ngày gia nhập: 26/07/2011
Bài gởi: 53
Được cảm ơn: 14
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


hnay mình lừa được 1 người mà mình cực kỳ ghét .cảm giác thật dễ chịu , hãy tránh xa tôi ra


                              whisper:"i love you"'!!!(^_^)

 
02/08/2011 12:08 # 16
thudang0908
Cấp độ: 4 - Kỹ năng: 3

Kinh nghiệm: 12/40 (30%)
Kĩ năng: 9/30 (30%)
Ngày gia nhập: 14/05/2011
Bài gởi: 72
Được cảm ơn: 39
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


hôm nay đọc bài viết trên dantri.com thấy buồn vô cùng. càng như thế mình còn yêu quý những người thân bên mình hơn. thật buồn, nếu có thể mình muốn khóc thật to nhưng ko đc, mình ko thể khóc trước mặt anh được. từ trước tới giờ trong anh mình là con người mạnh mẽ, ngang ngược, ương bướng và đanh đá chứ ko phải là hình ảnh ủy mị như thế này. nhưng đôi lúc mình ko thể kiềm chế được lòng...


SỰ THÀNH CÔNG KHÔNG DÀNH CHO KẺ LƯỜI BIẾNG.

 
04/08/2011 09:08 # 17
nhocrom
Cấp độ: 1 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 5/10 (50%)
Kĩ năng: 9/10 (90%)
Ngày gia nhập: 21/03/2011
Bài gởi: 5
Được cảm ơn: 9
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


Đọc bài của mọi người, ta dường như tìm lại hình ảnh Sinh viên của 11 năm trước. Nhanh thật.
Ngày đó ta cũng bận rộn với việc học trên lớp, thực tập và đi "mài" ghế Trung tâm khác để kiếm thêm Chứng chỉ. Và đương nhiên cũng ... như ai. Ngày đó cũng ngô nghê, không điện thoại, không email, không xe máy chỉ có lá thư kẹp vở và chỉ có "Xe đạp ơi". Xe đạp của người đó rất xấu nhưng ta vẫn thích. Ta vẫn thường hay gọi người đó là Mập và đến bây giờ ta dường như quên mất tên của người đó. Mỗi lần đi thực tập xa, những bạn trong lớp đều dành chở ta nhưng ta chỉ thích ngồi đằng sau người đó. Nhìn chiếc áo trắng ướt cả mồ hôi, ta hay hỏi: Mập mệt rồi à. Người đó cười. Ta và người đó chỉ vậy thôi, vì mỗi người đều có một con đường đã chọn và không tin vào ngày mai. Ngày ra trường, ta và người đó buồn. Ta và người đó trở về quê lập nghiệp. Ngày đó giờ xa vời quá, người đó chưa lấy ai và cũng thường hay chat với nhau trong giờ làm việc. 
Thời Sinh viên, ta cũng hay nghĩ công việc sau này ta sẽ làm gì. Ta lo lắng nhiều lúc thấy sợ. Ta hoang mang vô cùng. Ngày đó con gái học Xây dựng là một cái gì đó gọi là khác người. Vì bạn bè ta đều học nghề giáo. Còn ta lại căm ghét nghề đó nên ta nhất quyết không làm theo ý ba mẹ.
Rồi bây giờ, ta có công việc ổn định với cái chức vụ như ai. Cũng được mọi người gọi là Sếp. Công việc với cái chức vụ ấy luôn làm ta căng thẳng, nhiều lúc ta cũng muốn vất bỏ hết.



Thưa thầy con đã thuộc. Bài học sáng nay trên bục giảng, có bụi phấn bay bay trên tóc thầy...

 
Các thành viên đã Thank nhocrom vì Bài viết có ích:
04/08/2011 23:08 # 18
hannahtran13
Cấp độ: 1 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 4/10 (40%)
Kĩ năng: 5/10 (50%)
Ngày gia nhập: 02/08/2011
Bài gởi: 4
Được cảm ơn: 5
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


 ... Nếu cứ mãi nhớ về một chuyện đã qua, nhắc mãi về một người đã xa và tìm kiếm mãi một cuộc tình đã chết... ta sẽ chẳng được gì, ngoài nỗi nhớ dại điên và những cơn đau triền miên hành hạ mọi miền kí ức... :)


Đừng thở dài... Hãy vươn vai mà sống, bùn dưới chân nhưng nắng ở trên đầu.
Nothing is impossible!


 
05/08/2011 00:08 # 19
monbabie269
Cấp độ: 14 - Kỹ năng: 13

Kinh nghiệm: 0/140 (0%)
Kĩ năng: 53/130 (41%)
Ngày gia nhập: 12/12/2010
Bài gởi: 910
Được cảm ơn: 833
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


0h16, thao thức...
     Haizzzzzzzz, nằm trăn trở, không ngủ đc, mấy đêm rồi chẳng chợp mắt đc, mà có ngủ cũng chẳng yên giấc kể từ ngày Nhóc lạnh lùng với mình, nhớ lại..., lại tự kỉ rồi đây. Thời gian sao cứ trôi qua nhanh thế nhỉ, nhìn lại quãng đường đã đi qua mình thấy chẳng hài lòng chút nào cả. Tính đến bây giờ là 19 năm rồi, sinh nhật sắp tới là tròn 20, cái tuổi của đam mê, của nhiệt huyết thế mà mình đã làm đc gì cho đời nhỉ! Nói cho đời thì nghe có vẻ to lớn quá, mình chẳng làm đc gì cho ba má, cho nhóc em, cho bản thân, và cả mọi người xung quanh nữa. Mình thật là tệ quá!!! Chỉ biết sống cho cái trước mắt mà không nghĩ đến tương lai. Mình đã từng là một con bé hư, năm lớp 3 nghe theo lời rủ rê của bạn bè mà nói dối ba má để đi chơi, ngồi trong lớp k chép bài mà chỉ toàn lo nói chuyện, rồi còn ăn quà trong giờ học nữa... bị thầy cô mắng vốn biết. Dạo đó, lì quá nên hay bị ba đánh ^^~ nhớ mãi cái tát choáng váng mặt mày của ba vì tội nói dối, cái roi của má vì tội k vâng lời... nhưng cũng nhớ lắm cái lần mình bị sốt tưởng như k qua nổi ba má đã lo lắng biết chừng nào, chạy đôn chạy đáo thuốc thang cho mình chóng khỏi bệnh, nhất là má, má đã ôm mình và khóc rất nhiều, rồi cái lần chơi banh ở nhà trẻ bị toét trán phải khâu mấy mũi, lúc đón mình, má k nói k rằng, chạy đến đánh mình, vừa đánh vừa bảo: " sao mày hư thế, hết bị thương chỗ này lại bị thương chỗ khác, mày mà có chuyện gì sao ba má sống nổi "...Rồi mình cứ lớn lên, ba má cũng già đi, cũng khó tính hơn. Năm cấp 3 mình đã làm ba má buồn rất nhiều, vì nhà có mình mình nên ba má cấm đoán tất cả mọi thứ, mình như là tù nhân trong chính ngôi nhà của mình vậy. Càng lớn, khoảng cách của mình với ba má càng xa, xung đột xảy ra là điều hiển nhiên. Mình ít nói, ít cười, đi học về cứ thui thủi ở trong phòng hết nghe nhạc thì chuyển sang xem tivi, thậm chí lắm lúc mình đã nghĩ là mình mắc phải bệnh tự kỉ. Ba má hay la hay mắng những chuyện mình k hề làm nên mình ức lắm, ghét ba má lắm cơ, k ít lần nghĩ quẩn mình k phải là con ruột ba má nên ba má k thương nên đã có ý định tự tử 2 lần nhưng k lần nào là thành công cả. Tự nhiên kỉ niệm thời thơ bé cứ hiện về như là một cái album sống động vậy, những biến cố nào xảy ra mình đều nhớ hết. Sau này, đi học xa, sống xa nhà, xa ba má, mình mới hiểu hết tình yêu thương ba má dành cho mình lớn biết nhường nào. Mình cảm thấy thương ba má nhiều hơn, càng thương mình càng giận bản thân nhiều hơn vì bấy lâu nay đã làm ba má buồn phiền. Ba má ơi, con xin lỗi, con biết con chưa phải là một đứa con ngoan, chưa phải là một đứa con có hiếu nhưng con sẽ cố gắng, cố gắng gấp ba, gấp bốn lần để ba má tự hào vì đã sinh ra con, con thương ba má và yêu gia đình mình nhiều lắm.
     Thôi, dừng tại đây nhé, năm 1 chơi nhiều rồi, cũng đã đến lúc thực hiện lời hứa với Nhóc đó. Phải cố gắng học thôi, học bù cho ~ kiến thức mà mình đã bị hỏng. Qua 1 năm học, ngẫm lại chẳng có chữ gì trong đầu cả, hư quá, học hành như thế này thì tương lai có mà về quê trồng mì chứ làm gì ăn trời. Đã là sinh viên năm 2 rồi, phải điều chỉnh lại kế hoạch học tập và làm việc thôi. Có như thế thì mình mới có cơ hội để thực hiện ước mơ chứ, cứ nói suông mà chẳng làm thì coi như kế hoạch cho tương lai của mình phá sản. Con người mà, sống nay chết mai, ai biết đường nào mà lần, thôi thì cứ sống như thế nào mà mình cảm thấy tốt, thấy thoải mái là ok hết, cũng chẳng biết khi nào mình phát bệnh nữa, còn sống đc ngày nào thì cố gắng ngày ấy. Trước mắt sẽ đi học anh văn, phải lấy cho đc cái bằng Toiec quốc tế 450, rồi phải học tin, phải thổi cho đc harmonica...Năm 2 này, cố gắng sẽ k để out môn nào hết, bản chất k phải ngu chẳng qua ham chơi k lo học, hehe
     Trước mắt cứ như thế đi, nói trước bước k qua, nhỉ? Ráng ngủ chút, sáng mai đi học sớm rồi, cố lên nào, mày làm đc mà, mạnh mẽ lên, k ai có thể bước cùng mày mãi đâu, phải tự đứng vững trên đôi chân của mình và làm ra tất cả từ 2 bàn tay trắng chứ, có như thế họ mới nể mình, ba má mới tự hào về mình đc, đúng k nào? Chaizo^, chưa làm thì làm sao biết là mình k làm đc, tất cả mọi sự là do mình thôi.


Nguyễn Thị Thanh Lệ
K16DCD4 - Khoa Du Lịch
Email: monbabie269@gmail.com

 
Các thành viên đã Thank monbabie269 vì Bài viết có ích:
07/08/2011 19:08 # 20
nguyenloanqt92
Cấp độ: 10 - Kỹ năng: 6

Kinh nghiệm: 4/100 (4%)
Kĩ năng: 55/60 (92%)
Ngày gia nhập: 19/10/2010
Bài gởi: 454
Được cảm ơn: 205
Phản hồi: Cùng viết nhật ký nào ^^


Gần tròn 1 năm ở ĐN ni rồi, ko phải quá dài nhưng cũng ko là ngắn, mà sao cứ thấy lạc lõng lạ.
2 ngày nữa là tròn 19t, thêm tuổi thêm già, mà ko trưởng thành lên được. Hôm nay sinh nhật 1 ng bạn cũ, mà có lẽ, thân hơn 1 ng bạn 1 chút , với riêng mình.
1 time khá lâu chưa gặp, cũng ko phải xa xôi gì, mà sao...
2 con người, đã từng thân thiết là thế, vậy mà. Cũng ko biết cái gì xô đẩy nữa, càng ngày càng xa...
T à, những kỉ niệm với m, với nhóm bạn của mình thời đó, t nhớ lắm. Ko biết m thì răng?
Ngày đó còn nhỏ quá, ko biết trân trọng là gì, để rồi khi đã xa mới hối tiếc. Cũng như bông hoa ngày nào, chỉ 1 lần từ chối, mãi mãi ko có nó được nữa.
T thay đổi, m cũng thay đổi nhiều, ko còn là cậu bạn mũm mĩm, đen đen. dễ thương của t ngày nào nữa. Những rung rinh của ngày đó đã ko còn, chỉ còn lại nỗi nhớ và sự nuối tiếc mà thôi.
2 ngày nữa t đón sinh nhật ở đây, sn đầu tiên xa gia đình.
Hình như m cũng ở ĐN này, vậy mà sao, chưa 1 lần gặp mặt. Đn đâu có rộng lớn đến thế chứ.
Ko hiểu nữa, ko biết nữa, nhiều năm qua, mọi thứ đã mờ nhạt trong t, thế mà hôm nay, tự nhiên nó trỗi dậy mạnh đến thế, t ko hiểu, thực sự ko hiểu m à.
Những kỉ niệm ngày đó, cứ ùa về...ánh mắt m, nụ cười của m nữa...nhớ lắm.
M nhớ ko, mấy lần cùng nhóm mình nấu ăn, mấy lần đi chơi, cùng đón giao thừa,...
Món quà t tặng m ngày đó, cũng ko biết m còn giữ ko?
Mình thân nhau là thế, vậy xa nhau từ khi nào nhỉ?
M biết ko? Ngày t đến dự đám tang của ba m. thấy m, t thương lắm, khuôn mặt lạnh, đôi mắt đỏ, t ko biết nói sao nữa, hình như hôm đó m chỉ nhìn t buồn buồn, ko nói 1 lời nào...
Rồi m và t xa nhau từ đó. Ko học chung lớp, nhưng cùng chung đường về, mà sao xa lạ đến thế?
Sau ngày đó, m khác lắm, m biết ko?
Những hôm 2 đứa cùng học bồi dưỡng hóa, m và t, cũng ko nói 1 lời, dù trong lớp chỉ có vài ng.
Lén nhìn nét chữ m, vẫn thế, cao, gầy, ...
Mấy cuốn sổ có chữ m t đều giữ lại. Chỉ có tình bạn giữa 2 đứa, t đã đánh rơi mất rồi.
Thực sự buồn khi thấy m thay đổi như thế.
3 năm qua, t biết m có người yêu, 3 năm...1 cô bé.
Thấy ghen tị với cô bé đó lắm m à, nhưng biết làm sao được, với t, m đã xa, xa quá rồi..
Hôm ni sinh nhật m vui ko? Có nhiều quà và lời chúc ko?
T gửi cho m 2 lời chúc. hi vọng m sẽ nhận được.
Lạ thật, hồi đó nhóm mình có 4 đứa con trai, 3 đứa kia, giờ, dù ko quá thân thiết, nhưng cũng là bạn tốt, vậy còn m, sao lại ra như thế.
Tèo hay gọi điện cho t lắm, 2 đứa vẫn hay giỡn nhau như ngày nào vậy. Dù khoảng cách địa lý giữa 2 đứa ko là ít.
Minh cũng hay nt cho t hỏi thăm, Long thì khi nào đi trực nó cũng gọi điện tâm sự với t, chỉ có m, có m là ko thôi T à.
Nói thế thôi, nhắc lại thế thôi, chứ để làm gì nữa...
Tất cả đã qua, như 1 giấc mơ vậy,
T sẽ trân trọng những kỉ niệm đó, trân trọng tb giữa chúng ta, và trân trọng m
T à, Sinh nhật vui vẻ nha!!!
Đừng như thế nữa, mẹ m buồn lắm đó.
T thấy thương mẹ m lắm, mà ko biết làm răng hết.
Chỉ hi vọng, m luôn vui vẻ , hp, để mẹ m được vui.
Vậy m nhé!!
Hết ngày ni thôi, t sẽ quên , hết ngày ni thôi, t sẽ sống như những ngày qua, hết ngày ni thôi, t sẽ ko nhớ m nhiều như vậy nữa. Hết ngày ni thôi...



Nguyễn Thị Phương Loan         

Mod Góc học tập       

Mail: nguyenloanqt92@gmail.com

 
 

 
Các thành viên đã Thank nguyenloanqt92 vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024