Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
06/03/2010 23:03 # 1
vuiga9x
Cấp độ: 11 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 46/110 (42%)
Kĩ năng: 15/100 (15%)
Ngày gia nhập: 28/01/2010
Bài gởi: 596
Được cảm ơn: 465
Thơ về chị em phụ nữ nhân ngày mồng 8 tháng 3 (st)


Kiêu hãnh :

Vịnh bánh trôi nước

Thân em vừa trắng, lại vừa tròn,
Bảy nổi ba chìm với nước non.
Lớn nhỏ mặc dù tay kẻ nặn,
Mà em vẫn giữ tấm lòng son.

-Rất tự tin:

Đền Thái Thú

Ghé mắt trông ngang thấy bảng treo,
Kìa đền Thái Thú đứng cheo leo.
Ví đây đổi phận làm trai được,
Sự nghiệp anh hùng há bấy nhiêu.

-Ghét thói đạo đức giả:

Sư Hổ Mang

Chẳng phải Ngô mà chẳng phải ta
đầu thì trọc lốc, áo không tà.
Oản dâng trước mắt dăm ba phẩm,
Vải nấp sau lưng sáu bảy bà.
Khi cảnh, khi tiu, khi chũm chọc,
Giọng hì, giọng hỉ, giọng hi hạ
Từ lâu có lẽ lên sư cụ
Ngất nghểu toà sen nọ đó mà.

-Mắng nhiếc:

Mắng Học Trò Dốt I

Khéo léo đi đâu lũ ngẩn ngơ ?
Lại đây cho chị dạy làm thợ
Ong non ngứa nọc châm hoa rữa,
Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưạ
Mắng Học Trò Dốt II
Dắt díu đưa nhau đến cửa chiền
Cũng đòi học nói, nói không nên,
Ai về nhắn bảo phường lòi tói,
Muốn sống đem vôi quét trả đền.

-Thẳng thắn nhé:

Vịnh quả Mít

Thân em như quả mít trên cây ,
Da nó xù xì múi nó dầy .
Quân tử có thương thì đóng cọc ,
Xin đừng mân mó nhựa ra tay .

-Khóc:

Khóc Ông Phủ Vĩnh Tường

Trăm năm ông phủ Vĩnh Tường ôi !
Cái nợ ba sinh đã trả rồi,
Chôn chặt văn chương ba thước đất,
Tung hê hồ thỉ bốn phương trờị
Cán cân tạo hóa rơi đâu mất,
Miệng túi càn khôn khép lại rồi
Hăm bảy tháng trời đà mấy chốc,
Trăm năm ông phủ Vĩnh Tường ôi !

Buồn, tủi phận :
Thân Phận Đàn Bà
Hỡi chị em ơi có biết không ?
Một bên con khóc một bên chồng.
Bố cu lỏm ngỏm bò trên bụng,
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông.
Tất cả những là thu với vén,
Vội vàng nào những bống cùng bông.
Chồng con cái nợ là như thế,
Hỡi chị em ơi có biết không ?

-Ham sống:

Đánh đu

Bốn cột khen ai khéo khéo trồng !
Người thì lên đánh kẻ ngồi trông
Trai du gối hạc khom khom cật
Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng
Bốn mảnh quần hồng bay phấp phới
Hai hàng chân ngọc duỗi song song.
Chơi xuân đã biết xuân chăng tá ?
Cọc nhổ đi rồi lỗ bỏ không.

-Khiêu khích:

Thiếu nữ ngủ ngày

Mùa hè hây hẩy gió nồm đông,
Thiếu nữ say sưa quá giấc nồng.
Lược trúc biếng cài trên mái tóc,
Yếm đào trễ xuống dưới nương long.
Đôi gò Bồng đảo sương còn ngậm,
Một lạch Đào nguyên suối chửa thông.
Quân tử dùng dằng đi chẳng dứt,
Đi thì cũng dở, ở không xong.

Vịnh cái quạt

Một lỗ xâu xâu mấy cũng vừa,
Duyên em dính dán tự bao giờ,
Chành ra ba góc da còn thiếu,
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.
Mát mặt anh hùng khi tắt gió,
Che đầu quân tử lúc sa mưa.
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng,
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa?



-Yêu hết mình và không hối hận

Không Chồng Mà Chửa

Cả nể cho nên sự dở dang
Nỗi niềm chàng có biết chăng chàng
Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc (1)
Phận liễu sao đà nẩy nét ngang (2)
Cái nghĩa trăm năm chàng nhớ chửa ?
Mảnh tình một khối thiếp xin mang
Quản bao miệng thế lời chênh lệch
Không có, nhưng mà có, mới ngoan.


-Vẫn tin và yêu cuộc đời:

Mời ăn Trầu

Quả cau, nho nhỏ, miếng trầu ôi,
Này của Xuân Hương đã quệt rồi.
Có phải duyên nhau thì thắm lại
Đừng xanh như lá, bạc như vôi



 
Các thành viên đã Thank vuiga9x vì Bài viết có ích:
08/03/2010 08:03 # 2
Barbie
Cấp độ: 12 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 113/120 (94%)
Kĩ năng: 44/100 (44%)
Ngày gia nhập: 08/12/2009
Bài gởi: 773
Được cảm ơn: 494
Phản hồi: Thơ về chị em phụ nữ nhân ngày mồng 8 tháng 3 (st)


Hôm nay mồng tám tháng ba.
Chị em phấn khởi đi ra đi vào.
Đàn ông kính cẩn cúi chào.
Chị em phấn khởi đi vào đi ra...
Hôm sau mồng chín tháng ba.
Chị em tưởng bở đi ra đi vào.
Đàn ông hổng có cúi chào.
Chị em tiu nghỉu hết vào lại ra...”.





Sức mạnh nằm trong tay ta


 
08/03/2010 08:03 # 3
k15cmu
Cấp độ: 23 - Kỹ năng: 24

Kinh nghiệm: 104/230 (45%)
Kĩ năng: 207/240 (86%)
Ngày gia nhập: 05/01/2010
Bài gởi: 2625
Được cảm ơn: 2967
Phản hồi: Thơ về chị em phụ nữ nhân ngày mồng 8 tháng 3 (st)


Cái tên ấy đối với các chị chả nghĩa lý gì, nhưng xin nhớ, phần lớn đàn ông nước ta không phải Trịnh Công Sơn, không phải Lê Huỳnh Đức. Họ chỉ là Tèo, là Tý mà thôi.

Nhưng dù có Tèo hay Tý đi nữa thì cũng vô cùng lo lắng và ngạc nhiên khi thấy chị em vui mừng và hớn hở khi tới ngày 8.3. Tại sao ư? Tại vì đàn ông đã bị chị em lấy đi, không phải một ngày, mà cả một đời từ lâu lắm rồi. Có thể khẳng định một cách hùng hồn là ngay từ giây phút đầu tiên mới sinh ra cho tới khi sắp sửa vĩnh biệt cuộc sống, đàn ông chúng tôi đều dành từng giây, từng phút, từng hơi thở và từng động tác cho chị em.
Vì chị em mà đàn ông học hành, vì chị em mà đàn ông luyện tập thể thao, vì chị em mà đàn ông cạo râu, xức dầu thơm hay mua quần áo đẹp. Điều ấy đã được lịch sử và nghệ thuật chứng minh từ Sơn Tinh đến Thủy Tinh, từ chiến tranh tới hòa bình, lớp lớp đàn ông đã xông lên chinh phục mọi đỉnh cao, mọi khoảng cách và mọi đồ gia dụng chỉ với mục đích duy nhất là làm cho chị em hài lòng, chị em không biết sao?
Phải tôn trọng phụ nữ, phải chăm sóc phụ nữ, phải nhường nhịn phụ nữ và phải khiếp sợ phụ nữ, những châm ngôn ấy không ngừng vang lên từng phút từng giây, bao vây, vùi lấp và đe dọa đàn ông ở khắp nơi, chắc chị em biết rõ hơn ai hết điều này.
Chị em kính mến!
Bản thân tôi là một anh Tèo nhỏ bé. Tôi nhiều khát vọng nhưng ít tiền bạc. Tôi nhiều cảm xúc nhưng thiếu nhà cửa, tôi có trái tim rộng lớn nhưng có đồng lương bé nhỏ, tôi đã dành cả đời mình cho chị em chứ đâu phải chỉ ngày 8.3.
Khát vọng của tôi rất đơn sơ, như khát vọng của hàng triệu chàng trai trong thành phố này. Tôi muốn được yêu một cô gái không đẹp cũng không xấu, không béo cũng không gầy. Tình yêu sẽ kết thúc bằng một đám cưới ở một nhà hàng không nhỏ cũng không to, khách khứa đến dự không đông cũng không vắng, và số tiền khách đi đám cưới không ít cũng không nhiều, chỉ đủ trang trải kinh phí mà thôi.


Click here to view full size


Cưới xong, hai vợ chồng sẽ ở nhà thuê. Hàng ngày tôi sẽ chở nàng đi làm trên chiếc xe máy không mới cũng không cũ. Thỉnh thoảng thứ bảy - chủ nhật tôi và nàng đi ăn ở một nhà hàng không đắt cũng không rẻ, với vài món ăn không Tây cũng không Tàu.
Đấy, giấc mơ của tôi là như thế. Một giấc mơ tuy không có gì quá đáng nhưng để thực hiện nó, tôi tin chắc mình phải hiến dâng cả cuộc đời, cả tâm hồn và nghị lực, cả thời gian lẫn sức khỏe.
Cho nên, đối với riêng tôi, cũng như với bao nhiêu chàng trai khác, làm gì có ngày 8.3.
Cả tháng, cả năm, cả thập niên, cả thế kỷ đều là 8.3 hết. Tinh thần 8.3 đã từ lâu xâm chiếm, lan tỏa và đè bẹp chúng tôi bao nhiêu thế hệ rồi.
Mồng tám tháng ba không còn là thời gian nữa. Nó đã trở thành không khí, thành cảm xúc, thành ánh nắng ban mai và hạt mưa rực rỡ. Mồng tám tháng ba không kéo dài 24 tiếng. Nó bao gồm toàn bộ lịch sử nhân loại, kể từ trước công nguyên. Nhiều nhà khoa học đã chứng minh, loài khủng long bị tuyệt chủng cũng vì trong kỷ nguyên của chúng chưa có ngày này.
Mồng tám tháng ba đã len lỏi vào âm nhạc, vào điện ảnh, vào kiến trúc, vào hội họa, thậm chí cả vào xiếc. Tại sao giải Oscar tổ chức vào ngày 7.3? Đơn giản vì nếu tổ chức vào 8.3, nó sẽ bị chìm nghỉm như tàu Titanic.
Chị em thân mến!
Chị em đã lấy của những anh Tèo toàn bộ thời gian, vậy còn lấy thêm một ngày để làm gì?
Chả lẽ với chị em, không giới hạn nào là đủ hay sao? Chị em đã biến tất cả các căn phòng đẹp thành tiệm uốn tóc, biến tất cả hóa chất thành kem dưỡng da, biến tất cả đàn ông thành chủ đề bàn tán, vậy chả lẽ lại biến nốt cái ngày hôm ấy thành ngày phán xử cuối cùng?
Với tư cách một chàng trai ngây thơ, tội nghiệp và chưa hề có sai phạm gì, tôi kêu gọi chị em hãy cho đàn ông một khoảnh khắc nào đó thanh bình. Không có cái ngày 8.3 vĩ đại ấy, đàn ông cũng chịu nhiều đau khổ lắm rồi.


Thông tin liên hệ:
Cần hỗ trợ trực tuyến (skype): Phong.D.NGUYEN
Nick yahoo: conspeed_dark1991
Email: herodark191@gmail.com

 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024