đã về rồi...
đã nge thấy tiếng sóng, tiếng jo'
đã chạm vào cát...
cảm jac' thân thuộc...
biển vẫn rì rào hát
jo' mơn man khắp làn da
cát nhẹ nhàng xoa dịu xua tan đi cái mệt mỏi thường ngày...
một chút nhớ...
bên biển rồi mà nỗi nhớ vẫn cứ thế
nhớ hơi thở của biển
nhớ ngày nào còn thủ thỉ với biển bao đìu
cả khóc nữa nhỉ...
có khi nào...
biển là 1 ai đó
muốn ôm biển
muốn mãi đc jo' vuốt ve
muốn chỉ là của riêng mình thôi
nhưng...
sao bao la mênh mông wa'
sao k ôm đc
sao k còn đc như ngày xưa
sao k khóc đc nữa
fai~ chăng đã thay đổi
k...! k muốn thế
thèm 1 cảm jac' như ngày xưa
khi nhìn thấy biển hạnh phúc ngập tràn, ùa ra chạm chân ... tay ... măt ... cả ng` vào lòng biển
cảm jac' này khó chịu wa', trống vắng, 1 mình chỉ có 1 mình..., gét, gét như thế này ...
có lẽ cô bé hôm wa nay đã khác...khác nhìu rồi...đã lớn, k còn hồn nhiên, k còn cười tươi...mình muốn mình là của ngày hôm wa, như thế này k tốt mình k muốn suy ngĩ nữa, quá fuc' tạp wa' sức chịu đựng của mình, mình gét những lúc như thế này...:((