Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
06/04/2021 15:04 # 1
vothivan
Cấp độ: 32 - Kỹ năng: 11

Kinh nghiệm: 4/320 (1%)
Kĩ năng: 75/110 (68%)
Ngày gia nhập: 22/03/2014
Bài gởi: 4964
Được cảm ơn: 625
30 tuổi, nhiều lúc muốn có bồ điên lên nhưng cuối cùng thì ai cũng có thể sống 1 mình!


 

30 tuổi, nhiều lúc muốn có bồ điên lên nhưng cuối cùng thì ai cũng có thể sống 1 mình!  - Ảnh 1.

Nếu bạn là một phụ nữ vừa chạm mốc 30 tuổi (hoặc hơn và kém một chút), hoàn toàn độc thân và sống 1 mình, hãy thử công bằng mà nói xem bạn sợ gì hơn trong 2 lựa chọn này: Không có chồng/ người yêu hay không có tiền để làm những gì mình muốn?

5 năm trước, có lẽ đa phần sẽ lựa chọn vế đầu tiên. Nhưng ở thời điểm hiện tại, tôi tin rằng tỉ số đã được san bằng. Thậm chí nghiêng về vế thứ 2. Tôi đã nói chuyện với rất nhiều phụ nữ trạc tuổi mình, và thậm chí rút ra kinh nghiệm từ chính bản thân để có thể tự tin nói với bạn điều ấy. Hôm trước, tôi và một người bạn đã quả quyết với nhau rằng ở tuổi này, nỗi buồn tình ái chỉ là một thứ phù du thôi. Không phải là chúng tôi xem nhẹ tình yêu, mà chỉ là đến một giai đoạn, chúng tôi nhận ra rằng việc quan trọng hơn có người yêu đó là có một cái nệm thật êm và xịn để nằm ngủ không bị đau lưng, hoặc 1 chiếc TV màn hình 65 inch chỉ phục vụ cho việc xem Netflix. Và bi kịch hơn việc không có một chàng trai để cùng đi du lịch là việc bạn đặt chân đến một thành phố mới tuyệt đẹp cho chuyến nghỉ dưỡng cuối tuần, để rồi bàng hoàng nhận ra mình đã để quên lọ nước tẩy trang.

Là một người đã sống một mình đủ lâu đến mức bạn bè xung quanh bắt đầu cảm thấy sốt ruột thay tôi, tôi cảm thấy cuộc sống độc thân... không buồn. Tôi tận hưởng từng phút giây của nó. Từ việc có thể tự quyết định mọi kế hoạch trong ngày của mình, tôi có thể ở trong nhà cả ngày vào cuối tuần hoặc ra ngoài đi chơi vào tất cả các buổi tối. Sau một ngày dài đi làm mệt mỏi, tôi có thể nằm dài ở nhà gọi bữa tối ship đến tận cửa, hoặc tự nấu nướng nếu cảm thấy vui. Ngày trước, tôi rất ghét việc phải đi ăn một mình. Bây giờ ngược lại, tôi chẳng tìm thấy ý nghĩa ở sự sĩ diện hão ấy nữa. Được ăn ngon là điều quan trọng nhất. Ngay cả việc phải lang thang ở Đà Lạt trong suốt 1 tuần mà không có ai bên cạnh cũng không khiến tôi buồn bã chạnh lòng, điều tôi nhớ nhất về chuyến đi đó chính là bữa tối đáng nhớ với lườn vịt sốt cam và một ly rượu đỏ ở một nhà hàng kiểu Pháp.

30 tuổi, nhiều lúc muốn có bồ điên lên nhưng cuối cùng thì ai cũng có thể sống 1 mình!  - Ảnh 2.

Một người chị của tôi, năm nay 33 tuổi, đã độc thân được 3 năm và bây giờ đang sống với 2 chú mèo. Chị là bạn cùng phòng đáng tin cậy của tôi trong mọi chuyến du lịch có cả nhóm (gồm toàn những người đã lập gia đình), lúc nào cũng nhận luôn là mình ế để mọi người khỏi có cớ trêu, chị thích nấu ăn và hay tổ chức những bữa tiệc vào cuối tuần mà chị là người đứng bếp. Gần đây nhất, chị đã đặt một chuyến nghỉ dưỡng 1 mình ở Nha Trang trong một resort cao cấp. Để mà nói thì với tôi điều này rất ngầu, dù cùng ế giống nhau nhưng tôi chưa có đủ can đảm để đi du lịch một mình.

30 tuổi, nhiều lúc muốn có bồ điên lên nhưng cuối cùng thì ai cũng có thể sống 1 mình!  - Ảnh 3.

Thật là khó để trả lời câu hỏi: “Ở một mình có buồn không?” một cách khách quan. Chúng ta không thể quả quyết rằng tôi hoàn toàn ổn, hay tôi chưa có một phút giây nào buồn khi sống một mình. Nỗi buồn là một phần của cuộc sống. Dù bạn có một mình hay bạn ở với ai, nỗi buồn vẫn sẽ luôn tìm đến bạn một ngày nào đó. Nhưng cũng giống như mọi việc khác ở trên đời, việc ở một mình là một sự tận hưởng hay là một tấn bi thương đều ở cách nhìn của mỗi người.

Điều quan trọng là, chúng ta lớn lên và xây dựng thế giới của mình quanh cái suy nghĩ rằng mình chỉ có thể ổn khi ở bên một ai đó. Dĩ nhiên, điều đó cũng phần nào đúng. Mọi chuyện sẽ vui hơn nếu có thêm một người nữa ở bên cạnh. Nhưng nếu không có thì cũng chẳng sao. Mà chúng ta lại không dễ dàng nghĩ được như thế. Chúng ta sẽ bị cái cảm giác day dứt, buồn bã, cô đơn gặm nhấm, và đến một thời điểm nào đó trong cuộc đời như cột mốc 30, ta sẽ hoảng loạn vì Insta Stories chỉ toàn ảnh đám cưới và em bé, giống như hàng loạt dấu hiệu nhắc nhở ta rằng đã muộn lắm rồi, thời gian của nhà ngươi sắp hết, việc cần làm bây giờ là kiếm ngay một người chồng để bằng bạn bằng bè, nếu không ngươi sẽ ăn không ngon ngủ không yên vì sự thiếu thốn này.

Nhưng, lại một lần nữa, xin nhắc lại với bạn: Nếu không có, cũng chẳng sao. Cái ngày tôi vừa vượt qua một cuộc thất tình, suy nghĩ đầu tiên trong đầu tôi chỉ là: “À, tưởng là buồn lắm nhưng chỉ 3 ngày là hết. Vẫn còn đỡ hơn một cơn đau lưng”.

Bạn không nhất thiết phải coi việc phải có một ai đó ở bên cạnh là một tấm huy chương cho sự thành công của đời mình. Việc quan trọng nhất bạn cần làm chỉ đơn giản là thiết kế một đời sống hạnh phúc và phù hợp nhất với hoàn cảnh hiện tại. Chính bạn chứ không phải ai khác, mới là người tạo ra những niềm vui mới cho mình mỗi ngày. Sẽ chẳng ích gì nếu chúng ta cứ nhìn về những thứ người khác có và tự hỏi tại sao ly của mình chưa đầy? Tại sao chúng ta không đi rót một chiếc ly mới? Với một thứ thức uống khác ngon hơn? Hoặc giả đem chiếc ly đó đi cắm hoa thì sao nhỉ? Học cách hài lòng và tận hưởng những gì mình có sẽ giúp bạn tìm thấy niềm vui ở bất cứ giai đoạn nào trong đời. Điều đó đúng với mọi trường hợp, kể cả trong chuyện tình cảm.

30 tuổi, nhiều lúc muốn có bồ điên lên nhưng cuối cùng thì ai cũng có thể sống 1 mình!  - Ảnh 4.
30 tuổi, nhiều lúc muốn có bồ điên lên nhưng cuối cùng thì ai cũng có thể sống 1 mình!  - Ảnh 5.

 

Có, dĩ nhiên.

Huyền bạn tôi đang là một quản lý nhà hàng cực kỳ thành đạt ở Hà Nội. Năm nay 29 tuổi và độc thân được 2 năm, chưa có kế hoạch lấy chồng. Năm vừa rồi, cô quyết định chuyển vào Đà Nẵng. Hôm nọ, cô kể với tôi về cái ngày cô ấy dọn ra khỏi căn nhà đầu tiên mà cô sống một mình trong suốt 1 năm. Sau cả buổi chiều đánh vật với những thùng carton và quần áo đồ đạc, trời bắt đầu đổ một cơn mưa thật to, Huyền đón con mèo của mình về nhà mới dưới cơn mưa ấy, ăn vội một bát phở ở đầu phố. Dọn dẹp xong xuôi, Huyền nói, cô về nhà, chui vào căn phòng mới, nằm trên giường và bất chợt òa khóc nức nở.

Đừng chỉ nhìn vào những lời màu hồng phía trên mà tin rằng cuộc sống độc thân thực-sự-dễ-chịu như vậy. Sau đây là rất nhiều trong số những gì mà bạn sẽ trải qua.

- Tiền nhà: Nếu bạn đã có nhà thì may quá. Nhưng nếu bạn chưa có và phải đi thuê, 1 tháng/ lần hoặc 3 tháng/ lần, bạn sẽ phải sống với cái cảm giác phải trích gần nửa phần thu nhập của mình cho cái cốt lõi nhất của một đời sống độc thân: Căn nhà.

- Tiền điện, tiền nước, tiền dịch vụ: Bạn thuộc công thức tính số điện, số nước. Bạn thậm chí bắt đầu học cách hoài nghi với mọi hóa đơn tiền điện và hàng xóm của mình.

- Cãi lộn: Từ một người hiền khô dễ thương và cực kỳ lành tính, rất có thể, bạn phải trở nên cực kỳ ghê gớm trong một vài hoàn cảnh. Tôi nhớ lại cái lần bồn cầu nhà mình bị hỏng và phải gọi đội đến thông bể, để rồi sau đó là một màn cãi nhau nảy lửa khi những người thợ đưa cho tôi cái hóa đơn trị giá gần chục triệu. Tôi chưa bao giờ cãi nhau với người lạ một cách căng thẳng và đầy lý lẽ như thế. Cũng phải mất 30’, cuối cùng họ ra đi với số tiền 1 triệu 500 nghìn. Sự ghê gớm có thể tốn nhiều năng lượng và tức giận, nhưng nếu nó tiết kiệm cho bạn 8 triệu 500 nghìn, nó hoàn toàn xứng đáng.

Chúng ta không chỉ nhắc đến việc sống một mình với những chuyến nghỉ dưỡng đắt đỏ 5 sao mỗi lúc ngẫu hứng. Cuộc sống tự do đến cùng với rất nhiều đánh đổi. Bạn phải cố gắng gấp đôi để giữ cuộc sống của mình luôn thăng bằng. Bạn phải làm việc cật lực để có được sự chủ động và an toàn về kinh tế, bởi vì đến cuối ngày sẽ chẳng có ai rút ví ra và san sẻ với bạn những hóa đơn. Những bữa ăn một mình không phải lúc nào cũng vui. Có lúc nó là một bữa tiệc của sự bày biện, nhưng có những ngày, nó chỉ là một đĩa cơm với đồ còn sót lại từ bữa trước hay một gói mì. Bạn sẽ đóng vai người nội trợ, người kiểm tra điện, người soi đèn cho thợ sửa cầu thang, bạn sẽ đi chợ và tự dắt xe đi sửa. Đôi lúc bạn sẽ muốn mình mọc thêm một tay nữa để xách đủ những túi đồ.

30 tuổi, nhiều lúc muốn có bồ điên lên nhưng cuối cùng thì ai cũng có thể sống 1 mình!  - Ảnh 6.

Tự do cũng không đồng nghĩa với việc bạn có thể thả trôi sống theo kiểu tùy hứng. Ngược lại thì đúng hơn. Vất vả hơn không đồng nghĩa với việc bạn được xuề xòa hơn. Học cách yêu chứ không phải nuông chiều bản thân. Không ai muốn mình trở thành một bà cô ế và thất bại. Là một bà cô ế, đẹp và thành đạt. Như vậy khó hơn, và cũng ngầu hơn nữa.

Bạn tôi đã dành phần lớn thời gian của mình để kiếm thật nhiều tiền, và dành số tiền đó để có thể tự cung cấp tất cả những tiện nghi sinh hoạt một cách tối đa. Thời gian còn lại, cô dành cho những chuyến du lịch, những buổi nghỉ dưỡng, những cuộc đi chơi với bạn bè, những lớp học nâng cao kỹ năng và trải nghiệm cá nhân. Làm đầy ví tiền và tô thêm màu sắc cho cuộc sống, đó là châm ngôn mà bạn tôi tự đặt ra cho mình. Một khi đã độc thân, thì sự vất vả chỉ nên là động lực để ta trở thành tốt hơn, chứ không phải cái cớ để ta cảm thấy tự gặm nhấm nỗi tủi thân mỗi ngày.

Cá nhân tôi, tôi vật lộn với chứng rối loạn lo âu trong suốt 2 năm ở riêng. Những nỗi sợ về cuộc sống bấp bênh, về tương lai, về sức khỏe cá nhân được tổng hòa một cách hoàn hảo trong những tháng ngày sống một mình. Bạn đã bao giờ thấy hoảng loạn khi thấy tim mình đập nhanh hơn sau khi tập thể dục chưa? Và đi mượn một chiếc máy đo huyết áp của hàng xóm, để rồi suýt ngất xỉu khi thấy huyết áp mình nhảy lên 180? Sau đó gọi bạn bè đến đưa đi cấp cứu, và cuối cùng phát hiện ra là bạn chẳng làm sao cả và cái làm sao duy nhất chính là chiếc máy đo huyết áp của hàng xóm hóa ra là… máy hỏng. Hay những đêm chỉ có bạn trong căn nhà vắng lặng, cùng nỗi sợ mình sẽ ngưng thở trong giấc ngủ càng lúc càng lớn, buộc bạn phải tìm đến sự giúp đỡ của ai đó lúc 2h sáng, chỉ để ngồi trông cho bạn yên tâm chìm vào giấc ngủ.

30 tuổi, nhiều lúc muốn có bồ điên lên nhưng cuối cùng thì ai cũng có thể sống 1 mình!  - Ảnh 7.

Nhưng đó là những gì mấu chốt mà cuộc sống một mình bắt bạn phải đối mặt. Những điểm yếu của bạn, những góc tối của bạn sẽ phơi bày trước mặt bạn trong những tháng ngày độc thân. Ban không thể làm gì khác ngoài việc tìm cách giải quyết chúng, và tự cân bằng lại bản thân mình. Nếu bạn là một người không có khả năng sắp xếp và tổ chức, lên kế hoạch cá nhân - độc thân sẽ bắt bạn phải học đến lúc nào được thì thôi, nếu bạn không muốn cuộc sống rối tung như một mớ hỗn độn. Nếu bạn không phải một người có khả năng tính toán chi tiêu, độc thân bắt bạn phải học cách lên danh sách những thứ cần hay không cần, cảm thấy tiếc khi bỏ ra 50 nghìn mua một quả chanh vào ngày cuối tháng và bắt đầu thấy lo nếu mình không để ra được một khoản tiền tiết kiệm nhỏ. Nếu bạn có vấn đề tâm lý, độc thân bắt bạn phải tìm cách chiến đấu với những bóng tối trong tâm hồn mình. Làm mọi cách để tìm thấy sự bình yên và học cách yêu mọi vẻ đẹp trong cuộc sống xung quanh. Hơi sến, nhưng mà thật đó. Tôi đã làm vậy, và thành công phần nào.

***********************************

Thật ra, mọi lựa chọn trong cuộc sống đều đi kèm hai mặt của đồng xu. Không một cuộc sống nào là hoàn hảo tuyệt đối, chỉ có lựa chọn nào phù hợp nhất với mỗi người. 

Nhưng nếu đang độc thân, và đã chọn một cuộc sống độc thân, hãy cứ tin rằng những thử thách và cả vất vả mà bạn đang nếm trải - không gì khác - xuất hiện để bạn hoàn thiện  con người mình. Bạn sẽ trở thành một phiên bản mạnh mẽ hơn những gì bạn đang là, và yêu cuộc sống trọn vẹn với tất cả những gì mình đang có. 

Quan trọng nhất, bạn sẽ học được cách yêu bản thân mình trước khi yêu thương bất cứ ai.

 



Cứ đi rồi sẽ đến! 

Facebook: facebook.com/vothivanqb94

Gmail: vothivanqb94@gmail.com


 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024