Vì sao Bác không dạy chúng ta phê bình người khác trước rồi mới phê bình mình. Phải tự nhận ra cái thiếu sót của mình trước, những cái hạn chế của mình thì mới đủ tư cách để đánh giá và nhận xét về công việc của người khác. Tôi trong lớp là lớp trưởng, trong diễn đàn là Smod với quyền hành chỉ đứng sau Admin. Nhưng so sánh những cái đó với cái xã hội này, tôi cũng chẳng là cái gì cả. Cũng chỉ là 1 thằng sinh viên quèn, gắng học cho xong, ra trường và cố kiếm cho mình một công việc tốt. Tôi không dám tự khen mình giỏi bao giờ, tự dám khen mình giỏi không phải là vì kiêu ngạo, nhưng phải thật sự giỏi thì mới dám làm điều đó. Và nếu tôi giỏi thật sự, chắc gì tôi cũng đã làm đc gì hơn. " Có tài mà không có đức là người vô dụng - Có đức mà không có tài thì cũng không làm được gì". Tham gia diễn đàn đã lâu, làm thành viên của BQT diễn đàn cũng được một đoạn đường dài. Tôi không nghĩ là mình đã thực sự làm được điều gì đó thật ý nghĩa cho diễn đàn, chẳng qua là những thứ mà những người khác làm thì tôi cũng làm. Tôi cũng không thấy mình thật sự có nhiều hạn chế trong cách quản lý, nhiều lúc tôi cũng thấy áp lực thật ghê gớm. Những vấn đề cần phải xử lý, có nhiều khi 1 thằng sinh viên làm không nổi, xử lý không thể thấu đáo. Cái nhìn mà ai cũng nhìn khi vòa diễn đàn là chỉ tham gia vì tò mò. Khi thực sự hòa nhập, mỗi người nhìn diễn đàn theo 1 hướng cho riêng mình, tích cực cũng có, tiêu cực cũng có. Đã không biết bao lần tôi buồn phiên khi nhìn những câu nói văng tục, những cuộc cãi vã, chửi bới, nhiếc móc nhau. Cũng đã không phải 1 lần duy nhất tôi nhìn thấy những giọt nước mắt lăn trên má ai đó khi chia ly, khi đi làm cái này cái kia. Và tôi cũng nhìn thấy những nụ cười của nhiều bạn khi tham gia các buổi offline, đi chơi, đi tình nguyện. Câu tôi nhớ nhất là " Mệt, nhưng mà vui lắm", rất sinh viên, rất thật lòng. Thân tôi làm BQT, trên khía cạnh công việc, tôi không hề muốn những cái mình quản lý và định hướng xây dựng lại không có những quan điểm rõ ràng và thiếu tính nghiêm túc trong quản lý và làm việc. Công việc, bản chất của nó không phải là một trò chơi, nên cái gì có thể nhẹ nhàng thì tôi sẽ thoải mái trong 1 giới hạn. Những cái cần cứng rắn, tôi cần phải quán triệt ngay từ đầu. Dễ dãi với 1 một người cái không đáng dễ dãi tất nhiên hệ lụy là những người khác cũng sẽ lấy lý do và minh chứng đó để tự dễ dãi cho mình. Trên khía cạnh cá nhân, tôi thật sự không muốn làm khó khăn gì ai cả, 4rum là một ngôi nhà cho tất cả, tôi cũng là sinh viên như tất cả mọi người, tôi tôn trọng và vui vẻ chào đón họ tham gia ngôi nhà chung ấy, và điều tôi muốn là mọi người cũng tôn trọng tôi. Chưa bao giờ tôi biết thù ghét ai. tất nhiên sai là phải nói. Ai làm tốt, phải đáng biểu dương. Con người ai cũng có tính cách riêng. Và khi hòa nhập vào tập thể, đôi khi phải biết để cái lợi ích và tính cách của cá nhân đứng sau cái chung của toàn tập thể. Nội quy diễn đàn chỉ có 1, nếu như hơn mấy ngàn member không ai chấp nhận làm theo cái nội quy ấy thì than ôi... Tôi tự phê bình mình chưa thể làm cho 4rum này hoàn thiện và tốt đẹp hơn như cái chức vụ mà tôi đang mang trên mình.... còn phê bình ai đó vì cái này cái nọ, tôi cũng không biết có nên không nữa. Ai cũng có những thiếu sót và sai lầm. Phút nhìn lại mình và sửa đổi là tốt và đáng quý!