Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
03/12/2017 22:12 # 1
chit1306
Cấp độ: 17 - Kỹ năng: 4

Kinh nghiệm: 134/170 (79%)
Kĩ năng: 9/40 (22%)
Ngày gia nhập: 28/09/2015
Bài gởi: 1494
Được cảm ơn: 69
Yêu đơn phương là khi em biết trái tim mình sẽ rỉ máu nhưng vẫn cứng đầu chấp nhận vì anh...


Yêu đơn phương là khi em biết trái tim mình sẽ rỉ máu nhưng vẫn cứng đầu chấp nhận vì anh...

Em cứ nghe về tình yêu, như một phép màu cổ tích, đem hai người không quen biết, không thân thích lại gần nhau, trao nhau tin yêu từ đáy mắt, từ tâm can, rồi nguyện bên nhau đi hết cuộc đời. Nghe thật tuyệt anh nhỉ...

Nhưng bây giờ, tim em lại bảo rằng, những câu chuyện cổ tích em đã nghe đến thuộc nằm lòng kia, những hạnh phúc đong đầy trong giấc mơ em mơ mỗi đêm, chỉ là một phần của tình yêu thôi. Có một loại yêu, đặc biệt, và hiển nhiên không nhuộm hồng. Người ta gọi đó là đơn phương...

Chẳng bỗng nhiên mà em lại nhận ra phần thiếu của định nghĩa tình yêu cố hữu muôn đời mà người ta mặc định sẵn.

Là từ khi bắt gặp ánh mắt anh đăm chiêu theo từng nốt nhạc rơi rớt qua từng sợi dây đồng đã trùng của chiếc ghi ta ngả màu, nằm ngoan trong đôi tay rắn rỏi nhưng có phần khô cứng của anh. Là từ khi em lặng đi, đứng trân ra cho từng nhịp đàn nhuốm u sầu chảy vào tai rồi từ từ tan ra trong tâm trí. Là từ khi, anh vỗ nhẹ lên vai em như lời thức tỉnh cô gái vừa lỡ bước chân sang một thế giới khác. Đó cũng là khi, em biết trái tim non nớt của mình biết yêu.

Anh nhẹ và êm như bản đàn buồn ấy, em thì lại lãng mạn mộng mơ, nên dễ hiểu thôi, anh bước vào tim em dễ dàng như đẩy cánh cửa lâu nay chỉ khép hờ để chờ anh đến mở.

Đấy là em nghĩ thế, còn anh đâu biết anh đã vô tình gây thương nhớ, vô tình nhen lên trong tim em một đốm lửa yêu nhỏ thôi nhưng cháy âm ỉ mãi. Thậm chí anh còn chẳng biết có một cô gái yêu tiếng ghi ta trầm ấm như cổ xưa của anh. Anh cứ mạnh mẽ và bản năng như anh vẫn thường. Chẳng hiểu tại sao, điều đó lại thu hút em đến vậy!

 
 
 
Learn More
 
 
 

Yêu anh, hay yêu nhau, với em cũng vẫn cứ đơn giản là muốn được thấy anh cười. Đôi khi, bản năng con gái trỗi dậy, em cũng muốn ích kỉ giữ nụ cười ấy cho riêng em, của riêng em. Nhưng rồi giật mình, bởi vì, em yêu đơn phương, em chẳng thể làm thế!

Có thể em là một người may mắn, khi mà em vẫn có cớ để tin rằng có một ngày nào đó tình cảm đơn phương của em sẽ được anh đáp lại, vì cạnh anh chưa có một bóng hồng nào khiến anh mảy may rung động. Nhưng em cũng lại sợ, rằng vì anh là không của riêng ai, nên cơ hội gần anh của em ngày càng bé lại, và đơn phương rồi cũng mãi chỉ là đơn phương.

Ngoài kia, người ta yêu nhau bằng cuồng nhiệt, bằng cháy bỏng, bằng nụ hôn tan vào nhau những đêm trở gió. Ở đây, em yêu anh bằng nhớ nhung, bằng tủi thân, bằng đan cài nhiều cảm giác, bằng đơn phương và bằng cả lặng im. Cứ lặng lẽ, hằng ngày em cất thêm vào tim nụ cười anh, để lại những khoảng trống chật chội cho yêu thương đơn phương căng tràn đến nứt vỡ.

Đã có lúc em quấn tâm trí mình vào những dòng suy nghĩ: Tại sao là anh, và tại sao em không cho bản thân thêm chút mạnh mẽ để mở lời. Chẳng thể tự mình lý giải và vẫn thế, anh vẫn vô tư trong khi tâm can em nặng những muộn sầu.

 

Giữ trong tim một thứ tình cảm không thể nói ra thật sự rất đau lòng. Không có thể quan tâm, không có thể nũng nịu, không có thể hờn ghen. Chỉ biết dại khờ nhìn ngắm và tự trấn an.

Em đã thôi cười ngày xanh nắng, vì mắt em còn mải ngắm anh, tâm trí em còn bận nhớ anh, và môi em còn giữ để không bật ra những lời yêu ngập ngừng.

Tự mình nuôi dưỡng tình yêu đơn phương này, em nuôi luôn cho mình hi vọng một ngày nó đủ lớn để không cần một lời nói nào để thể hiện ra, anh cũng có thể cảm nhận.

Vì đơn phương nên em nguyện để cho bản thân mạnh mẽ hơn, tự mình đối mặt với nỗi nhớ của chính mình và với cả những thứ tình cảm các cô gái khác dành cho anh. Em sẽ làm được, vì chính em hiểu rằng, tuy đơn phương nhưng nó mãnh liệt nhường nào!

Có thể là dại khờ, nhưng em vẫn muốn gọi tên đơn phương là tình yêu...

Nguồn: guu.vn




 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024