Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
21/04/2010 22:04 # 1
Hyo_Bin
Cấp độ: 14 - Kỹ năng: 21

Kinh nghiệm: 22/140 (16%)
Kĩ năng: 168/210 (80%)
Ngày gia nhập: 08/04/2010
Bài gởi: 932
Được cảm ơn: 2268
Bình ngô đại cáo - Techcombank


"Kính gửi các anh/chị đồng nghiệp

“Trở thành ngân hàng số 1 Việt Nam” và “Tiệm cận tới mức lương của các ngân hàng thế giới” đây là 2 trong số rất nhiều những khẩu hiệu mà chúng ta nói tới.

Thật chua sót thay với mức thưởng tận 4 tháng cho một số rất ít ỏi nhân viên mà đa phần là các sếp- những người có mức lương đã cao nay lại càng cao.

Nhân viên thì bị bọn nhân sự o ép, “đầy dần xuống đáy” cùng của sự đánh giá đầy cảm tính và xuẩn ngốc, có quá nhiều người không được nhận 1 xu nào tiền thưởng chắc là xuân này họ không về, tuy biết bây giờ mẹ chờ em mong....hix..hix...

“Làm ngân hàng Techcombank cơ mà, giầu lắm đấy” ,có lẽ phải ra 72 Bà Triệu vừa đi vừa chửi “Ai cho tôi làm người nghèo”

Trong nhà thì thế, đến bọn cớm vàng nó cũng nghĩ vậy “người khác phạt 100k, nhưng chú làm TCB nên 200k nhé he he”

“Ngân hàng số 1 Việt Nam” nên cũng phải đua đòi mua đồng phục để tạo hình ảnh, anh em Techcombank trước kia cường tráng là thế, đàn ông là thế, mà giờ đây vào một ngày đẹp trời biến thành GAY cả lượt

Chỉ khổ những người mẹ Việt Nam anh hùng, giờ lại thêm 3 túi nilon đến buộc tay áo và cổ áo cho con, sợ giặt cho con “hồng phai bạc mệnh”. Không hiểu anh HAN có biết nỗi khổ này không nhỉ?
“Nhân họ Hồ chính sự phiền hà
Để trong lòng nhân viên oán hận
Bọn chuyên gia thừa cơ gây loạn
Bọn gian tà còn la liếm cầu vinh”
(trích Bình Ngô Đại Cáo- bản dịch Ngô Tất Tố)

Năm 2009 đã khép lại với một sự kiện “tăng lương, giảm thu nhập” và những lời hứa hẹn tiệm cận, chuyển đổi thế mà giờ đây sự thật thật phũ phàng quá. Các đồng nghiệp của tôi ơi, các bạn “Đừng nghe Techcombank nói, hãy nhìn Techcombank làm” (Trích Nguyễn Văn Thiệu)

Không hiểu ở Building 72 lộng lẫy kia có hiểu được nổi khổ của nhân viên không nhỉ?

Các anh em sales bị “vắt cổ chầy ra nước” để rồi họ phải “lấy trí nhân để đạt kế hoạch”: hàng ngàn tài khoản như những nấm mồ cả năm không được nhang khói, con cái phải lấy trộm CMT của bố mẹ, để rồi hàng tháng đổ lương cho các cụ vừa được tiếng hiếu thảo lại vừa đạt kế hoạch.

Các chị em văn phòng xinh xắn đáo để vào TCB cũng “Củi khô thua tóc, cóc nhường làn da”, tiền ăn còn chả đủ nói gì tới trang với điểm. Chỉ có những người sếp của họ là vẫn cần mẫn mua giấy vệ sinh vượt kế hoạch để một ngày đẹp trời có xe bốn bánh đi cho đỡ bụi. Và rồi lại một ngày đẹp trời nữa, họ chuyển sang làm 1 nhiệm vụ hết sức cao cả “bảo vệ quyền lợi của người lao động” và người kế nhiệm họ lại như vậy....

Các anh bảo vệ cao to cũng chả kém phần long trọng “TCB vào dễ, khó ra. Khi vào trai tráng khi ra bủng beo”. Trong khi sếp của các anh cũng nghèo lắm anh các anh biết không? thưởng chẳng biết được bao nhiêu chỉ biết phải nộp thuế cả trăm triệu đồng.

Các chị giao dịch viên ở chi nhánh cũng vậy, từ tinh mơ đến tối mịt có lúc nào cũng tất bật, họ làm vì cái gì nhỉ? “Số em có tội tình gì, mà sao em chổng phao câu lên giời. Bây giờ đông vụ chí kỳ em mà không chổng lấy gì các anh xơi”.

Nghe thiên hạ đồn đại, ở HO trọng vọng kia, có anh hùng thời loạn “Head of Dao” đã tiết kiệm cho TCB hàng tỉ đồng trên sự thống khổ của nhân viên:

Tiền công tác phí cắt, điện thoại cắt, làm thêm giờ cắt, xăng xe cắt, tham quan cắt, taxi không cắt mà đi xe bus cho nó tiện....có lẽ anh ta còn kiêm thêm chức danh “Head of Keo”.

Tuy vậy, nhưng anh “Head of Dao” cũng tâm huyết với TCB đó chứ, một mình anh làm không hết việc nên kéo vợ là hậu phương; thành lập công ty để tổ chức các sự kiện của TCB, để làm gì thì mọi người tự suy xét nhé.

“Có tốt với tôi thì tốt với tôi bây giờ, đừng đợi ngày mai đến lúc tôi xa người, đừng đợi ngày mai đến khi tôi phải ra đi, ôi buồn làm sao nói lời tạ ơn”

Những người đồng nghiệp thân quý, tri ân của tôi. Tôi biết những dòng thư này cũng là những bức xúc của nhiều người, và còn quá nhiều những bức xúc nữa nhưng do hạn chế về mặt ngôn từ cũng như thời gian tôi không thể nói ra hết, rất mong các đồng nghiệp thông cảm.

Những con sâu bọ sống không có chữ tâm kia làm cho nồi canh đục bẩn, cũng như những cái đầu xuẩn ngốc về mặt quản lý làm cho nhân viên các phòng ban nói xấu nhau: RBO (rửa bô), CCA (chỉ có anh), RCC (rất chó chết), HO (hỏi ông), AMC (anh móc cống), bọn IT (chưa bao giờ nói mấy anh IT bao giờ cả).

Nhưng trong tôi vẫn thấy cảm thấy được sự nhiệt huyết, thương yêu từ các bạn. Sự nhiệt huyết của các bạn xứng đang được trân trọng và ghi nhận. Tôi cũng hy vọng với bức thư này sẽ là 4 tháng lương tinh thân giành cho các bạn, các anh chị đồng nghiệp

(tôi không dám nghĩ bức thư này viết hay hơn 4 tháng lương tinh thần, chỉ dám nhận mức cao nhất mà TCB đã giành cho chúng ta).

Dậy mà đi, dậy mà đi hỡi đồng bào ơi !

Năm mới sắp tới, chúc các anh chị cùng gia đình sức khoẻ, hạnh phúc và thành đạt.

@a. Dũng: Đọc xong bức thư thông báo thưởng KDBS năm 2009 của anh, tôi chợt nghĩ phải nhờ anh gửi tới bức thư ngỏ này. Anh sẽ là transporter của TCB- chở những thông điệp này tới các anh chị em. Cám ơn anh vì điều này, sự hy sinh nhỏ bé của một người nhưng sẽ mang lại sự hạnh phúc cho bao người “Sống trong cuộc sống cần có 1 tấm lòng, để làm gì anh biết không? “.

Trân trọng


Nguyễn Hoàng Bình - K14 -QTM

Mail: hyobin2146@gmail.com
Yahoo: bin_cmo









 

 
Các thành viên đã Thank Hyo_Bin vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024