Phương pháp xét nghiệm và chẩn đoán liệt mặt ngoại biên
Bác sĩ thường có thể chẩn đoán bằng cách xem xét các triệu chứng. Không có xét nghiệm cụ thể nào có thể giúp chẩn đoán hiệu quả.
Tuy nhiên, bác sĩ có thể yêu cầu thêm các xét nghiệm để loại trừ các bệnh lý khác có thể gây ra các triệu chứng tương tự và đánh giá mức độ liệt hoặc tổn thương thần kinh liên quan. Các xét nghiệm này có thể bao gồm:
-
Điện cơ (EMG) để xác định mức độ ảnh hưởng của dây thần kinh.
-
Xét nghiệm máu để loại trừ các bệnh lý khác như bệnh tiểu đường hoặc các bệnh nhiễm trùng gây ra bệnh cảnh tương tự.
-
Hình ảnh học: CT scan hoặc MRI để loại trừ các nguyên nhân khác gây chèn ép lên dây thần kinh mặt chẳng hạn như khối u hoặc chấn thương sọ não, vỡ hộp sọ.
Phương pháp điều trị liệt mặt ngoại biên hiệu quả
Liệt mặt ngoại biên thường khỏi nhanh trong vài tuần, có thể cần hoặc không cần điều trị. Hiếm khi bệnh tái phát trở lại nhưng nếu trong trường hợp tái phát, bệnh nhân thường có tiền sử gia đình về liệt mặt ngoại biên. Điều này có thể gợi ý rằng tình trạng liệt mặt ngoại biên còn có thể liên quan đến di truyền.
Corticosteroid đường uống thông thường được kê đơn để giảm viêm dây thần kinh mặt ở bệnh nhân liệt mặt ngoại biên vô căn.
Vai trò của thuốc kháng vi-rút vẫn chưa được rõ ràng. Thuốc kháng vi-rút đơn trị không cho thấy lợi ích gì so với giả dược. Vì vậy, một số loại thuốc kháng vi-rút, chẳng hạn như valacyclovir hoặc acyclovir đôi khi được dùng kết hợp với prednisone ở những bệnh nhân có triệu chứng liệt mặt nặng.
Các thuốc giảm đau không kê đơn như aspirin, ibuprofen hoặc acetaminophen có thể sử dụng để giảm bớt triệu chứng đau nếu có.
Trong thời gian bị bệnh, hầu hết những người bị liệt Bell không thể nhắm mắt ở bên bị liệt. Do đó, việc bảo vệ mắt không bị khô vào ban đêm hoặc khi làm việc trên máy tính là điều quan trọng. Chăm sóc mắt có thể bao gồm nhỏ mắt vào ban ngày, tra thuốc mỡ trước khi đi ngủ vào ban đêm.