Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
05/01/2011 23:01 # 1
TranVanVi
Cấp độ: 13 - Kỹ năng: 22

Kinh nghiệm: 28/130 (22%)
Kĩ năng: 106/220 (48%)
Ngày gia nhập: 22/04/2010
Bài gởi: 808
Được cảm ơn: 2416
Vì sao Bạn chọn ?


Mình lập topic này với mong muốn mọi người sẻ chia những tâm tư khi đến với công việc Tình nguyện và CLB SV Tình nguyện Duy Tân.
Đây là nơi mọi người sẻ chia những tâm tư, suy nghĩ, mong muốn của mình khi đến với CLB Sinh viên Tình nguyện. Để chúng ta hiểu về nhau, trong công tác tình nguyện phối hợp tốt và hoàn thiện dần về nhân sự cũng như các chương trình sắp tới, những ý kiến đóng góp của các bạn sẽ giúp cho CLB hoàn thiện hơn.




Một Ngày Mai tốt lành

Fone number: 0905936799 - 0905746789
YMmail:
tranvvi@yahoo.com.vn

 
Các thành viên đã Thank TranVanVi vì Bài viết có ích:
05/01/2011 23:01 # 2
TranVanVi
Cấp độ: 13 - Kỹ năng: 22

Kinh nghiệm: 28/130 (22%)
Kĩ năng: 106/220 (48%)
Ngày gia nhập: 22/04/2010
Bài gởi: 808
Được cảm ơn: 2416
Phản hồi: Vì sao Bạn chọn ?


 
Sẻ chia suy nghĩ :D

Thấm thoát đã 5 năm trôi qua, thời gian trôi đi nhanh quá, nhớ lại cái ngày đầu tiên Tôi đến với Đà Nẵng thành phố của nắng gió và cát biển hiền hòa, nơi đây thật xa lạ với Tôi, một thân một mình chân ướt chân dáo rời xa quê hương đến đây công tác, thật ngỡ ngàng và bỡ ngỡ với cái nóng của mùa hè đầu tháng 7 (ngày 04/07/2005), Tôi đến đây điều lo lắng của Tôi và gia đình (cả người iu của Tôi nữa) là nhà trọ, Tôi xác định phải mất ít nhất 1 tuần sống trong nhà nghỉ để đi tìm nhà trọ, vì Tôi không có bạn bè, bà con ở đây, xác định trước là tìm nhà trọ sẽ mất thời gian (làm gì, đi đâu bạn phải có nơi ở trước tiên). Thật may mắn và bất ngờ khi Tôi xuống bến xe Đà Nẵng thì Tôi thấy có rất nhiều các bạn Thanh niên tình nguyện (đứng ở cổng bến xe) Tôi bước tới và chưa kịp hỏi họ thì họ đã hỏi Tôi và chỉ dẫn cho Tôi đi tìm phòng trọ gần cơ quan Tôi, sau một hồi Tôi tìm kiếm chưa đầy 2h đồng hồ thì Tôi đã kiếm được một nhà trọ vừa ý, (ôi cảm ơn trời đất ủng hộ và các bạn thanh niên tình nguyện), quá vui mừng Tôi gọi điện ngay về cho mẹ và người iu thông báo tin vui.

Tôi bắt đầu đến cơ quan làm việc tại Đài GSM của Công ty Viễn thông nhỏ, thời gian này rất khó khăn với Tôi phải chịu đựng một nỗi nhớ nhà, nhớ người thân, bạn bè, đặc biệt là người yêu của tôi, (Tôi và người iu ngỏ lời iu nhau và 2 người iu nhau vào cuối năm 2006). Khi này Tôi cần phải kìm nén cảm xúc nhớ nhung không nguôi đó lại để làm việc ở đây (khi này chỉ muốn về nhà), Tôi vô tình thấy 1 anh bạn trong Đài GSM chơi game online (Pristion Tale Việt Nam) Tôi bị cuốn hút ngay và chơi game để giết thời gian rỗi mỗi khi tối về, thật không may Tôi bị nghiền game này từ lúc nào không hay, Tôi chơi game này 3 năm và tiêu tốn rất nhiều tiền và công sức, đặc biệt nó lấy đi của Tôi vẻ đẹp của đôi mắt (bị cận vì game, tôi cảm thấy quá vô bổ, vô nghĩa), trong quá trình chơi game Tôi có kêu gọi và thực hiện 1 chương trình từ thiện (Chương trình thắp sáng những ngọn nến - mùa Giáng sinh cho trung tâm trẻ em mồ côi, tật nguyền, khuyết tật quận Thủ Đức Tp. HCM), chương trình thành công tuyệt vời khi có sự ủng hộ khá đông đảo của các bạn trong thế giới ảo khắp 3 miền (có cả Việt kiều Mỹ, Canade, Singapore) họ đã quyên góp vượt 3 lần số tiền dự kiến, niềm vui không tả xiết, Tôi nhờ các thành viên trong nhóm của Tôi (RoyalForce) cùng kết hợp với một nhóm khác thực hiện.

Năm 2008 Tôi nhận được tin thông báo của Gia đình Tôi, địa chỉ chính xác nơi bác Trai ruột Tôi hy sinh và nói Tôi đi tìm phần mộ của bác Tôi (Bác Tôi hy sinh năm 1972), Tôi bắt đầu các cuộc tìm kiếm và rất may mắn Tôi đến đó, người dân ủng hộ Tôi rất nhiệt tình, giúp đỡ Tôi không quản mưa gió, thời gian (Chao ôi đường gì mà khó đi chẳng khác nào quê mình khi mình vừa được 6 tuổi), công cuộc tìm kiếm cũng đạt được kết quả, nhưng không trọn vẹn (Tôi đã xác định được trong đó, nới đó có bác Tôi vậy mà Tôi không biết là ngôi mộ nào).

Khi này Tôi bắt đầu nhận thức chín chắn về công việc từ thiện, Tôi đi làm giờ hành chính, tối đi học thêm, nhưng trong đầu suy nghĩ sẽ dành 1 chút ít thời gian để tham gia các chương trình từ thiện, Tôi cũng đã tham gia khá nhiều chương trình của một số nhóm (không tính ở cơ quan), nhưng họ hoạt động không tốt Tôi đành ra đi, thỉnh thoảng lủi thủi đi 1 mình :P cũng chẳng nói hay rủ ai đi chung.

Có lẽ đó cũng là điều mà Tôi đến với các bạn (xuất phát từ lớp Tôi), các bạn Sinh viên trường Duy Tân, Tôi cũng giống các bạn cùng học dưới ngôi trường này! Tôi hy vọng các Bạn cùng CLB Sinh viên Tình nguyện và Tôi, Chúng ta sẽ làm những việc có ích cho cộng đồng Việt, (Tôi cũng đã đi gần như khắp Miền Trung nói giêng, nơi đây còn rất nhiều khó khăn về vật chất lẫn tinh thần … )

 

Nào các bạn hãy cùng chúng Tôi! CLB Tình nguyện sẽ tiếp bước cùng nhau để Kết nối & Sẻ chia

 

Dù ta biết con đường ta đang đi là khó khăn, nhưng ta vẫn không nản lòng vững bước tiên phong đi đến ngày mai.

 

CLB Sinh viên Tình nguyện đã và đang hoàn thiện mình hơn nữa, hy vọng mọi người tham gia với tinh thần nhiệt huyết và sẻ chia, hãy cho nhau những ý kiến, lời nói chân thành để hoàn thiện nhau, hãy đóng góp ý kiến với bầu nhiệt huyết của trái tim để CLB Sinh viên Tình nguyện Duy Tân được hoàn thiện hơn.

 

TranVanVi

 




Một Ngày Mai tốt lành

Fone number: 0905936799 - 0905746789
YMmail:
tranvvi@yahoo.com.vn

 
Các thành viên đã Thank TranVanVi vì Bài viết có ích:
06/01/2011 09:01 # 3
Carnation
Cấp độ: 14 - Kỹ năng: 17

Kinh nghiệm: 119/140 (85%)
Kĩ năng: 78/170 (46%)
Ngày gia nhập: 24/12/2009
Bài gởi: 1029
Được cảm ơn: 1438
Phản hồi: Vì sao Bạn chọn ?


Ước mơ tui...là đc mặc chiếc áo Blue, đeo tai nghe và cầm ống kim tiêm! ^^

Tui ko thik vào bệnh viện với tư cách là bệnh nhân, mà mún vào đó với tư cách là 1 bác sỹ.

Tui thi 2 trường chuyên ngành Y - 1 Đại học - 1 Cao đẳng

Tui rớt cả 2 trường đó vào năm đó...

Một trường thiếu 3 điểm và 1 trường thiếu...1/2 điểm

Ước mơ vẫn chỉ là ước mơ...cho đến bây giờ nó vẫn là một ước mơ...

Sau khi gần như kết thúc năm 3 chuyên ngành Kế Toán, tôi ngồi và nhớ tới cái ước mơ của mình...nó đâu rùi...tìm kiếm...tìm kiếm...và lục lại trái tim khi xưa hướng về mục đích đó...bây giờ nó vẫn đang âm ủ bực tức cho cái con đường mà tôi chọn thay cho nó...

Cô bé ngồi trong bệnh viện, ko phải là tư cách bệnh nhân...Cô bé nhìn Dì của mình đi đến các giường bệnh...chăm sóc cho họ...những lời nói nhẹ nhàng...những ánh mắt lo sợ khi thấy ống kim tiêm và rồi...Dì tuyệt lắm...chưa bao giờ làm đau người khác...mặc dù Dì là 1 bác sĩ hay cầm ống tiêm và những vĩ thuốc nặc mùi...Cô bé thik nhìn Dì khi Dì khoác lên mình chiếc áo Blue, đội mũ trắng và quấn tóc gọn gàng...

Cô bé cũng muốn vậy...muốn được như Dì...không sợ máu...không sợ kim tiêm...và sẽ không run đâu khi đút cả tá dây chằng chịt lên người một bệnh nhân...hay cầm kim khâu từng mảnh da đang lở loét...Cô bé tin là mình làm được...Thật hạnh phúc biết bao khi đẩy xe lăn dùm 1 ông cụ già đến phòng khám, cũng thật hạnh phúc biết bao khi ngồi bên cạnh những e bé mới sinh da còn đỏ hồng non nớt...Cô bé chỉ ước...Y tá thui cũng đc...

Khóc là việc đầu tiên khi mà cô phản ứng có thể...để dũng cảm cầm trên tay tờ giấy báo rớt...2 lần...và 1 lần nguyện vọng 2...

Đến bây giờ, vẫn là ước mơ đó...nó cháy bỏng trong tôi đến từng khoảnh khắc...

Khi tham gia các chương trình tình nguyện, tôi thật sự hết mình vì một chút gì đó cần thiết để bù đắp lại ước mơ của tôi...ước gì có thể làm bác sĩ và đi đến vùng sâu chăm sóc cho ng già, trẻ nhỏ..., có ng hỏi sao tôi nhiệt huyết thế...có ng hỏi động lực gì?...tôi nghĩ tôi chưa nhiệt huyết lắm đâu, nhưng động lực thì có đấy...

Nếu bây giờ đc làm một bác sĩ thực tập...tôi tin là tôi sẽ ko làm cho bệnh nhân đau...tôi tin là tôi sẽ làm đc...

Nhưng ước mơ mà...^^...gần thành một mơ ước...Má nói...có nhìu cách để thực hiện ước mơ của mình...và Má ủng hộ tôi khi tôi tham gia các hoạt động từ thiện...nhà tôi không giàu về vật chất...nhưng tôi thì giàu về tình cảm...vì tôi lun là ng đc nhận..., tôi mún chia sẻ thứ mà hàng ngày tôi đc nhận, để rồi tôi sẽ thấy hạnh phúc khi mình cũng biết cho đi...Để cho ước mơ bay cao...bay xa...
Lun yêu thương và sánh bước cùng CLB Sinh viên Tình Nguyện



Lương Linh - D17KKT2
 Mail: Carnation.dtu@gmail.com
Yahoo: lily_alanna_1088

 
Các thành viên đã Thank Carnation vì Bài viết có ích:
29/04/2011 03:04 # 4
dieuquyen
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 4

Kinh nghiệm: 7/30 (23%)
Kĩ năng: 18/40 (45%)
Ngày gia nhập: 24/04/2011
Bài gởi: 37
Được cảm ơn: 78
Phản hồi: Vì sao Bạn chọn ?


 Tong cuộc sống của chúng ta, ai cũng có 1 ước mơ và hoài bão cho riêng mình. Nhưng thực hiện đc nó thì là việc ko phải dễ và cũng ko phải là chuyện 1 sơm 1 chiều mà đó là kết quả của sự nỗ lực và một quá trình cố gắng...
  Tôi cũng vậy. Lớn lên trong 1 vùng quê nghèo của miền trung, ngày ngày nhìn, nge, chứng kiến nhìu mảnh đời ngang trái...tôi thầm suy ngĩ mình có thể lầm j để giúp họ...hjxhjx...bun`...
  Lúc đó tôi ước mình là siêu nhân...(còn bé nên ươc mơ ko thưc tế)
Cấp 2 tôi học xa nhà. bên cạnh tôi ở là Hội Người Mù HL. hôm đó bố bận viêc ko đón đc nên tôi phải tự đi về...(hjxhjx)...cộp...cộp...tôi quay qua nhìn thì đó là tiếng phát ra từ cây gậy dò đường của Chú...đưa chú qua đường tay chú siết chặt tay tôi...nụ cười của chú...các bạn ko biết đâu, lần đầu tiên tôi vui đến vậy (cảm giác khó tả). rùi từ đó ngoài giờ học time rảnh tôi sang đó chơi đùa, nói chuyện hay giúp mọi người ở đó 1 số việc vặt..."siêu nhân" ươc mơ của tôi xuât hiện từ đó. Cuộc sống ko nhìn thấy ánh sáng quả thật là khó khăn vs họ, nhưng ko vì thế mà họ mất đi niềm tin vào cuộc sống.
Thanh niên xóm tôi thường tổ chưc các hoạt động làm mùa giúp các gia đình có hoàn cảnh khó khăn, trồng cây tình nguyện,phân công chăm sóc các cụ già neo đơn, bà mẹ Việt Nam anh hùng hay đến tại trẻ mồ côi chơi vs các em, chia sẻ tình thương...đó là thời tôi học cấp 3...
 Điều mà tôi biết là bất kỳ ở đâu trên VN đêu có những ng` cần đc giúp đỡ...
  Nay đc biết hoạt động tình nguyện của CLB trong time qua nên tôi cũng muốn chung tay góp chút sức vào cùng CLB "kết nối và sẽ chia"..
Nếu có ng` hỏi tôi "tại sao lại tham gia vào CLB?" 1 câu trả lời đơn giản "tôi cười, tôi vui khi nhìn thấy người khác hạnh phúc". ng` vs ng` sống để yêu nhau...
                   Hy vọng sự lớn lên từng ngày của CLB!!!
                 Luôn đồng hành cung CLB TN 4R ^^!
always side by side.....



Nhớ quá khứ buồn rơi nước mắt.
Nhìn tương lai lạnh toát mồ hôi

 
Các thành viên đã Thank dieuquyen vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024