Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
02/01/2015 09:01 # 1
lien7h30
Cấp độ: 22 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 158/220 (72%)
Kĩ năng: 89/100 (89%)
Ngày gia nhập: 23/03/2013
Bài gởi: 2468
Được cảm ơn: 539
Bài thơ tình dài nhất Việt Nam


Bài thơ tình dài nhất Việt Nam

 

Lời tựa

Đầu năm Giáp Sửu, nhân chuyến công du thượng nguồn sông Canh La, tại hạ có tranh thủ dạo gót vào rừng lấy chút khí xuân. Tiết trời mát mẻ, gió hây hây, lác đác khắp một vùng đồi núi sơn cước là những tiếng thú tìm đàn, tiếng chim gọi bầy. Những thảm cỏ xanh rờn nằm dài trong nắng, thân ngọn đẫm sương run run căng tràn nhựa sống. Những cây liễu tha thướt như những ngón tay gầy xoè ra mà mơn trớn và ve vuốt bầu trời . Phong cảnh thật chẳng khác gì chốn thần tiên, vừa hữu tình vừa vô ý.
Mải đắm mình vào thiên nhiên mà không biết trời tối lúc nào, đến khi chợt tỉnh thì vầng trăng đã lấp ló đầu non, trải những ánh vàng lên khắp thảm rừng trước mặt. Chợt mang mang một cảm giác Liêu trai, một nỗi sợ mơ hồ, run rẩy mà đê mê thích thú. Quả nhiên chợt thấy một nàng con gái vô cùng nhan sắc, tóc vấn trâm cài, trên người vận độc chiếc pun trắng ngắn tay màu cam tha thướt bước ra từ khoảnh rừng trước mặt. Nàng ngạc nhiên vì có kẻ giữa đêm khuya dám lang thang nơi thâm sơn cùng cốc, đoạn nắm lấy tay tại hạ cười khanh khách mà kéo về nhà, kẻo con ma rừng làm hại.
Nhà nàng là một căn nhà sàn trên một ngọn đồi, không tiện nghi nhưng ấm cúng, gia tài chỉ có bộ dàn Karaoke bọc da báo là có đôi chút giá trị. Trong lúc nàng pha cà phê đãi khách bản ngã buồn tay giở mấy cuốn sách đầu giường, thấy toàn là Hendreas Bollean, Jean Meadaux với Trương Nhũ Hoa, cảm thấy khâm phục vô cùng. Lát sau có ông già râu tóc bạc phơ ghé về, nàng giới thiệu là ông chú sinh. Ông già tỏ ra rất hiểu biết tuy rằng hơi vô duyên, rằng ông bỏ ra 12 cây để mua quả đồi gần 2 hecta và dựng căn nhà sàn để nghỉ cuối tuần, cũng là để sau này về hưu làm chốn điền viên, chăm vài gốc vải, nuôi mấy con gà.

Uống tách cà phê, nghe ông già kể chuyện thời hoàng kim. Nàng xem chừng buồn ngủ, chốc lại dụi mắt, miệng ngáp liên tục. Câu chuyện về thời hoàng kim của ông đã kéo dài từ quá khứ lên hiện tại rồi hướng thẳng tới tương lai. Cảm giác không thời gian trở nên lẫn lộn. Nàng gục đầu trên đi văng ngủ, mắt chớp chớp duyên dáng. Ông già kể về thời trai trẻ chinh chiến, một đêm ngủ với ba bốn người, mà người nào cũng ngủ say, bản thân ông cũng ngủ say. Tại hạ cũng chuẩn bị ngủ say, lấy tay che miệng ngáp. Ông già chừng biết ý, nói: “Chủ nhà đãi khách là muốn khách thưởng văn. Nay văn xuôi đã không vào thì xin thắp nhang mà đọc văn vần vậy”. Nói đoạn bèn với tay trong đống sách báo dưới sàn nhà, lấy lên một cuốn vở nham nhở bìa ép plastic, cất giọng đọc. Nàng con gái cũng đã bừng tỉnh, thấy ông chú đẻ đọc thơ thì đột nhiên lao tới ôm ghì lấy tại hạ mà hôn.

Bình sinh tại hạ vốn thích thơ, nay lại vừa được nghe giọng ấm ngâm nga, vừa được má ấp miệng kề với giai nhân tuyệt thế thì lấy làm thoả thích vô cùng, lưỡi như nếm được từng câu, tay như sờ được từng ý, còn tâm quả nhiên thuộc lòng từng chữ. Ông già đọc hết bài thơ cũng là lúc có tiếng gà eo óc gáy, tại hạ bỗng rùng mình dụi mắt, thấy đang nằm tênh hênh dưới một căn nhà sàn bỏ hoang, đầu gối lên một mảnh da báo rách bươm, xung quanh cỏ lác mọc cao quá rốn, nên lấy làm kinh sợ vô cùng. Duy có bài thơ là vẫn nhớ như in từng câu từng chữ, bèn về nhà lấy giấy hồng điều chép lại. Thấy thật là tuyệt tác, hiếm có xưa nay.
Bài thơ dài hơn ngàn câu nhan đề là “Tán tương ti tuyệt tác truyện”. Sau này khi tại hạ biên soạn lại lấy tên nhân vật chính mà đổi thành “Trinh Tùng truyện” cho ngắn gọn và dễ hiểu. Lời lẽ cổ văn đơn sơ, thể loại dân dã lục bát, nội dung ca ngợi nghệ thuật dục tình.

Về sau nhân lúc cao hứng có lấy bản thảo đưa cho nhà thơ H, nhà văn B, lập trình viên L, hoạ sĩ M, tiến sĩ hoá sinh G, nhạc sĩ V… xem qua một lượt. Tất cả bọn họ đều lắc đầu ngảnh mặt bĩu môi nhíu mày, nhẹ thì phê là cợt nhả tầm thường, là không vần không ý, nặng thì mắng là bậy, là bẩn, là vô văn hoá, là phi đạo đức…Thú thực, tại hạ lúc đó cũng hoang mang không hiểu vàng thau thế nào, nhưng nhớ lại giọng đọc của ông chú đẻ và nụ hôn giai nhân hồi nào thấy kỳ lạ không thể bỏ qua mà quyết tâm khảo cứu. Quả nhiên ghi lại được nhiều điển cố làm chú thích, làm cho mạch truyện trở nên minh bạch cuốn hút. Càng về sau càng thấy hứng thú vô cùng.

Mất hơn 152 năm khảo nghiệm nghiêm túc, lại nhờ có tiên sinh họ Quách một mực động viên khích lệ nên cuối cùng bản ngã mới dám soạn thảo toàn văn trên máy vi tính, in laser vài bản tặng bằng hữu thân thuộc đọc chơi. Nếu chẳng may câu chuyện lọt tới tay những người có đạo đức đoan chính, thích rạch ròi trắng đen, lại hay câu nệ phải trái hoặc chưa từng tơ tưởng đến chuyện trai gái thì xin vứt sách rửa tay, bỏ qua như chưa hề trông thấy, được như thế thì tại hạ cảm tạ lắm lắm…!

Vì câu chuyện này có nhắc đến nhiều địa danh và các tích cổ, cho nên tại hạ mạo muội xin phép ông chú dùng chút mực Tàu mà tại hạ mua được ở vùng biên giới Hà Khẩu để đánh dấu, sau rồi mạn phép có lời diễn giải cho quí độc giả, ngõ hầu làm sáng tỏ và truyền đạt dụng ý lời thơ thật rõ ràng!

 

Tiết Kim miêu, chiều Hạ vũ, Thiên niên kỷ thứ 2.







Trinh Tùng Truyện

Ngày xuân vạn vật truy hoan
Nhẩn nha tới trấn Bình Khang vui vầy
Chốn xưa ngọc đống hoa đầy
Đàn Tinh trùng phím, cung dây hững hờ
Thơ hay ở chỗ bất ngờ
Người hay ở chỗ đêm mơ xuất ..tình.
Rằng xưa ở chốn đế kinh
Có nhà hiền triết họ Trinh tên Tùng
Đức thì ngôn hạnh công dung
Thi kỳ nhạc hoạ kiếm cung đều tài.
Hình long ẩn, dáng hoa đài
Râu ba tấc rậm, lông dài tám phân
Dương hoàn viên đại kỳ lân.
Cặp tay như hổ cặp chân như mèo
Trinh Tùng thuở nhỏ còn nghèo
Sống cùng cha mẹ bên đèo Mai Hoa
Một lòng thờ mẹ kính cha
Sáng vào kiếm củi, tối ra đánh giầy.
Thong dong bạn với gió mây
Hươu nai giúp thịt, cáo cầy mua vui
Gia tài một chiếc thuyền mui
Một cây đàn mộc, một gùi sách thơ
Khi buồn mộng tưởng vẩn vơ
Gẩy đàn vài khúc, đọc thơ mấy bài
Khi nhàn nghiên bút miệt mài
Những khi cao hứng múa vài đường côn.


Có người con gái cùng thôn
Cảm thương chàng có trí khôn hơn đời.
Một đêm đầy ắp sao trời
Tình riêng nàng mới thốt lời cùng Trinh :
“Chàng ơi thiếp sống một mình
Ngoài hai mươi tuổi còn trinh nguyên này
Chữ yêu trằn trọc bao ngày
Hôm nay dâng trọn hai tay cho chàng”
Trinh nghe rất đỗi hoang mang
Rằng: “ơn vân vũ có nàng đoái trông
“Chỉ hiềm có cũng như không
Trước sau đành phải phụ lòng Tố nga
Bến Hà châu có bao xa
Mà không thoát cảnh kinh thoa bố quần" 
Nàng rằng: “Chàng chớ ngại ngần
Thiếp đây mong được một lần mà thôi
Quyết sau không hận không đòi”
Trinh nghe thầm nghĩ: “Hẹp hòi làm chi
“Đường đường một đấng nam nhi
“Há đâu bỏ lỡ xuân thì gái tơ”
Nghĩ rồi quấn chặt người thơ
Thoát tan y phục, sẫm sờ mắt môi
Đài dao sóng dậy từng hồi
Hoa thơm thoả hái, núi đồi thoả trông..
Khác nào đâu cảnh tiên bồng
Khác nào ả Chức động phòng Ngưu Lang.
Có người khách sớm sang ngang
Qua đường bắt gặp chàng nàng yêu nhau
Vốn nghề dịch số thâm sâu
Đêm qua lại thấy sao Câu sáng bừng.
Ngắm Trinh kỹ, khách cả mừng:
Tinh hoa phát tiết từ lưng đến đầu
Nhẹ nhàng khách tới mé sau
Đưa tay nắm lấy hạt cau phũ phàng
Nàng cười: “Nếu định liên sàng 
Thì đây cũng chẳng bẽ bàng làm chi
Cho dù hai bậc tu mi
Một thân con gái xá gì gian truân!”
Khách rằng: “Ta chẳng tiếc thân
Chỉ lo có kẻ sẩy chân vô tình
Vui chốc lát, hận ba sinh…”
Trinh nghe biến sắc thất kinh dập đầu
“Tiên sinh dạy bảo đôi câu
Mà hồn giác ngộ ngõ hầu trăm năm”
Khách rằng: “Trăng khuyết lại rằm
Không vui không hận, không nằm không yêu
Đời người xem tựa cánh diều
Không người thả, mặc gió chiều đẩy đưa
Khối tình dầu cũ hay chưa
Mà càng yêu lắm càng mưa bão nhiều
Sắc tài tránh nhất tự kiêu
Phan An, Tống Ngọc mỹ miều mà chi..
“Nên chăng đương lúc xuân thì
“Miệt mài đèn sách mà thi Tú tài!”
Tỉnh ra vội mặc quần dài
Khấu đầu lệ nhỏ ra hai ba hàng…

nguồn: sưu tầm



I also tend to be much more positive, energetic and happy..

Gmail: Mylien126@gmail.com


 
Các thành viên đã Thank lien7h30 vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024