Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
12/06/2010 21:06 # 1
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Nụ hôn bị đánh cắp


(Tác giả: Mưa buồn)
(Nguồn: matnauhoctro.com)

Bắt đầu:
Mặc cho hoàng hôn rũ xuống trên vai , Hồng ngẩn ngơ nhìn máy bay cất cánh , nó thầm nhớ lại lời dặn của cha mẹ nó trước khi 2 người lên máy bay ...
Hồng ngước nhìn bầu trời đêm , nó chẳng muốn về “nhà” chút nào , nó rẽ vào con đường nhỏ , tối , và vắng người … chính xác hơn là ko có lấy 1 người nào cả , ngọai trừ nó ở cái nơi đen tối này , bước lên cầu , nó khựng lại , đặt tay lên thành cầu , nó ngó về 1 nơi rất xa , và nó nhớ lại ….
Mới đây mà nhanh quá , đã 1 năm rồi …rồi đột nhiên nó nghe tiếng chân người , rất nhiều người , nặng nề , nó ngó qua , 1 tên kon trai .
Hắn chạy về phía nó , chính xác là chạy đến chỗ nó đứng , thấy người lạ , nó quay lưng bỏ đi , nhưng , hắn , hắn níu tay , xoay người nó lại và , ôm chặt lấy nó , rồi hắn cúi xuống , hôn nó , nhẹ nhàng , thân thiết như thể 2 người đã quen biết nhau từ lâu lắm rồi ……………
Nó giật mình , cố đẩy tên kon trai lạ hoắc đó ra , nhưng càng đẩy thì hắn càng ôm chặt hơn , nó cảm thấy khó chịu , nhưng nó ko thể la lên được …. Nó nghe tiếng rất nhiều người la lên : “ nhanh lên ! tìm đi . Đừng để nó thóat , lần này mà ko bắt được thằng đó , tao thắt cổ tụi bây !!”
Ánh đèn pin trong tay đám người kia lia về phía nó , khi thấy 2 bóng người , chính xác là 2 người đang “hôn “ nhau , họ vội lia đèn đi chỗ khác …… nó bắt đầu hiểu tên kon trai này là người mà họ tìm , và nó đang là thứ giúp hắn thoát khỏi sự truy bắt của đám người kia .
Tên kon trai khẽ nghiếng răng :” cô mà la lên , tui giết cô luôn đó ! “
Hồng tức tối , hắn vẫn ko chịu kết túc nụ hôn chết tiệt đó dù đám người kia đừng như đã bỏ đi . Nó hét vào tay hắn -” đồ chết tiệt , có giỏi thì giết tui đi !” . Nói rồi nó cắn vào môi hắn , cắn mạnh đến mức bật máu , tên con trai đó phải giật mình buông nó ra mà lấy tay quẹt lên miệng lau nhẹ - “ chảy máu rồi nè , kon nhỏ này , làm cái gì vậy hả ?”
Hồng quát lên – “ ai cho phép anh hôn tôi ?”
Tên kon trai nhếch miệng cười –“ chỉ là 1 nụ hôn thôi mà , thôi được , tôi biết rồi ..“
Nói đọan , hắn đưa tay vào túi , lôi ra một sấp tiền , nhìn sơ cũng thấy ko phải là số tiền nhỏ , hắn giơ lên trước mặt nó “ Nhiêu đây đủ ko ?”
Nó nhìn thẳng vào nụ cười nham nhở của hắn , nó cầm lấy số tiền , như thể chỉ chờ nó cầm lấy , hắm cười lớn “ Dư luôn rồi chứ gì !”
Nó quơ tay, ném sấp tiền đó vào mặt hắn – “ Đừng xem thường người khác , tưởng có tiền rồi muốn làm gì cũng được á ?Đồ ngốc ! “ .
Hắn chưa kịp nói , Hồng đã quơ tay , tát 1 cái thật mạnh vào mặt hắn , tên kon trai sững sờ đưa tay lên mặt ….
Hồng quay lưng bước đi , nó tự thì thầm , tức tối - “xem như bố thí 1 nụ hôn ...”
Tên kon trai nhìn Hồng cất bước xa dần mà ko nói nên lời , nó nhìn tiền rơi lả tả dứơi chân rồi bật cười , với lòng tự trọng cao ngất trời , hắn cất bước đi mà ko thèm nhặt lại 1 tờ ....
.................................................. ...........

Hắn đứng trước cổng nhà , nhấn chuông , thỉnh thỏang lại đưa tay lên mặt xoa xoa cho bớt đau .
Cửa mở , hắn bước vào nhà, bố hắn đang ngồi đọc báo trên ghế , mẹ hắn ngồi xem tivi , , ngó trên bật thềm , thấy 1 đôi giầy lạ hoắc , hắn hỏi :
- Ai đến đây à?
Mẹ nó cười dịu dàng :
- Bạn của bố mẹ phải đi ra nước ngòai làm việc nên gửi con của họ ở nhà mình ấy mà , bây giờ là nghỉ hè , dắt con cái theo , sao mà làm việc được !”
Bố hắn gấp tờ báo lại rồi nói với vợ -“ Em gọi nó xuống đây đi !”
Bà khẽ gật đầu rồi nói vọng lên lầu :” Hồng ơi !”
.................................................. ...................................
Tên kon trai lại đưa tay xoa mặt , thầm nghĩ “kon nhỏ chết tiệt ,đánh gì mà mạnh tay thế ko biết Tiếng chân người bước nhẹ trên cầu thang , bước đến kế mẹ hắn , tiếng con gái cất lên :
- Bác kêu cháu ạ?
Mẹ hắn cười , giới thiệu :
- “Đây là Phong , con trai của bác ! “- xong , bà quay qua nói với đứa kon trai “Đây là Hồng , người mà mẹ vừa nhắc tới”
Hắn ngước mặt lên , rồi …..mắt hắn trợn trắng lên , mở to hết mức , đứa kon gái cũng ngạc nhiên ko kém , nó gương mắt lên nhìn hắn , như thể nhìn nhầm người , ngơ ngác , nó nói đứt quãng –“ Anh là …….”
Rồi tên kon trai bật cười lớn tiếng –“ Tường ai , thì ra người mà mẹ nói là ……”
Bà mẹ lẫn ông bố đều ngạc nhiên , họ đồng thanh hỏi :” hai đứa quen nhau à ?”
Hồng chưa kịp định thần thì Phong đã bước lại gần nó , quàng tay qua vai nó bật cười nham nhở - “ Tụi con thân nhau lắm , bố mẹ cứ an tâm !!!”
Hồng cúi gầm mặt xuống đất , ko dám ngước mặt lên , nó tức đến đỏ cả mặt nhưng trước mặt 2 bác , nó chẳng thốt lên câu nào , ai mà ngờ kon trai 2 bác lại là cái thèng khốn nạn đã hôn nó cơ chứ , ngang với suy nghĩ của Hồng tên kon trai cũng cười thầm trong bụng “ thú vị thật đấy , cô chờ xem , tui ko tha cho cô đâu …”
Nói đọan , bà mẹ bảo hắn đưa nó về phòng , bà cũng an tâm khi thấy 2 đứa khá “thân thiết “.
…………………………………………..
Đóng cửa phòng , Hồng hất tay nó ra khỏi vai , liếc xéo ..
Phong nhìn Hồng , nhếch miệng -“ có duyên ghê há …”
Lúc này Phong mới để ý nhìn rõ mặt Hồng , Hồng ko đẹp mới mức “nghiêng nước nghiêng thành “ nhưng cũng có 1 nét đẹp sắc xảo , mái tóc duỗi thẳng cắt sole dài hơn vai 1 tí , trên người mặt bộ quần lửng áo thun đơn giản , nhưng nó để ý cô có đôi mắt đen láy rất đẹp ….
Hồng liếc thầm tên kon trai , hắn cao hơn Hồng gần 1 cái đầu , ra dáng công tử phong lưu , Hồng vốn ghét lọai người ăn chơi , nhìn Phong nó chẳng ưa chút nào ….
“Nhóc !” – Phong gọi
Hồng gắt lên – “Ai là nhóc , tui 20 tuổi rồi đó nha “
Phong bật cười :
- “Anh “ 22 tuổi rồi nè “em”!!!
Hồng cứng họng luôn , nó im ….
Nghe tiếng mẹ kêu dưới nhà , Phong quay lưng mở cánh cửa , bước đi , ko quên nói với Hồng câu cuối :” Bye em “
…………………………………† ?………………………………..
Hồng mở mắt , trời sáng tinh mơ , nó ngồi bật dậy , lau vội mồ hôi chảy dài trên mặt , nó thở hồng hộc như người sắp chết đến nơi , Hồng úp mặt vào gối ,………… nó lại mơ giấc mơ đó , giấc mơ đã đeo bám nó hơn 1 năm qua , nó ngó ra cửa sổ , trời sang tinh mơ , nắng của mùa hè …..
Đứng trước gương , Hồng sửa sọan lại quần áo , rồi nó thừ người , đưa tay lên tấm gương trước mặt , như thể muốn giữ lại hình ảnh , hình ảnh của nó 1 năm về trước , trời ơi ……
Hồng tựa đầu vào gương , nó thấy nắng , nó thấy mây , vẫn như 1 năm trước , sao mây ko thay đổi ? Sao nắng ko thay đổi ? Cái gì đã thay đổi ? Nó ư ?.......
Bước xuống phòng khách , 2 bác đang ngồi đó , Phong ngồi đối diện , thấy Hồng , Phong cười , nụ cười khó ưa ,Hồng ko để ý , nó không ngồi vào bàn ăn , nó xin phép 2 bác rằng nó muốn ra ngòai 1 tí , ko ăn sáng ………..
Bác gái nhìn nó :
- Thôi , cháu đi đi , trưa nay cháu có về ăn cơm ko ?
Hồng lắc đầu , nó nhòn chằm chằm vào tờ lịch treo trên tường , đôi mắt nó rũ xuống , đượm buồn ….
Nó cúi chào lần cuối , ko thèm để ý đến Phong đang ngồi đối dịên ……..
Hồng bước đi , ko nghe lời thầm của 2 bác nói với nhau – “ chắc nó lại đến bệnh viện , tội ngiệp con bé ….”
Phong nghe bố mẹ nói với nhau , nó ko hiểu gì cả , nhưng nó ko hỏi , nó vốn ko quan tâm đến chuyện của người khác ……………
Hồng nhìn cổng bệnh viện , ko biết đây là lần thứ mấy nó đến đây nữa , từ 1 năm trước ……………………
Căn phòng bệnh mang số 18
Căn phòng nhỏ , chỉ có 1 giường bệnh , xung quanh nồng mùi thuốc sát trùng ……
Mảnh rèm trắng trên cửa sổ khẽ lay động trước gió …. , Gió luồn nhẹ nhàng qua mái tóc dài của cô gái đang ngồi trên giường bệnh , cô mặc bộ đồ trắng tóat của bệnh nhân , cô gái đẹp , đẹp thật sự , với mái tóc nhung dài thả sau lưng …. Cô gái nhìn khung cảnh bên ngòai qua 1 khung cửa sổ nhỏ ……
Hồng đi nhẹ nhàng , nhẹ nhàng lướt qua số 18 gắn trên cửa phòng , bước vào căn phòng ......
Nó nhìn căn phòng , nhìn cô gái đang ngồi trên giường bệnh , rồi đặt bó hoa lên bàn - “ Mừng cậu ra viện “ giọng nó trầm xuống –“ Nếu ko thường xuyên trốn ra ngòai , thì chắc đã được ra viện sớm hơn …”
Cô gái nhìn Hồng , nhìn từng cử chỉ , nghe từng câu nói bật ra từ miệng Hồng , rồi nước mắt lăn dài trên má , cô níu nhẹ tay áo Hồng , cô nói nghẹn ngào trong tiếng nấc – “ Cậu …cậu có còn .. hận tớ không ..?.........”
Hồng lặng thinh , nó ko nói gì cả , cô gái vẫn nấc lên , vẫn nước mắt lưng tròng , ko rời mắt khỏi Hồng , cô níu chặt tay áo Hồng như thể giữ lấy thứ gì quan trọng lắm ....
Hồng nhìn cô gái , nó cúi xuống giường bệnh , nhẹ nhàng ôm lấy cô gái … giọng nó vang vọng trong không gian tĩnh lặng ..-“ Tớ nhắc lại lần cuối cùng , tớ - không – hận – cậu “
Cô gái vội lau đôi dòng nước mắt rồi ôm chặt lấy Hồng , nói như muốn hét lên –“ Tớ xin lỗi , tớ xin lỗi , xin lỗi …..Hồng ….!!”
Hồng thì thầm vào tai cô gái , nó cố nén giọng – “ Tất cả những chuyện của 1 năm về trước tớ đã quên hết rồi , cậu còn nhớ làm gì …hả …Y Vân ?”
Y Vân - là tên của cô gái ….. cô biết chắc rằng Hồng đang khóc , có chuỵện gì Hồng qua mắt cô được đâu , 2 đứa chơi với nhau từ nhỏ đến lớn kia mà …
Hồng lau nước mắt , nó ko muốn Y Vân biết là nó đang khóc , Hồng ngồi bật dậy , quay mặt đi , cố dấu đôi mắt đỏ hoe …. Vớ lấy bộ quần áo để trên bàn , nó ném lên giường - “ Cậu thay đồ đi , rồi tớ đưa cậu đi… “
Y Vân nhẹ nhàng đáp :
- uhm .. Cậu đưa tớ đến mộ anh ấy nhé …
Mặt trời ngã bóng . Hơn 7h tối ..
Hồng bước vào nhà , nó cúi chào 2 bác , mẹ Phong lên tiếng :
-Cháu về trễ quá , tối thế này rồi kia mà , buổi tối con gái ra đường nguy hiểm lắm đó !
Hồng gật đầu –“ cháu biết rồi . lần sau cháu sẽ về sớm “
-Ừ ! được rồi , Cháu lên phòng thay đồ đi , rồi ghé phòng của Phong gọi nó xuống ăn cơm giùm bác luôn nhé ! – Bà mỉm cười
………………..
Hồng đóng cửa phòng , ngã người lên giường , nó đưa tay gác lên trán , mắt ngó đăm đăm vào trần nhà khẽ thì thầm –“ Y Vân ra viện rồi , anh Nguyên ơi ….”
Rồi nó ngó lên đồng hồ , chống tay ngồi dậy , vớ lấy bộ quần áo treo trên móc áo , nó mặc vội vào người …
Hồng đưa tay gõ cửa phòng – phòng của Phong ….” Vào đi !” – tiếng trong phòng vọng ra
“Cạch” ,Hồng mở cửa , trong phòng không phải chỉ có mình Phong ,
Phong ngồi bệt dưới sàn , lưng tựa vào thành giường , tay bấm lia lịa cái Ipot màu xanh thẫm
Trên giường là …. 1 thèng kon trai khác , đang ngả lưng vào gối đọc sách ….
Phong ngó Hồng – “ có chiện gì zạ , nhóc ?”
-Bác gái nhờ tôi kêu anh xuống ăn cơm …
Phong ậm ừ rồi tháo cái dây phone ra , “thảy “ Ipot lên bàn , bước vào tolet rửa tay ….( mỗi phòng đìu có WC riêng à nha , quí stộc ) , tên kon trai ngồi trên giường đưa mắt về phía Hồng , mỉm cười :
…………………………………………�� � ? ? ? ?.
“ Em là Hồng hả ?”- tên kon trai hỏi
Hồng gật đầu , nó tỏ vẻ ngạc nhiên …..Tên kon trai lại mỉm cười tự giới thiệu :
-Anh là Huy , bạn của thèng ngốc kia , anh có nghe nó kể về việc em được gửi ở tạm nhà nó !
Chưa nói dứt câu , Phong bước ra từ WC , hắn đưa tay quàng cổ Huy :” Mày kiu ai là thèng ngốc vậy , Huy ?”
Hai thằng kon trai bật cười , Hồng quay lưng bước xuống dưới nhà …….
Thấy Hồng đã đi , Phong hỏi – “ Mày thấy sao ?”
Huy gỡ tay Phong ra khỏi cổ mình , đáp –“ sao là sao mày ?”
- Lần trước nó “tặng” tao 1 cái tát đau điếng , chả lẽ mày kiu tao bỏ qua cho nó !Phong nhếch miệng cười …
Huy đánh nhẹ vào đầu Phong – “ Thôi đi mày ! Nó là con gái , hơn nữa , ai kiu mày hôn nó làm chi !”
– “ Mày nói cũng đúng , biết thế hôm trước tao hôn đứa khác cho rồi “ – Phong cười nham nhở - “ nhưng tao ko bỏ qua vụ này dễ vậy đâu “
………………………………………? ? ? ?………………………………..
“ Renggg “
Phong đưa tay tắt cái đồng hồ , nó càu nhàu vài tiếng rồi ngồi dậy ... tối qua nó đã thức tới khuya để chong mắt lên mà vạch ra kế sách trả thù cho “1 cái tát “ ….nó chửi thầm “ kon nhỏ chết tiệt , khối đứa kon gái đòi tự tử để đổi lấy 1 nụ hôn của tôi , cô đúng là có phúc mà không biết hưởng ..”
Phong ko nói quá chút nào , nó thật sự là 1 thằng kon trai hào hoa , dư tiền , và lắm của …. Có cả khối đứa kon gái sẵn nsàng làm nhiều chuyện ngốc miễn đựơc nó chú ý …. Thế mà …..
Nó quyết tìm ra điểm yếu của Hồng …
………………………………………? ? ? ?……
Phong nằm bệt trên giường , Huy đẩy cửa bước vào :
- Dậy đi mày , bộ mày định ngủ bù cho ngày mai luôn hả ? – Vừa nói Huy vừa lôi Phong dậy
Phong giật lại cái gối từ tay Huy , nó gắng – “ Tao lạy mày , để tao yên coi nào “
Như chợt nhớ điều gì đóPhong ngồi dậy ngay , nó thò tay xuống dưới gối tìm ngay cái di động rồi bấm lia lịa , Huy nhướng mày – “ Gì vậy mày ?”
Phong giơ màn hình di động cho Huy xem – “ Mày xem nè , hehe , tao “đào” đc số di động của nó rồi nè …”
Huy nhìn vào màn hình , rồi nó ném chiếc di động xuống giường “ Số lạ hoắc , của ai vậy mày “
Phong vội chụp lấy điện thọai “ Còn ai vô đây nữa – kẻ thù chung nhà của tao đó “
Huy hiểu ngay là số di động của Hồng …. Chưa kịp hỏi Phong xem nó lấy số để làm gì thì Phong đã gọi di động cho thằng bạn – “ Alô ! mày đó hả ? Tao , Phong đây , hehe , tao cho mày số di động này , nhờ mày 1 chuyện thui , tối tối mày nhá máy vào số này nghen , nhá càng nhìu càng tốt , càng khuya càng hay , giúp tao nghen mày , số là ……..”
Tắt điện thọai , kết thúc cuộc gọi , Phong cười , Huy gõ đầu nó , - “ Mày con nít wá ! , tao thấy Hồng ko phải là đứa dễ bắt nạt đâu !”
Phong gục đầu xuống gối – “ Ừ ! tao kon nít vậy đó , nên chỉ có mỗi mình mày chơi thân được với tao thôi “
Huy đẩy nhẹ đầu nó –“ Ngốc!”
………………………………………? ? ? ?…………………………………………? ???????………………………….
“Hồng ! Hồng !”- Y Vân lay nhẹ tay Hồng khiến nó giật mình ….
- Gì ? - Hồng hỏi
- Cậu sao vậy
- Khồng có gì , chỉ là nhớ lại 1 vài chuyện cũ thôi – Hồng nhích cái ống hút đưa lên miệng , mắt nhìn xung quanh quán …
Y Vân biết Hồng đang nghĩ gì nhưng nó ko nói , từ ngày nó ra viện đến giờ , nó cố gắng khiến Hồng vui lên nhưng hầu như công sức của nó đều đổ ra sông ra biển , nó thừa biết Hồng là đứa kon gái như thế nào – mạnh mẽ mà ko mạnh mẽ , yếu đuối nhưng cũng chẳng yếu đuối ….
Y Vân đưa tay vào túi của Hồng , nó nhẹ nhàng rút điện thọai ra , Hồng ko ngăn cản cũng chẳng quan tâm ….
Y Vân bấm vào phần lưu số điện thọai , nó kéo thanh công cụ xuống , sau khi nhìn nhìn 1 lượt các số điện thọai , Y Vân nhìn Hồng – “ Cậu còn lưu số điện thọai của anh Nguyên làm gì ? Cậu mong chờ một ngày nhận được điện thọai từ số ấy ư ? Hồng à , cậu phải biết chấp nhận sự thật chứ , chính cậu cũng hiểu rõ nhất là ko bao giờ anh ấy có thể gọi cho cậu được cơ mà , tại sao cậu vẫn cứ nuôi cái ý nghĩ đó cơ chứ ?
Hồng lặng thinh , nó giật lấy điện thọai – “ Cậu cứ mặc kệ tớ !”
Hồng nhét điện thọai vào túi rồi nó đưa tay kéo sợi dây chuyền ra khỏi cổ áo , nhìn vào mặt dây chuyền , giọng nó trầm xuống – “ Anh ấy vẫn còn ở ngay bên cạnh tớ đây này , hệt như 1 năm về trước !”
Y Vân không dám nhìn thẳng vào mặt Hồng , nó quay mắt ra cửa sồ - “ Xin lỗi cậu !”
Hồng nói – “ Cậu xin lỗi tớ ? Tại sao ? “
Y Vân đáp – “ Vì tất cả những gì tớ đã làm của 1 năm về trước !” – nó đáp nhỏ đến mức nó hi vọng là Hồng ko hề nghe được câu trả lời của nó ……
(Còn nữa........)



 
Các thành viên đã Thank babyvohon vì Bài viết có ích:
12/06/2010 21:06 # 2
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Câu nói của Y Vân cứ lởn vởn trong tâm trí của Hồng , chẳng lẽ nó lưu số điện thọai của anh Nguyên là sai ư ?
Nó mở mặt dây chuyền ra , đây là sợi dây chuyền mà lúc xưa anh Nguyên đã tặng cho nó thuở 2 người còn bên nhau , lọai dây chuyền rất xưa , mặt dây chuyền hình elip , giống như cuốn sách , có thể đóng – mở , có thể nhét hình vào trong ….
Hồng nhẹ tay mở mặt dây chuyền ra , tấm hình được chèn vào đã cũ , nhưng trong ảnh chứa đựng linh hồn của anh , bức ảnh anh cười , Hồng đã cắt thật khéo , nhét vừa vào mặt dây chuyền để lúc nào cũng có thể ở bên cạnh anh …….
Hồng lơ mơ nắm chặt sợi dây chuyền trong tay rồi nó ngủ lúc nào không hay ………………..
12h ,
Hồng đưa tay dụi mắt , tiếng điện thọai reo khiến nó thức giấc , chuông điện thọai đổ nhanh rồi cúp cũng nhanh , nó nhìn vào số điện thọai vừa nhá máy , buột miệng – “ Số lạ hoắc “
1h , Điện thọai lại reo ….
3h ……..
Hồng ngó số lần cuối , cầm điện thọai chỉnh chỉnh gì đó rồi nhẹ nhàng ngả lưng ngủ tiếp ….
………………………………………… ? ? ? ?……………………..
Mới 6h sáng , Phong lui cui bò ra khỏi giường vì chuông điện thọai reo inh ỏi ….
Mở điện thọai ra nghe mà giọng nó hệt như người chết – “ Alô!”
Giọng đầu dây bên kia quát lên -“ Tao nè Phong ! Số điện thọai mày bảo tao nhá máy , mày còn nhớ ko ?”
Phong như người súyt chết đuối vớ được cọc , nó reo lên “ A! tao nhớ , mày nhá máy chưa ? nhá nhiều ko ? chọn giờ khuya lắm hả ? có ai bắt ,máy ko ?”
Đầu dây bên kia giọng ỉu xìu “ Thôi đi mày , tao sắp chết rồi nè , hôm qua , tao nhá máy lần đầu thì ok ko có chiện gì hết nhưng lần sau , nó bật điện thọai nhưng ko trả lời , để máy đó mà ngủ típ , báo hại tao trả tiền điện thọai phát mê luôn , nhưng vì mày tao cố nhá lần cuối cùng cào lúc hừng sáng , tao đâu có ngờ …. “
Phong hỏi dồn dập – “ sao ? lần cuối thì thế nào ?”
Thằng kia trả lời – “ Tao đâu có ngờ nó chỉnh chế độ chuyển số điện thọai đâu , nên khi tao gọi cho nó thì điện thọai của nó tự động chuyển cho số điện thọai của tao gọi qua số ….113 “
Phong tặt lưỡi , nó khép điện thọai lại – “ kon nhỏ , ngó vậy mà cũng ko vừa !”
Phong quyết ko bỏ cuộc , lần này ko đc thì lần sau sẽ thành công , nó đưa tay bóp trán , ra chiều suy nghĩ ……..
…………………………………………�� � ? ? ? ?…………………………………………� ��????????……………
Phong bước xuống nhà , ngồi vào bàn ăn sáng , , nó là người dậy muộn nhất ở cái nhà này , mọi người đã đủ mặt : ba nó , mẹ nó , và cả kon nhỏ kia cũng hiện diện đầy đủ .
Kéo ghế ngồi xuống , Phong liếc về phía Hồng , thấy mặt Hồng vẫn bình thường , Bình thường như chưa hề có việc gì xảy ra cả ……
Ba Phong lên tiếng :” Hôm nay bố mẹ đi ra ra nới khác lấy hồ sơ , Phong , con ngoan ngõan ở nhà, đừng đi quậy phà lung tung nghe chưa “
Phong nhe răng cười – “ Bố nói cứ như thể con bố phá lắm vậy “
Thật ra nó đang khóai lắm , hiếm khi bố mẹ nó ko có nhà ….

Thắng xe trước cổng nhà , Phong rút điếu thuốc trong miệng ra , quẳng xuống đất , đưa chân nghiến đầu thuốc rồi ra hiệu cho cô gái ngồi sau bước xuống xe ..
Cô gái bước xuống , hỏi – “ Hôm nay ông bà già của anh ko có nhà thật chứ ?”
Phong nhe răng cười – “ Ổng bả đi rồi , em yên tâm , nếu ko thì anh đâu đưa em về đây !!”
, Phong đưa tay mở cổng , dắt xe vào sân nhà , cô gái theo bước Phong ko ngần ngại .

Đột nhiên cô gái la lên “ Á!!!”
Phong giật mình quay lại nhìn “ GÌ vậy em ?”
Cô gái cười – “ Con sâu ! nó làm em hết cả hồn !”
Phong nhíu mày – “ đúng là kon gái , cả con sâu bé tí thế mà cũng sợ , “ nói xong nó quơ tay hất con sâu xuống đất , lọai sâu này khá to , cỡ ngón tay chứ ko phải nhỏ

Rồi như thóang nghĩ đến điều gì đó , Phong cúi người xuống nhặt con sâu lên , làm cô gái la oai oái – “ anh nhặt lên làm gì , gớm quá !”

Phong nhếch mép cười , ko trả lời ….

Bước lên lầu , Phong chỉ căn phòng cuối dãy – “ Phòng anh đó , em vào trước đi , chờ anh tí , ok?”
Cô gái cười – “ ok !”

Phong cầm con sâu , mở cửa bước vào phòng của …. Hồng , nó quan sát địa thế 1 hồi rồi nó quyết định đặt con sâu lên giường rùi bật cười- “ hehe , lần nì tui cho cô chit , kon gái ai chả sợ mí thứ kỏn kon nì !”

Phong vội bước khỏi phòng , lén lút như một tên trộm …..Đột nhiên , Phong giật nảy mình
“ Anh làm gì trong phòng tui vậy ?”
Tiếng Hồng sau lưng , Phong nhìn Hồng , cười gượng – “ Đâu có zì ! tui vào nhầm phòng mà !!”
Nói rồi Phong vội quay lưng đi một mạch , bụng rủa thầm , - “ sao mà lên đúng lúc thế , kon nhỏ nì , chết tiệt !!!!”

Phong bước về phòng , cô gái vừa thấy nó mở cửa đã nũn nịu – “ chờ lâu wá há , ghét anh ghê !”

Hồng ko them để ý đến thái độ của Phong , nó mở cửa vào phòng , liếc nhìn xung quanh , rồi nó ngó vào giường , tấm gra giường hơi nhăn , nó bước lại , cúi đầu nhìn thật kĩ, rồi nó phát hiện ra con sâu đang luổm nguổm bò …..

Nó đưa tay bốc con sâu lên , nhìn một hồi , nó cầm con sâu bước về hướng phòng của Phong …………………………………………�� � ?� � ? ?………………..

Hồng mở cửa phòng Phong …….

Bên mé phòng , cô gái kia đang đứng ôm chặt lấy Phong ….
Một khỏang khắc thầm lặng ….6 mắt nhìn nhau ……ngơ ngác ..bất ngờ…….
Hồng tiến về phía Phong ko chút ngại ngần , Hồng gỡ bàn tay của Phong ra khỏi người cô gái rồi nhẹ nhàng đặt con sâu vào tay Phong – “ Trả lại cho anh !”

Nói xong , Hồng quay lưng bước ra khỏi phòng , ko quên câu cuối – “ Hai người cứ típ tục đi !”

Phong và cô gái đứng ngây người ra ……..
………………………………………… ? ?…………………..

Chiều , Phong gục đầu bên cửa sổ , châm điếu thuốc thứ 2 Phong lại thở dài , Huy bật dậy , rút điếu thuốc ra khỏi miệng Phong , nó hỏi dồn dập – “ Mày nói thật á ? Mày dắt kon nhỏ nào về nhà ư ? mày có điên không đấy ? Trời ạ !!!”

Phong giật lại điếu thuốc từ tay Huy – “ Tại hôm ấy bố mẹ tao vắng nhà , tao mới dắt kon nhỏ ấy về , ai mà ngờ kon Hồng vào đúng lúc như Thế !”

Huy ôm bụng cười – “ Cho đáng , ai kêu mày đem sâu ra hù nó , mày tưởng kon gái ai cũng sợ mấy kon vật nhỏ xíu đó à!!!!””
Đột nhiên Phong ngơ mặt ra , rồi nó vỗ đùi cái đét , bật cười lớn – “ Ờ ha ! Vậy mà tao ko nghĩ ra !!!”

Huy đưa tay vỗ vai Phong – “ Cuối cùng thì mày cũng hiểu là không nên dọa kon gái rồi hả , tạ ơn trời Phật !!!” Huy cười luyến thắng

- “ Tao hiểu rồi , có nghĩa là mình phải tìm kon nào lớn hơn , đáng sợ hơn chứ gì !!! Hehee , tao thông minh wá !!!”
Huy chóang váng – “ Mày vẫn chưa ngộ ra chân lí , Tao pó tay với mày !”

………………………………………… ? ?………………………..

Bữa cơm tối diễn ra trong không khí âm u , tĩnh mịch , bố mẹ Phong về sớm hơn dự định một ngày …..

Bố Phong mệt nên nằm lì trên phòng , khiến bàn ăn chỉ còn ba ghế - Hồng- Phong – và mẹ của Phong .

Mẹ Phong gắp đồ ăn cho Hồng , Hồng gật đầu cám ơn , bà cười dịu dàng ….bà đã ước ao có 1 cô kon gái trong nhà nhưng ko đc , nên bà luôn quan tâm đến Hồng trong quãng thời gian cô ở đây …

Mẹ Phong hỏi Hồng – “ Trong lúc 2 bác vắng nhà , Phong có ăn hiếp con không đấy?”

Phong giật nảy mình , nếu Hồng mà khai với mẹ nó chuyện nó dắt cô gái kia về nhà , cả chuyện nó đem con sâu , rồi chuyện …..

Hồng lắc đầu , tỏ vẻ như mọi chuyện vẫn bình thường ….Phong mừng thầm trong bụng …mém chết …..

…………………………………………? ?………………………

Mới sáng sớm Phong đã dắt xe ra khỏi nhà , nó phải chạy đến nhà thèng bạn để “mượn” 1 kon thú kưng về

Bạn Phong có sở thích kì lạ , nó khóai nuôi những kon bò sát dị hợm , đó là mục đích chính mà Phong đến nhà nó …

Căn phòng ngột ngạc đến phát ghê , mấy con kì nhông hết lè lưỡi ra , lại thụt vào , nhìn mấy kon rắn trường trong ***g mà phát tởm …
PHong nhìn chăn chú từng kon , nhìn kĩ như thể giám khảo chấm thi hoa hậu ấy , rùi nó “ chấm “ đc 1 kon .

- “ Mày nói sao ? muốn mượn kon Pi của tao á?”- Thằng kia vừa nghe Phong hỏi đã la lên , Pi là kon rắn nhỏ , màu xanh nhạt , gần giống với rắn lục nhưng đã nhổ ra răng độc ra ( nói trước là các con vật đã đc lấy độc ra rùi mới đem bán cho người ta nui à nha)

Phong gật đầu .

Thằng bạn lắc đầu , tay vuốt kon rắn đang quấn quanh cánh tay .

Phong hạ giọng – “ tao mượn xong sẽ trả mày ngay , bảo đảm kòn đủ da , đủ xương , đủ thịt !”

Thằng bạn vẫn lắc đầu ….

Phong cúi người nói vài câu năng nỉ …
Nhưng thèng kia vẫn lắc đầu , lắc lần 1 , từ chối lần 2 , ko đồng ý lần 3 ….

Phong nắm chặt tay , nhẫn nhịn , nhưng rồi nó bât dậy , túm cổ áo thèng bạn – “ Mẹ mày ! Tao năng nỉ nãy giờ mà mày ko chịu , đựơc nước làm tới hả , mày có tin tao lột da kon Pi của mày ko , thằng wỷ !!!!”

Tên bạn tái mặt , nó vội gật đầu , dúi con rắn vào tay Phong – “ Mày cầm nhẹ nhẹ thôi , đau nó !”

Phong chửi – “ Cầm nhẹ cái thằng cha mày , tao chưa bóp chết nó là may cho mày rồi đó !”
Phong buông tay , thả thằng bạn xuống , túm lấy con rắn bỏ về , nói vọng lại – “ Mày yên tâm , xong việc tao sẽ trả lại cho mày !”

…………………………..

Phong dấu kon rắn vào 1 cái túi nhỏ , đem về nhà , và vẫn lén lút đem nhét vào phòng của Hồng như lần trước , nhưng chỉ khác ở chỗ là lần này nó không hề bị Hồng bắt gặp ….

Và khi Hồng bước vào phòng …….Hồng không hề ngạc nhiên khi thấy “sinh vật lạ” đang chệnh chệ uốn éo trên gối nằm của mình …..

…………………………………………? ?……………..

Phong ra trước hiên gọi điện cho Huy , nó cười nắc nẻ - “ Alô! Tao nè! Mày đi “tân trang lại nhan sắc” đi , tao đến rướt mày bi giờ ! ờ …Đến nhà tao chơi …hehe……Tao cho mày hay chuyện này vui nè!!! ….Ok ….10’ nữa ….”
……
Huy thét vào tai Phong – “ Mày nói sao , mày mượn kon Pi để ….? Mày kì wá !”

Phong nhíu mày – “ Mày ngồi yên để tao lái koi nào , tao có làm gì lớn đâu , chỉ dọa nó thôi mà , hơn nữa kon rắn đó đâu có độc đâu !!!” – Phong nhếch mép – lạn tay lái 1 cách điệu nghệ qua chiếc xe trước mặt ..
……………………………………..
Bước vào sân , Huy tỏ vẻ ko vui , nó thấy Phong làm hơi wá , nó ko đồng ý với Phong về chuyện kon rắn .

Phong đút tay vào túi quần ,nó ung dung mở cửa nhà ,nó biết chắc là giờ Hồng đã phát hiện ra con rắn đó , hehe , chắc nó sẽ khóc thét lên ….
(Còn nữa.......)



 
12/06/2010 21:06 # 3
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Vừa bước vào nhà , Phong lẫn Huy đều thấy mọi người đông đủ ở dưới bếp .. 2 thằng cũng kéo nhau đi xuống xem sao ..

Vừa vào tới , đã nghe tiếng mạ Phong gượng gạo – “ Ui , sao mà cháu gan thế , trời ạ!”

Bố Phong thì tán thưởng – “ Hay thật , Hồng giỏi nhỉ , tối lại có mồi nhậu rồi !”

Dù nghe lóang thóang nhưng Phong bỗng giật mình , nó nháo lên – “Bố mẹ nói …gì thế ?”

Bố Phong cười hào hứng – “ Tối nay có “ mồi” cho bố uống vài chai rồi , xem bé Hồng tìm được thứ ngon chưa này !” – bố Phong chỉ tay vào cái nồi đang nghi ngút khói

Mẹ Phong nhăn mặt – “ Hồng này ! cháu ko cảm thấy sợ ư ?”

Hồng lắc đầu – “ Ngày xưa ở quê , cháu vẫn thường cùng bố đi bắt rắn độc, thứ rắn bé tẹo này , cháu thấy hòai “

Phong lắp bắp , đổ mồ hôi hột – “ cái …cái …. Gì! ..Rắn …rắn…..con rắn ….!”

Huy thừ người , trong khi Phong bắt đầu chóang váng khi nghe ông bố đệm them câu cuối – “ Giống rắn này ngon lắm , hiếm khi ở thành phố , vậy mà Hồng cũng tìm được hay thật ,lại còn tự tay chế biến cho cả nhà , con gái phải thế chứ !!!!”

Phong méo mặt , nhìn Hồng , Hồng ko quan tâm đến cái nhìn nghi ngở của nó , Huy cố quay mặt đi chỗ khác .

……………………………………

Vừa bước lên phòng , Huy đã đổ gục xuống giường , ôm bụng cười lăn ra đất ..
Phong đạp lên người Huy – “ mày cười gì chứ , tao đang rầu thúi ruột đây này !”

- hehe , tao tức cười wá , nhịn ko nổi , trời ạ , con “gì gì đó “ trong nồi lẩu là kon Pi phải ko mày !”
Phong méo mặt – “ Mày biết rồi còn hỏi , tao ko ngờ con nhỏ đó , trời ơi!!!”- Phong vò đầu bứt tóc- “ Tao lấy gì trả cho thằng bạn đây , con Pi die rùi còn đâu!”- Phong thều thào như người sắp chết .
Dưới mắt Phong , Hồng là đứa kon gái chả giống ai , kon gái gì mà còn hơn cả kon trai , ko dịu dàng , ko thục nữ , nói chung là …..dưới điểm trung bình .

Còn dưới mắt Huy , Hồng là một cô gái khá đặt biệt , nói chung là ko giống với những cô gái mà nó thường gặp , Hồng có vẻ mạnh mẽ hơn vẻ bề ngoài của nó , đặt biệt , Hồng ko bao giờ cười .

Chỉ có Y Vân mới biết được , ẩn bên dưới gương mặt kia là một vết thương chưa lành ….

…………………….

- Ngày mai hen !!- Y Vân nói nhỏ trong điện thọai
- Sao ? ngày mai á? – Hồng nhiu mày , cầm chắc điện thọai – “ Tùy ! đi thì đi , 8h ở khu gần quán Sii chứ gì !”
Nói đọan Hồng cúp máy , theo thói quen lại mở mặt dây chuyền , nhìn sâu vào bức ảnh rồi …ngủ .

Trong lúc đó , Phong cũng đang rú lên trong điện thọai – “ Cái gìiiiiiiiii? Ngày mai á ? 8h? Thôi đi mày , giờ đó tao chưa dậy !”

Đầu dây bên kia , Huy cũng nghẹn – “ Đi mày , ko nói nhìu , mai , 8h , tao chờ ở Sii, ok !” – Nói xong , Huy cúp máy .
…………………………………………�� � ?� � ? ?………………………

Hồng cũng mệt nhưng nó biết Y Vân muốn rủ nó đi chơi để nó vui lên , cả năm nay Y Vân nằm viện , đâu có cơ hội đi chơi chung . Gần quán Sii có nhìu nơi cũng vui lắm .

……………………………….
Trong quán Sii …

Huy đẩy li café về phía Phong – “ Uống đi mày !”

Phong ngán ngẩm đẩy li café về phía Huy – “ tao ko uống đâu !”

– “Uống đi mày ! tao ra lệnh đó !!”

Phong bật cười , cầm lấy li café từ tay Huy .

…………………………………………�� � ?� � ? ?……………………………………….

Huy thơ thẩn nhìn ra cửa sồ rồi nó nhiu mày , dụi mắt nhìn thật kĩ … Điều đó làm Phong chú ý – “ Gì vậy mày ?”
Huy đưa tay chỉ ra cửa sổ , Phong nhìn theo …

“ Hồng !”- Phong giật nảy mình .

Huy cười – “ Ừ ! tao cứ tưởng nhìn lầm !”

“ Mày chỉ tao chi , nhìn thấy nó , tao nhớ tới kon Pi ….” – Phong nhăn mặt

nghe Phong nhắc lại ,Huy ôm cười – “ Mà thịt nó ngon chứ hả mày ! hehe !” – Huy đứng dậy

Phong vội níu tay áo Huy – “ Ê ê … mày ..định làm gì vậy !””
- 2 người ở cùng 1 nhà , chẳng lẽ gặp nhau ngó lơ à ,tao rủ nó vô uống nước chư chi
Phong lắc đầu – “ Tùy mày , nói trước , tao ko bao nó đâu !”
Huy cười , bước ra cửa . Phong mặc kệ .

…………………………………………�� � ?� � ? ?………………………………..

Chưa đầy 5’ , Huy đã quay lại bàn , tất nhiên là cùng với Hồng và .
Hồng không nhìn Phong , nó tự nhiên kéo ghế ngồi .

Huy cũng ngồi vào chỗ , nhìn Phong và Hồng , nó cười , Phong ngó đăm đăm ra cửa sổ , chình xác là ko muốn nói chuyện với Hồng .
- Em đi đâu vậy ! – Huy bắt chuyện với Hồng .
- Đang chờ bạn ! – Hồng đáp , ngắn , gọn .
Phong nghĩ thầm “ ai mà làm bạn với kon nhỏ này chắc cũng ko giống người !”
Bỗng điện thọai của Hồng reo lên , Hồng mở máy nghe – “ alô! Uhm ….. tớ đang ngồi ở Sii nè , cậu vào đây đi …uhm …vậy đi nghen ..!” – cúp máy .

Không gian chùn xuống , mặt Hồng lạnh tanh , mặt Phong ỉu xìu , còn Huy thì chỉ cười , im lặng .

Cánh cửa quán mở ra … ..Gió lùa vào , mang theo hương nắng ..cô gái bước vào .

Tiếng chân cô gái nhẹ nhàng mà khiến mọi người chú ý , cô gái dáng người cao , nước da trắng hồng , mái tóc đen dài lay động theo từng cơn gió , môi hồng xinh xắn , chiếc mũi cao thanh thóat … mặc quần áo đơn giản , làm ánh lên vẻ đẹp tự nhiên …..

Mọi người dõi theo từng bước chân , ánh mắt của Huy lướt qua cô gái , rồi ngơ ngẩn vài phút …. Phong ngó ngang , nó cũng phải bàng hòang . Cô gái quá đẹp .

Hồng quay lại , ngoắc tay – “ Y Vân !”

Tiếng Hồng như xé không gian tĩnh lặng . Cô gái tiến về phía bàn của 3 người , nhẹ nhàng vén tóc đang rủ trên vai .
Mỉm cười . cô gật đầu chào Huy và Phong . Huy giật mình , Phong cũng ko khác , Hồng kéo ghế trống ra , ra hiệu cho Y Vân ngồi xuống .

Phong khá ngạc nhiên , ko ngờ Hồng “ như vậy “ mà quen được cô bạn tuyệt vời thế này .

Y Vân lên tiếng , hỏi Hồng – “ Hồng ! 2 người đây là…”
Giọng cô ngọt như đường khiến Phong lâng lâng . Hồng chỉ tay về phía Phong – “ Công tử đó !”
Y Vân đưa tay che miệng cười , cô hiểu đây là con trai pà chủ nhà mà Hồng ở .
Y Vân liếc mắt về phía Huy , Hồng đáp – “ 2 người đó là bạn !”
Phong nói gấp – “ Anh là Phong , thèng đó là Huy , còn em ?”

Y Vân cười – “ Em là Y Vân , chào anh , nhờ anh giúp đỡ Hồng trong lúc Hồng ở nhà anh nghen ! em cám ơn anh nhìu !”

Huy bật cười “ Giá mà Y Vân biết Phong đã giúp đỡ Hồng như thế nào , trời ạ!!!”
Hồng liếc đồng hồ , kéo ghế đứng dậy , gật đầu chào Huy ( ko them ngó Phong ) , rồi bước ra cửa .
Y Vân mỉm cười – “ Tụi em đi trước nghen , tạm biệt 2 anh !” . Huy gật đầu . Phong khẽ nhíu mày khi thấy thái độ của Hồng . Y Vân biết ý bèn nói – “ Hồng không thích tiếp xúc với người khác , 2 anh đừng để ý nha !”

Nói đọan , Y Vân đẩy ghế đứng dậy , bước ra cửa theo Hồng . Bỏ lại 2 tên kon trai ..
Tối . Hồng về đến nhà , thấy mẹ Phong chờ sẵn , bà ra hiệu cho nó ngồi vào bàn ăn cơm chung .
Phong đã về tự lúc nào .
Mọi người mạnh ai nấy ăn , ko ai nói với ai 1 lời ..

Hồng cúi người , sợi dây chuyền đong đưa nơi cổ áo , khiến mẹ Phong chú ý , bà cười – “ Hồng này ! cháu có sợi dây chuyền đẹp nhỉ?”

Hồng thóang giật mình , nó đưa tay , cầm mặt dây chuyền lên , nhìn – “ Vâng ạ , nó tuy không quý giá nhưng rất quan trọng đối với cháu !”
Sợi dây chuyền cũ , màu vạng đã nhạt , mặt dây chuyền đóng lại , che nốt tấm hình chàng trai đang mỉm cười mà Hồng vẫn chăm chú nhìn hằng đêm …..

“ Ngày mai cháu có ở nhà không ?”- Bà hỏi .
- Dạ , sáng mai cháu lên trường làm nốt mớ hồ sơ , chuẩn bị cho bài luận văn năm cuối !
Bà cười , Ba Phong lên tiếng – “ ngày mai , phải đốt mớ lá khô gom hồi chiều cho đỡ vứng sân !”

Hồng nhớ đống lá khô để ngay dưới cửa sổ phòng Hồng , phòng Hồng ở tầng 2 .
Hồng nắm chặt sợi dây chuyền trong tay như một vật thiêng liêng nhất ….

…………………………………………�� � ?� � ? ?………..
Hồng ngã người lên giường , nó tháo sợi dây chuyền ra , đung đưa trên tay , lại nhìn chăm chăm vào bức ảnh , khóe mắt nó nhòe , nó vội bật dậy , cố che giấu …

Hồng bước về phía cửa sổ , thơ thẩn nhìn cảnh vật bên ngòai , Hồng nhẹ nhàng đóng mặt dây chuyền lại rồi đặt lên bệ cửa sổ …
……………………………………..
Sáng , Hồng dụi mắt , gục đầu ngủ tiếp nhưng rồi chợt nhớ ra hôm nay phải lên trường , Hồng lui lui tìm đồng hồ , Hồng giật bắn người khi thấy đã wá giờ , tối wa do sơ suất ngủ wên nên Hồng đâu có chỉnh đồng hồ reo …

Hồng vội vàng làm vệ sinh cá nhân , thay quần áo , túm lấy chiếc di động nhét vào túi quần và mở cửa phòng chạy gấp …
…………………………………………�� � ?� � ? ?…

Phong đặt nửa ổ bánh xuống bàn , nhẹ nhàng rút khỏi bữa ăn sáng , nó ngán thứ bánh nì lắm rồi , tuy đắt tiền nhưng ăn hòai cũng thấy ngán chứ …..

Phong bước lên lầu , nhét tay vào túi quần , ngáp ngắn ngáp dài …Nó ngạc nhiên khi thấy cửa phòng Hồng mở tung , có lẽ ban nãy Hồng đi vội , ko kịp đóng .

Phong bước ngang qua , khẽ kiếc vào phòng , nó phát hiện ra ….

Phong đẩy cửa bước hẳn vào phòng Hồng , nó tiến đến cửa sổ , quả nhiên nó nhìn không lầm , vật nó vừa thấy chả phải là sợi dây chuyền mà Hồng quí hơn vàng đó sao .

Phong cầm sợi dây chuyền trên bệ cửa sổ , ngắm nghía một hồi , sợi dây cũ , kiểi lại xưa , Hồng đúng là 1 đứa kon gái ko biết moden là gì …

Phong thóang nhớ cuộc đối thọai tối wa của mama và Hồng , Hồng chẳng bảo sợi dây rất quan trọng còn gì …Ô là la , Phong nhếch mép . cười , rồi cho luôn sợi dây vào túi quần ….

……………………………………….

Hồng bấm chuông cửa , nó thấp thỏm , đưa tay lên cổ cả chục lần . Hôm qua , nó tháo sợi dây chuyền để trên bệ cửa sổ , sáng nay vội quá đâu kịp đeo lại , không biết sợi dây chuyền thế nào nữa , sợi dây đó mà xảy ra chuyện gì thì Hồng chắc ko sống nổi .

Dì Tư ra mở cửa cho Hồng , dì là người giúp việc của gia đình , dì hiền lành , khá thân thiện .

Hồng bước vào nha . Bác trai đang xem tivi , bác gái lại đọc báo , Phong thì ngồi nghe Ipot kế bên . Hồng chỉ kịp gật đầu chào rồi nó bước vội lên phòng tìm sợi dây chuyền .

Phong cười , chờ xem phản ứng của Hồng ra sao .

………………………..

Hồng như muốn hét lên khi không thấy sợi dây chuyền , nó lục tung mọi thứ trên bàn , hất cả mền gối trên giường xuống đất …nhưng vẫn không tìm thấy sợi dây đâu cả …

Bố mẹ Phong nghe có tiếng lục **c trên lầu , khẽ liếc nhìn nhau , ko thể đóan ra Hồng đang làm gì trên đó , chỉ có Phong là ung dung ….

Hồng chạy xuống dưới nhà , nó thở hổn hển , gương mặt nó như mếu , mẹ Phong lo lắng , chưa kịp hỏi thì Hồng đã lên tiếng .

Hồng nói gấp gáp , lắp bắp , vội vã – “ Sợi dây ..sợi …dây chuyền của cháu ..cháu để nơi bệ cửa …bác ..bác có thấy …?????”

Mẹ Phong lắc đầu – “ cháu tìm kĩ chưa ?”

Tay Hồng siết chặt vào nhau , mồ hôi lăn dài trên gương mặt nó – “Cháu lục tung cả phòng rồi !!!”

Mẹ Phong thở dài , Phong giả vờ cúi đầu vào cái Ipot nhưng thật ra đang mừng thầm trong bụng .


Bố Phong lên tiếng – “ Cháu để nó ở bệ cửa , ko khéo nó rơi khỏi cửa sổ rồi cũng nên , cháu xuống phía dười cửa tìm xem , biết đâu nó rơi ngay đống lá khô dưới cửa sổ phòng cháu ấy !”

Như bắt được tia hi vọng , Hồng chưa kịp mừng thì bác gái đã lắp bắp – “ Nhưng …bên dưới cửa sổ…..đống lá bên dưới cửa sổ …dì Tư gom đi đốt rồi còn đâu !!”

Hồng giật nảy mình , nó tung cửa sổ chạy ra sân . Bố mẹ Phong hối hả chạy theo , Phong cũng giật mình , tháo phone ra , chạy theo mọi người …

Hồng lo lắm , sợi dây chuyền rất quan trọng , đã tìm khắp phòng mà không thấy , chắc hẳn là đã rơi khỏi bệ cửa rồi , nhưng nhỡ nó rơi trúng đống lá khô thì ….ko ..chắc chắn có đã nằm lẫn trong mớ lá khô ấy rồi ….

Chạy đến bên dưới mé cửa sổ , trước mắt mọi người là đống lá khô đã được gom ra giữa sân , cháy bùng trong ngọn lửa….

Hồng trơ mắt nhìn ngọn lửa , cơ thể nó rã rời ….Bố mẹ Phong cũng lặng người ko biết phải làm sao .

Đột nhiên , Hồng cúi xuống , nó thò tay vào ngọn lửa cháy , nó hất mớ lá , lục tung lên …..nó cố moi ..móc ….mó muốn ..nó nhất định phải tìm lại sợi dây chuyền ..

Bố mẹ Phong hỏang hồn kéo Hồng ra khỏi ngọn lửa nhưng ko kịp …

Hồng cảm thấy tay nó đau rát , nóng bỏng đến tận xương …Đau quá! Những ngón tay nó tê cứng như mất cảm giác …nóng rát ..đau nhói …ngọn lửanhư thiêu đốt cả bàn tay nó …lửa tuy nhỏ nhưng nóng ..
Hồng ko quan tâm , chin luôn cũng đc , miễn là nó tìm lại được sợi dây chuyền .

Bố mẹ Phong nháo cả lên , bó Phong gắng dung sức già mà kéo cô gái trẻ ra ..mẹ Phong thì hỏang sợ ..lo lắng..bật khóc ..

Phong lặng người ..nhìn quang cảnh mà sao long nó đau nhói ..Hồng đau khổ đó thôi ..nhưng sao nó ko vui ? Nó đã làm đc điều nó muốn nhưng tại sao nó ko vui ..nó đâu nghĩ sợi dây đó thật sự quan trọng đến vậy ….
(Còn nữa.........)



 
13/06/2010 09:06 # 4
tieuyeu89dn
Cấp độ: 11 - Kỹ năng: 12

Kinh nghiệm: 65/110 (59%)
Kĩ năng: 28/120 (23%)
Ngày gia nhập: 02/05/2010
Bài gởi: 615
Được cảm ơn: 688
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Hay quá, post tiếp đi baby




 
Các thành viên đã Thank tieuyeu89dn vì Bài viết có ích:
14/06/2010 21:06 # 5
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Bóng tối bao vây lấy căn phòng , không khí tĩng lặng đến đáng sợ …
Bố Phong chép miệng ….Mẹ Phong thì ngồi băng bó tay Hồng …hai tay của nó phỏng hết cả…Hồng ngồi thừ ra như người mất hồn …chẳng nói …chẳng rằng ….nó ko tìm thấy sợi dây chuyền đâu cả….2 tay nó đau lắm …rát ….nóng …..phỏng….nhưng vết thương trong long còn đau nhói hơn….

Phong cảm thấy tội lỗi …trời ơi….Nó đâu ngờ hậu quả đến thế này ….tay Hồng phải băng qua cổ tay …dải băng trắng tóat bọc lấy bàn tay nó….len qua từng ngón tay….Hồng đưa tay lên ngắm nghía…thơ thẩn …nó nhìn tay nó …săm soi …những dải băng trắng…..

…………………………………….

Y Vân nất lên trong điện thọai – “Trời ơi , cậu làm gì mà khổ thế ….sợi dây đó ….sao cậu còn quí đến thế….!”

Hồng lặng thinh ..không trả lời….

Y Vân chùng giọng – “ 2 ngày nữa là đám giỗ của anh Nguyên ! cậu …cậu sẽ tới chứ…?”

Hồngcảm thấy nước mắt nó đang lăn dài trên má ….nó không đáp …lặng lẽ cúp điện thọai….
…………………………………………¢ ?� �………….

Đã qua 1 ngày mà tay Hồng vẫn chưa hết đau ….

Tối ….Y Vân bước đi ….thơ thẩn …nó rẽ vào 1 nơi …..

…………………………………………¢ ?� �…………………….

Huy chống xe …bước vào Night….Night tuy chỉ là 1 bar nhỏ nhưng cũng đủ để nó đỡ chán giữa cái chốn này ….

Trời đã tối….trong này còn tối hơn …ánh đèn lập lòa…đủ mọi màu sắc …..những tốp nam nữ uốn éo trên sân khấu …..
Huy bước vào…..lặng lẽ….không quan tâm đến những tiếng xầm xì …chỉ chỏ của mấy cô gái đằng xa…..
Kéo ghế ngồi xuống …Huy gọi ly rượu nhỏ…
Mấy cô gái kéo qua …tỏ ý làm quen….Huy lắc đầu…..Thật ra Huy chả hứng thú gì mấy chỗ này nhưng nó không thích chỗ nào vắng người quá ..nên mới vào đây…đơn giản là thế….

Huy thích lặng lẽ ngằm nhìn cuộc sống sôi động …..nó ngó ngang ..ngó dọc…khắp nơi trong quán …lượt qua đám người nhảy múa…lượt qua những cô gái lả lơi….đưa li rượi nhấm nháp…Huy thóang giật mình …khi thấy quầy bar cuối quán …
Đập vào mắt Huy là cánh 3..4..thằng con trai ..cố gắng kéo 1 cô gái đi chơi….cô gái từ chối ..lắc đầu..xua tay…nhưng đám người đó cố níu…Huy nhận ra cô gái đó..và cả mấy thằng kia nữa..

Huy đứng dậy , bước về phía đám người đó….vỗ nhẹ lên vai 1 thằng- “ Thôi đi Dũng “gà” ..người ta ko đồng y chơi thì thôi ..mày níu kèo làm gì …!”
Nghe tên mình ..thằng kia quay lại ..thấy Huy ..hắn cười gượng …buông cô gái ra- “ Em xin lỗi ., em đâu biết cô ta là bạn anh Huy ..anh đừng giận nghe…đừng nói cho anh Phong biết nghen …!”
Nói xong hắn ra hiệu cho mấy tên kia rút lui…
Cô gái có vẻ đã say …lọang chọang quay về chỗ ngồi ở quầy bar ..không để ý đến Huy.
Huy cầm li rượu của nó trên tay …kéo ghế…ngồi bên cạnh cô gái …
Cô gái ngạc nhiên vén mớ tóc quay sang nhìn Huy …nhiu mày…..cô cười- “ ồ ! thì ra là anh …cám ơn anh nhìu nghen ..!”

Huy nói- “ Anh nhớ em là Y Vân phải không ? Sao em lại ở đây…?”
Cô gái ..chính là Y Vân ….nghe Huy hỏi…Y Vân không trả lời….nó xoay xoay li rượi trong tay rồi đưa lên miệng định uống…thì Huy vội rút li rượu của Y Vân ra – “ Em không nên uống thứ rượu này …dễ say lắm…!” – Nói xong Huy đưa li rượu của Y Vân lên miệng ..nốc cạn…trước ánh mắt ngạc nhiên của Y Vân .

Huy đẩy li rượu của mình sang cho Y Vân – “ Em uống li của anh đi …rượu này nhẹ…ko dễ say đâu …!”- Huy nói , kèm theo 1 câu – “ Rượu để giải buồn đấy !”

Y Vân nhìn Huy …câu nói của Huy như xóay vào lòng nó…giải buồn ư ….Y Vân cũng uống cạn li rượu của Huy ….nó thấy Huy nói đúng …rượu …không nặng đô..

Huy hỏi – “ Em có chuyện buồn ? có thể kể cho anh nghe không ?”
Y Vân không đáp ..nó cứ lặng lẽ xoay li trong tay ..thỉnh thỏang lại đưa lên miệng uống 1 tí…

Huy cũng ko nói gì thêm …..cứ im lặng ngồi bên cạnh Y Vân ….

2 người cứ ngồi như vậy ….im lặng….không ai nói gì cả…..giữa không gian thác lọan này…..1 ko gian tĩnh lặng bao vây 2 con người…..

Huy liếc đồng hồ…hơn 11h…..Huy nhiu mày ngó Y Vân ..- “ em ko về ư ? trễ rồi đó….?”- Huy hỏi như vậy vì nó thấy rằng Y Vân ko phải như hạng kon gái đi thâu đêm ..nó thấy cô là con gái nhà gia giáo…

Y Vân lắc đầu…..Huy như chợt hiểu ra điều gì đó – “ Em ..em ko muốn về nhà phải không?”

Y Vân nhìn nó…như câu trả lời..

Huy cười – “ Nếu em ko muốn về nhà em thì em về nhà anh …ok ?”

Y Vân nhìn Huy ….nhìn sâu vào đôi mắy để nhìn thấu ý nghĩ trong đầu con người ….

Y Vân đứng dậy – “ Ok !”

Huy trả tiền nước ….cười…

2 người bước ra cửa……Huy dắt xe…..ra hiệu cho Y Vân ngồi lên…..

Chiếc xe lao vút đi giữa màng đêm ……
…………………………………………¢ ?� �……………….

Huy dừng xe trước 1 ngôi nhà lớn … rút chìa khóa tự mở cửa bước vào …theo sau là Y Vân…
Huy dắt Y Vân vào nhà ….mở cửa căn phòng cuối cùng trong dãy – “ tối nay em ngủ ở đây nhé !”

Y Vân bước vào phòng ….căn phòng nhỏ…sạch sẽ…gọn ngàn …không có đồ cá nhân..rõ rang đây là phòng cho khách ngủ lại nhà…

Y Vân hỏi- “ nhà anh ko có ai nữa à?”
Huy cười – “ Anh ở một mình !” . Y Vân ko biểu lộ cảm xúc ..nó cảm thấy nhức đầu …lúc nãy nó uống nhiều rượi quá.

Huy lại cười , rút chìa khóa phòng ra khỏi xâu chìa khóa , đưa cho Y Vân – “ Đây là chìa khóa phòng …em giữ đi…như vậy anh sẽ ko vào đc ….em yên tâm rồi chứ!”

Y Vân cầm chìa khóa nhìn Huy
Huy nói- “ Yên tâm …chìa khóa duy nhất của căn phòng này đấy…anh ko có chìa khóa dự phòng đâu !”

Nói xong Huy bước ra ngòai – “ Chúc em ngủ ngon ! Bye!”

Y Vân ngã người xuống giường …mệt …
…………………………………………¢ ?� �…………………………….

Huy bước ra trước hiên … gọi điện thọai …..” Alô …Phong hả…Tao đây.!......”

…………………………………………¢ ?� �………………………………………† ?� ��….

Căn phòng trống trải …..bơ vơ……..Hồng hối hận khi nó để sợi dây lên cửa sổ……đã hơn 11h30 mà nó vẫn chưa ngủ được….trời ạ…..

Nghe tiếng gõ cửa …Hồng bật dậy ….giờ này còn ai gõ cữa phòng nó ??

Hồng bước ra mở cửa …tay nó đau nhói ….khi chạm vào bất cứ vật gì..

Trước mặt nó là Phong …..nó chưa kịp nói gì cả thì Phong đã nói gấp – “ Đi !”
Hồng ngẩn người – “ ? ”
Phong nói luôn – “ Đi ! nhanh lên ! thằng Huy nó đánh thức tôi dậy đây này …..chuyện của cô đấy…”

Hồng ngạc nhiên – “ Chuyện gì ?”
- Bạn của cô đang ở nhà nó ! Nhanh lên !
- Bạn tôi ? Ai ?
- Hình như con nhỏ tên Y Vân gì gì đó thì phải .
Hồng giật mình – “ sao Y Vân lại ở nhà Huy ????”
Phong lắc đầu ko biết .
Hồng hỏi gấp – “ Anh Huy còn nói thêm gì nữa ko ?’
- Không ! nó chỉ bảo tôi đưa cô tới nhà nó thôi !
Hồng liếc nhìn đồng hồ….hơn 11h30…Y Vân làm gì ở đó …Hồng nhớ Y Vân nói với nó hôm nay bố mẹ Y Vân trực ca đêm ko có ở nha 2..nhưng đó đâu thể là lí do để Y Vân ở nhà của Huy .

Phong hối – “ Đi ! nhanh lên !”

Hồng gật đầu …tắt đèn phòng …bước ra…nhưng rồi nó chợt khựng lại …nhìn Phong dò xét .-“ nhà của Huy có ai ở nhà không ?”

Phong cũng thóang ngạc nhiên khi nghe Hồng hỏi vậy ….nhưng nó hiểu được sự lo lắng của Hồng khi Y Vân ở nhà một thằng con trai ….

– “ Yên tâm ! thằng đó là người đàng hòang đó ! “ – nói đọan Phong cởi chiếc áo khóac của mình thảy cho Hồng – “ Mặc vào …”

…………………………………………¢ ?� �……………………………….

Phong biết rất rõ con người của Huy ….Huy là người tốt thật sự ….nhà hắn làm chức vụ lớn lắm nhưng Huy không thích cảnh tray trua tiền bạc của nhà mình …nhiều lần nó đã khó chịu khi trứoc thái độ của mọi người trong nhà ….nên mới quyết định ra ở riêng …tách mình khỏi thế giới hào nhóang của những kẻ khinh người với tiền là trên hết …….

Huy vừa thấy Phong và Hồng trước cửa đã hối hả chạy ra mở cửa ..

Hồng bước vào nhà…nhìn ….nó đã nghe Phong nói Huy ở một mình …dù Phong nói Huy là người đàng hòang nhưng..tuy tiếp xúc với Huy vài lần nhưng Hồng cũng khó tin vào nhưng tên con trai…

Huy dắt 2 người về căn phòng cuối dãy …

Huy gõ cửa – “ Y Vân ..em ngủ chưa?”
Nghe động …Y Vân ngồi dậy ….mở cửa….

Y Vân ngạc nhiên….trước mắt nó là….

Hồng đang đứng trước mắt nó ….rõ ràng ….là người thật chứ ko phải nó đang mơ…..Y Vân ngẩn người ..sao Hồng lại ở đây được …???

Y Vân nhìn Hồng ….nhìn Phong….rồi nhìn Huy …….

Huy cười ..nhúng vai…– “ Anh nhờ Phong đưa Hồng tới đây ….anh nghĩ đơn giản là em cần cô ấy ở bên cạnh…chỉ vậy thôi ..!!!”

Huy đẩy cửa bước vào …

…………………………………………¢ ?� �……………

Căn phòng nhỏ bé ….chả có đồ cá nhân ….chỉ có giường và bàn …ghế…1 vài thứ lặt vặt …

Huy đứng tựa lưng vào thành bàn …Phong ngồi trên ghế….Hồng và Y Vân ngồi trên giường ….

Im lặng……ko lời…….Hồng không hỏi….Y Vân chẳng trả lời……Huy ko nói…..Phong cũng ngồi im…….

…….Phong ngáp….ban nãy nó đang ngủ thì bị Huy đánh thức đó thôi….buồn ngủ….

Huy phá vỡ ko khí….-“ Khuya rồi….đêm nay Hồng cứ ngủ ở đây với Y Vân nhé….còn thèng này nó sẽ ngủ với anh …ok ? anh sẽ điện về nhà cho 2 bác yên tâm …..!”

Huy điện thọai về nhà Phong xin phép cho Phong và Hồng ở lại nhà nó…..Phong chỉ dụi mắt ko wan tâm……Hồng gật đầu ….

“ KHÔNG!”
Y Vân thốt lên khiến mọi người giật mình….

“ Không …em muốn ở một mình …..!”- Y Vân lập lại lần nữa ….cương quyết…yếu ớt….đầy đau khổ…..

Huy lẫn Phong đều ngạc nhiên ….Huy nhìn Hồng …..Hồng chỉ khẽ đáp – “ được ..tùy cậu..!”

- “ căn phòng bên cạnh vẫn còn trống đấy …em qua đó ngủ nha Hồng ….cạnh phòng của Y Vân …ok?”
Hồng gật đầu……Phong lui cui đứng dậy …..nó bước qua phòng Huy ….Hồng nhìn Y Vân …” Cậu đừng có như vậy….có nhiều người lo lắng cho cậu lắm đấy….!”
Nói xong nó nhận lấy chìa khóa phòng từ tay Huy ….bước ra….

Huy cũng rút lui…..

…………………………………………¢ ?� �

Bố mẹ Huy cho cậu con trai ngồi nhà to thế …..nhiều phòng ….có sân vườn….có đủ thứ…..chỉ dành cho một mình Huy ở……..hôm nay trông nó ấm cúng lạ lùng ….

…..

Phong bò lăn ra giường ….ngủ như chết…..

Huy hút thuốc….trông nó trầm ngâm và sâu lắng……vì sống trong cái gia đình “thừa tiền bạc- thiếu tình thương” nên nó sành đời hơn Phong …..nó thấu hiểu nỗi đau….nỗi cô đơn…..sự buồn tủi…..nhục nhằng trong cuộc sống….suy nghĩ của Huy già giặng hơn cái tuổi của nó……..

Huy vứt điếu thuốc ….bước ra khỏi phòng….nó nghĩ nó cần làm gì đó…..

Hồng cũng lo cho Y Vân ……nó không ngủ…..mở cửa định bước qua phòng của Y Vân….

…………………………………………¢ ?� �……..

Ánh đèn trong phòng Y Vân vẫn chưa tắt …Y Vân vẫn thức….nó buồn….mấy ngày nữa là giỗ …cảm giác tội lỗi lại gấm nhấm lương tâm của nó…..

Y Vân giật mình ……..ai gõ cửa phòng nó…..ai thế…..Hồng ư?.....Huy?.....hay là …..

Y Vân mở cửa ….

Huy cười …-“ Anh vào được ko ? “ Y Vân nhìn Huy…anh cầm theo một li nước cho nó…
Khép cửa….Huy bước vào…..đặt li nước lên bàn …..-“ Anh trông em có vẻ tốt hơn rồi !”
Y Vân không nói …nó leo lên giường ngồi….ôm chặt cái gối nằm ….Huy đừng bên cạnh giường …..

Hồng định bước vào nhưng qua cánh cửa khèp hờ…nó thấy Huy ….nó khựng lại…..đứng nép sang một bên…..có lẽ Huy nói chuyện với nó sẽ tốt hơn là Hồng….Hồng nghĩ thế….

………………………

Y Vân nhìn Huy- “ sao anh tốt với em thế….? Chúng ta đâu quen nhau ?”

Huy cười – “ Anh không biết ….anh nghĩ chỉ đơn giản là anh không thể không giúp em !!”

Huy nói tiếp- “ Đôi khi có chuyện buồn nói ra sẽ tốt hơn ….Hồng lo cho em lắm đấy….ban nãy anh thấy đèn phòng Hồng vẫn chưa tắt ..chắc cô ấy còn thức ….vì lo cho em ….anh nghĩ thế …!”

Y Vân nặng trĩu……gật đầu….tỏ vẻ hiểu…..

Huy cười …đưa tay xoa đầu nó hệt như người lớn khen thưởng một đứa trẻ khi chúng hiểu chuyện…..

Y Vân ngạc nhiên….đã từ lâu lắm rồi chưa ai xoa đầu nó như vậy ….từ khi …anh của nó….

Huy giật mình khi thấy nước mắt Y Vân lăn dài …Huy luống cuống….-“ Ơ ! sao lại thế….anh làm em khóc à?”

Y Vân lắc đầu …đưa tay dụi mắt….-“ Không …vì anh làm em nhớ lại một người ….”

Huy nhíu mày…-“ ????”

Y Vân đáp –“ anh trai của em ….!”

Nhìn thái độ của Y Vân …Huy ngờ ngợ điều gì đó….- “ Anh trai của em …..anh ấy …chắc ko phải là đã….!”

-“ Tội lỗi của em ….ngàn đời không thể rửa sạch….!”

Huy như nghẹn thở ….nó cảm nhận được tội lỗi đang dâng trào trong long Y Vân ….- “ Em kể cho anh nghe một câu chuyện nhé…..”
Nước mắt cô lại lăn dài nhưng cô mỉm cười ….nụ cười đau khổ….


Y Vân kể ..nghẹn ngào….đứt quãng…“ Ngày trước….có một cô bé …cô bé còn rất nhỏ…cô bé có cái tên mang đậm màu sắc rất đẹp …..”Hồng”…

Huy lặng thinh…….

(còn nữa)
 



 
14/06/2010 21:06 # 6
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Y Vân vẫn típ lời…..hé mở một câu chuyện đã ngủ yên …..

“Hồng có một gia đình yên ấm từ khi cô còn rất bé…..cha mẹ yêu thương đứa con gái độc nhất…..gia đình yên ấm…….tưởng trời sẽ ban cho gia đình họ hạnh phúc ….nhưng…”

Huy chen ngang – “ Chả phải bố mẹ Hồng đang ở nước ngòai sao ?”

Y Vân lắc đầu – “ Bố mẹ ….nhưng chỉ là bố mẹ nuôi”

“ Cha mẹ Hồng đã mất….mất trong nỗi oan ức…..họ tự tử…..tự tử để chấm dứt nỗi đau khi bị oan…..khi người dân phát hiện ra thì đã muộn ….chỉ cứu được cô con gái mà thôi ….họ chết vì sự tắc trách của chính quyền ….oan ức …

Và có 1 cán bộ ..dù ko liên quan đến cái cái chết của cặp vợ chồng đó nhưng rất mực thương tiếc ….nên đã đón cô con gái của họ về……tìm cho nó người nuôi dưỡng…tìm cho nó 1 đôi cha mẹ nuôi để bù đắp sự thiếu thốn…..

Ngày ông đưa cô bé về ……cô bé đã nhìn mọi người bằng một con mắt căm thù……mọi vết thương lòng…vết thương tinh thần ….vết thương thể xác…..đè nặng lên trái tim bé nhỏ….cô bé nhìn mọi người như thể muốn đâm ..muốn chem….muốn giết những kẻ đã làm tan nát gia đình cô……..

Cô bé trù dập chính quyền…trù dập những người đã hại chết cha mẹ cô……trong cô lúc đó cứ như một con thú hoang với đôi mắt đỏ ngầu …điên dại…cho đến khi cô gặp được 2 đứa con của ông cán bộ tốt bụng đó……

Hai đứa con của ông….một trai….một gái….đã dần cảm hóa được sự điên dại man rợ đang sôi sục trong người cô……khiến trái tim con người dần trở lại đúng vị trí của nó……con trai ông tên Nguyên….đứa con gái lại mang tên Y Vân “ nói đến đây Y Vân nghẹn ngào …..Huy bắt đầu hiểu sâu hơn rằng nó ko chỉ đơn giản là một câu chuyện ….

“…cô chơi thân với đứa con gái…..hai người thân thiết với nhau ….từ nhỏ đến lớn…ko ai.cò thể hiểu cô bằng…cô bạn gái đó…..Rồi có người nhận nuôi cô…..cha mẹ nuôi…..dù ở xa nhau nhưng họ vẫn liên lạc với nhau……vẫn là bạn thân……rồi tình yêu cũng chớm nở giữa trái tim cô bé và Nguyên ….Y Vân dĩ nhiên rất mừng khi thấy tình yêu giữa cô bạn thân nhất và người anh trai yêu quí nhất…..

Y Vân cố vung vén tình yêu giữa họ ….nhưng rồi chính cô lại là người cắt đứt tình yêu đó …….
Tình yêu của họ đẹp ….rất trong sáng….Nguyên cố gắng dùng tình yêu của mình bù đắp cho sự thiếu thốn tình cảm ruột thịt của Hồng ….

Mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp như một câu chuyện cổ tích….nhưng rồi cho đến khi ….người con trai qua đời trong một vụ tai nạn …khiến cô gái ……Nguyên nhân của vụ tai nạn là do….anh quá mệt…anh không làm chủ được tay lái…..nếu hôm ấy anh ở nhà thì đâu đến nỗi nào….nếu hôm ấy cô em gái của anh ko nằng nặc đòi anh chở đi chơi thì…..”

Nói đến đây Y Vân gục mặt …..nức nở ….nước mắt tuôn ra như suối….tội lỗi dâng trào ....tội lỗi của người gián tiếp giết anh trai…tội lỗi của người kết thúc một tình yêu….tội lỗi….Hôm đó..nếu như nó ko ép buột anh Nguyên chở nó đi thì …..

Huy thừ người…..Đau khổ của cả 2 người con gái ….sau một tai nạn….

-“ Câu chuyện em vừa kể….là quá khứ của Hồng ? là tội lỗi của em ? hay chỉ đơn thuần là 1 vụ tai nạn ?”
- “Tất cả!”

Y Vân ko dám nhìn thẳng vào mặt Huy- “ Em đáng ghê tởm lắm phải ko? Đứa em gái gián tiếp giết chết anh ruột của mình….đứa con gái hại chết tình yêu của người bạn thân nhất …..!!!” Y Vân gào lên ……- “ Em đã từng ước sao người chết lúc đó ko phải là em …trời ơi!...”

Huy nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Y Vân…..” Anh nghĩ……số phận đã….sắp đặt như thế ….ông trời đã để anh của em hi sinh ……em cũng chỉ là một nạn nhân của số phận thôi …em không nên tự trách mình như thế….nếu anh của em còn sống…anh nghĩ anh ta cũng ko trách em đâu …..!”

- “ Nhưng Hồng hận em…..em hận chính bản thân mình…..!!!!!”
Y Vân nhớ lại ………..

Hôm đó….là một hôm của 1 năm về trước…..Nguyên đã cố gắng năn nỉ nó để anh ở lại nhà , vì anh rất mệt ..ko thể chở nó đi….vậy mà trước lời năn nỉ của đứa em gái ….Nguyên đồng ý……để rồi….trong một phút ..lạc tay lái vì cơn bệnh…..kết thúc…..

Y Vân còn nhớ rõ ..cảm giác hôm ấy….đau nhói….nó nghe tiếng la….từ trong chính bản thân..từ anh…rồi nó ngất liệm đi….cho đến khi …mở mắt ra đã thấy mình nằm trong bệnh viện….thấy người nhà quấn khăn tang…….

Huy xoa đầu nó….-“ anh nghĩ….Hồng sẽ ko hận gì em đâu ..Hồng là đứa biết suy nghĩ rõ ràng …..hơn nữa …khi nghe tin em ở đây…Hồng đã cuống cả lên rõ ràng là Hồng rất yêu thương em còn gì…!”

Y Vân nghe Huy nói vậy thì nức nở …nó cảm thấu …nỗi đau …dồn nén bấy lâu…..đâu rồi ?....

Huy đứng dậy …” Em ngủ sớm đi….đừng suy nghĩ nhiều….chuỵên đã qua rồi….!”
…………………………..

Huy bước ra khỏi phòng….tắt đèn ….Y Vân nhìn Huy….sao nó cảm thấy lòng nó nhẹ nhàng thế…nó đã trút hết nỗi đau rồi ư …nỗi đau từ 1 năm về trước….

Huy đóng cửa phòng….ngỡ ngàng khi nhìn thấy Hồng đứng nép bên cánh cửa…..rõ ràng Hồng đã nghe thấy tất cả….nghe thấy được nỗi lòng của Y Vân…nỗi đau tội lỗi của Y Vân….nên…
Trước mắt Huy…..Hồng đứng tựa lưng vào tường….hay tay quấn dải băng trắng tóat đang ôm lấy khuôn mặt….đôi vai cô run lên….run lên…..có tiếng nấc nhỏ …
Huy cười dịu dàng….vỗ nhẹ lên đôi vai đang run rẩy của Hồng….rồi anh bước đi……có lẽ từ đây…2 cô gái đã thật sự hiểu rõ lòng nhau ….thật sự …

Huy mở cửa vào phòng…nghe động ..Phong lui cui bò dậy ….vò đầu ..dụi mắt
- Tao làm mày thức á ? – Huy ngồi xuống giường ..
- Không sao ….
Huy đưa tay vớ hộp thuốc của Phong trên bàn …..lôi ra một điếu thuốc….

Phong gắt –“ Dis mẹ mày….tao còn một điếu cuối đó .!!!!”

Huy ngó Phong …Phong cười xòa-“ Tao xin lỗi ..tao lỡ lời …hehe!!!”

Huy từ tốm châm điếu thuốc đưa lên miệng ……ko đế ý đến lời xin lỗi của Phong …từ hồi nào đến giờ ….trừ những lúc lỡ lời…còn lại thì Phong ko bao giờ chửi thề trước mặt Huy dù Huy ko yêu cầu …chính nó cũng ko hiểu ..nhưng thấy mặt Huy là Phong ko chửi nổi ..

Phong gác tay gối đầu ….-“ Mày qua phòng con nhỏ gì đó hả ?”
-“ Y Vân ! mày nói cho đàng hòang chút coi !”
Phong cười –“ hehe! Mày thật là …..Mày tốt quá mức cần thiết rồi đó ….!!!”

…………………………………………¢ ?� �…………………
Qua một đêm ….mọi chuyện dường như đã thay đổi……Phong-Huy-Hồng-Y Vân
Họ đâu biết …cái đêm hôm ấy đã gắn chặt số phận của họ với nhau ….

Sáng , …..Mọi chuyện trở lại như cũ ..như thể chưa có gì xảy ra ….

Bốn người …mỗi người mỗi ngã…..

Y Vân lại gỡ lịch ..đếm từng ngày …đến ngày giỗ của anh nó….

Phong lại lao vào cuộc vui thâu đêm ……..Huy vẫn cần mẫn …trầm ngâm ………

…………………………………………¢ ?� �………………………….

Hồng bước xuống xe …..đôi tay quấn dải băng trắng khiến Hồng nổi bật giữa mọi người đến đây …..
Hồng lặng lẽ …bước đi…nó lướt qua cổng nghĩa trang như một cơn gió …..

Nó đi …nhẹ nhàng ….nhanh như thể ….vì nó đã quên thuộc con đường này rồi…con đường nhỏ dẫn đến nơi ….….

Nó mở nhẹ cồng ….đứng trước mộ …

Nghĩa trang vắng người …ở đây rộng rãi …..những ngôi mộ đều được xậy khá đẹp … …được rào lại ..ngăn với những ngôi mộ khác ….

Hồng nhìn thẳng vào hình người con trai đang cười trên bia mộ ….nó ném bó hoa lên mộ -“ Hoa cho anh đấy …..đồ dối trá ! tệ bạc ….!!!!”

Hồng dùng tay đánh vào ngôi mộ ….tay nó đau nhói …đau ….vết thương dần như ứa máu …nhưng vết thươnglòng càng đau hơn …nó đánh mạng tay vào mộ -“ Đồ tệ bạc !!!! Anh thất hứa với em !!! Anh ko giữ lời !!!!!!”

Hồng hét lên …vào khỏang không vô tận –“ Anh đã hứa sẽ luôn ở bên em cơ mà …..sao anh …anh ko giữ lời …..anh lừa em !!!!!!!!” - Hồng ngồi gục xuống mộ ….nức nở ….đứng trước mộ anh ..bao giờ nó cũng ko giữ được bình tĩnh ….nó vẫn còn yêu anh ..đó là sự thật ….

…………………………………………¢ ?� �……..

Hồng lặng thinh …..nhớ lại ……

1 năm trước ….sau vụ tai nạn ….2 người đc đưa vào bệnh viện …..Y Vân thì bất tỉnh …đến mấy ngày sau …khi anh nó mất …nó mới tỉnh dậy …..sau đó phải chạy chữa thuốc thang đến 1 năm mới được ra viện ….

Có một chuyện mà Y Vân nào có hay biết …..

Khi được đưa vào viện ….tình trạng của Nguyên nặng hơn ….nhưng anh vẫn kiên quyết bảo khám cho cô em gái trước ….anh vẫn rất tỉnh táo ……Sau khi phẫu thuật ……………….bác sĩ đã nói rằng tình trạng của Nguyên tốt ….không đến nỗi đáng lo khiến người nhà rất mừng rỡ ……nhưng Nguyên biết rõ tình trạng của bản thân …anh linh cảm được rằng mình ko qua khỏi đêm …..nên dù rất yếu nhưng anh vẫn gọi điện cho Hồng ….anh giấu cô chuyện 2 anh em bị tai nạn …..

…………………….

- Hồng hả… ? …anh …anh ….đây !- Giọng anh yếu ớt ….thì thào qua điện thọai ….

- Anh sao vậy ….hình như anh ko khỏe ?

- Anh ko sao ….chỉ hơi mệt …..!!!
- Vậy anh nghỉ đi …em sẽ gọi lại khi anh khỏe !!- Hồng định cúp máy .nhưng Nguyên đã vội nói
- Khoan ! em đừng cúp …anh chỉ nói tí thôi ….anh nhớ em nhiều lắm ….- Nguyên bắt đầu thở gấp …. –“ Anh hỏi em !!!! Nếu..nếu … sau này anh… rời. …xa ..em …thì em có …buồn , …em …có ……khóc ko ?”

Hồng hơi ngạc nhiên nhưng nó vẫn trả lời ..-“ Nếu anh rời xa em ….em sẽ buồn ….nhưng em sẽ không khóc ….vì nếu anh làm thế …là anh đã phản bội em …em sẽ hận anh suốt dời !!!!!”

Nguyên cười –“ Ừ ! em hận anh cũng được …em ….trách anh…cũng không sao ….miễn là em đừng khóc ……ANH YÊU EM …em phải nhớ …anh mãi mãi yêu em ....không bao giờ thay đổi …..”

Anh cúp máy …….anh thở mệt nhọc …..rồi nửa tiếng sau ….anh mất …….

…………………………………………¢ ?� �………………………………………† ?� ��…………..

Chuyện đã qua …..nhưng Hồng nhớ rất rõ……nó vội lau nhanh những dòng nước mắt …..nói trước mộ anh –“ Em không khóc……em ko hề khóc !!!!”

Nó quay lưng bước đi ……nước mắt đã lăn dài trên má ……

…………………………………………¢ ?� �..

Phong lạng lách xe …………đêm qua nó ko về nhà ….nhưng cùng lắm là nghe mắng vài câu thôi …..

Nó vừa đi vừa cười hú hí …….rồi đột nhiên ….nó khựng lại ….Nó nhiu mày ….dáng người quen quen ……HỒNG !!!!!

Phong giât mình …..nó cười khẩy …..Hồng đang đi bộ về ….thất thểu …..

Phong định chạy xe ngang mặt Hồng …rồi chạy thẳng …..để mặc Hồng đi bộ về …….

Phong lên ga …..phóng lên ………vượt qua Hồng …..nó quay mặt lại ….rồi Phong thắng xe …..nó ngơ mặt ra ….sợ mình nhầm người ….nó dụi mắt ……cố nhìn thật kĩ…..nhưng không thể nào nhầm ……chính là Hồng …….nhưng ko phải là Hồng mà nó vẫn biết …..vì bây giờ …trong đôi mắt nó…..Hồng đang bước chậm rãi …..giữa nơi nhộn nhịp này ….với đôi dòng nước mắt lăn dài trên má ……đôi mắt đỏ ..mái tóc rũ ngang vai …..Hồng để mặc cho nước mặt tuôn rơi…..để mặc cho người khác chú ý ….nó ko thấy Phong ……..

Phong ngẩn người …nó không thể chạy luôn …nó ko biết phải làm sao cả ……nó lúng túng …có cái gì đó trong lòng …khiến nó không thể bỏ đi ……

Phong luống cuống …ko biết phải làm sao cả ……

Nó chạy xe ngang với Hồng ….Rồi nó cua xe ……chặn ngang lối đi …khiến Hồng phải ngước mặt lên ….nhìn thấy Phong ….Hồng lặng im ….ko nói …..
“ Lên xe đi !!!!” – Phong nói

Hồng lắc đầu ….

Phong gắt –“ Lên !!!!”

Hồng dụi mắt …bước lên xe ….

…………………………………………¢ ?� �……………………………..

Hồng chẳng cần biết Phong chở nó đi đâu …….

Phong cũng chẳng hiểu sao nó ko chạy thẳng ..tại sao nó lại chở Hồng …tại sao …..tại sao …..

Phong thắng xe ……một con đường vắng …rợm bóng cây …..nơi đây là nơi yên tĩnh nhất …..nó nghĩ thế ….vắng người ….
Hồng bước xuống xe …..nó quay mặt đi …ngắm nhìn nhưng chiếc lá vàng lướt trên gió ….

Không gian lặng im … …...Hồng cứ cố ngăn những dòng nước mắt …nó dụi mãi ….nhưng nước mắt cứ tuôn mãi ……..
Dải băng trên tay Hồng ướt đẫm nước mắt …..Hồng buồn ……

Phong hơi lúng túng …..thật sự có bao giờ nó biết phải làm thế nào khi con gái khóc đâu …nhưng cô gái vây quanh nó…lúc nào cũng cười tươi như hoa ……Nó thầm nghĩ …nếu là Huy ..thì Huy sẽ làm thế nào …..

Phong chống xe ….bước đến trước mặt Hồng …..-“ Sao thế ?”

Hồng lắc đầu …ko đáp ….

Phong hỏi tiếp – “ Ai bắt nạt cô á ?”
Hồng lại lắc đầu ……… …….

Đột nhiên …..Phong quàng tay …ôm chặt lấy Hồng …..Hồng ngỡ ngàng định đẩy Phong ra …..nhưng …..Phong lên tiếng ….mặt hắn cũng đỏ gay …Phong cũng thấy lạ ….trước mặt mấy đứa con gái khác …Phong có bao giờ như thế đâu….” Cô cứ khóc cho đã đi …..tôi cho cô mượn vai đấy …!!!”

Hồng lặng người ….rồi …đôi vai nó run lên …nó nấc …..rồi nó khóc …khóc thật nhiều ……ko kềm chế đựơc …..những giọt nước mắt thuộc về 1 năm trước ….nó khóc trong vòng tay của Phong …..
Bóng chiều vàng ngã sau lưng ….
(còn nữa)



 
14/06/2010 21:06 # 7
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Nắng chiều ngả vàng ....Hồng đưa tay dụi đôi mắt đỏ hoe .......
Phong lặng thinh ...từ đầu đến giờ nó chả nói gì cả.....chỉ lặng lặng.....bên cạnh Hồng.....

Thấy Hồng có vẻ tốt hơn...Phong đưa Hồng về nhà.....
Hồng cảm thấy....Phong tốt hơn nó nghĩ....khi an ủi nó......

................................................
Căn phòng tối......Phong vẫn lăn qua lăn lại...trằn trọc......Mọi người thắc mắc tại sao Phong với Hồng từng ghét nhau như thế...mà khi đó...Phong lại an ủi Hồng????.....Chính Phong cũng thắc mắc....tại sao nó lại đưa Hồng đến nơi yên tĩnh...tại sao nó lại có thể để Hồng khóc trên bờ vai của nó?????Tại sao? tại sao......

Có lẽ....có lẽ....Phong như nghiệm ra......nó đối xử tốt với Hồng như thế là vì......

Nửa tiếng trước khi Phong gặp Hồng trên đường....cũng đồng nghĩa với nửa tiếng trước khi Phong thấy Hồng vừa khóc vừa thất thiểu bước trên đường.....nửa tiếng trước đó.....Phong đã gặp Huy.....

Và tất nhiên...Phong lí giải cho hành động "tốt bụng đội xuất " của mình....là.....vì.....Phong đã biết câu chuyện về cuộc đời của Hồng....câu chuyện về quá khứ...về gia đình...về tình yêu........Huy đã kể cho Phong nghe tất cả.......

Có lẽ Phong cảm thấy thương hại cho Hồng nên mới...........Nhưng rồi..Phong nhớ lại khoảng khắc nó ôm Hồng trong vòng tay...nó cảm thấy....cảm thấy....có cái gì đó....len lỏi....trong........

.................................................. ...................
Sáng ,......nắng.....chói........

Phong ngáp dài.....nó đưa tay định tắt đồng hồ...thì nó chợt nhớ tới......sợi dây chuyền....sợi dây chuyền mà nó đã lấy của Hồng....Phong đứng dậy....mở tủ.....lấy sợi dây chuyền ra........từ lúc lấy sợi dây tới giờ...nó vất vào tủ....đâu lấy ra bao giờ.....nó nhìn kĩ sợi dây........ngắm nghía.....rồi nó ngạc nhiên....mở mặt dây chuyền ra.......hình...hình một người con trai đang cười rạng rỡ

Phong thầm đoán đây chắc chắn là Nguyên......người con trai trong hình khá đẹp....mái tóc rất "nghệ sĩ "....nhìn thân thiện........

Phong thầm trách mình đã lấy đi sợi dây chuyền này...nếu ko thì.....nó cảm thấy tội lỗi.....

rồi nó ngồi bật dậy....

.................................................. ...........................

Gõ cửa phòng......Phong lăm lăm sợi dây chuyền trong tay.....Phong định đem nó trả lại cho Hồng.....nó muốn bù đắp một phần tội lỗi mà nó gây ra trong cuộc đời không tốt đẹp của Hồng.....

Hồng mở cửa.......nó nhìn Phong........ngạc nhiên.......

Phong chìa tay......đưa sợi dây chuyền về phía nó........

Hồng căng mắt ra.....n hìn sợi dây....nhìn Phong....đôi môi nó lắp bắp....gương mặt nó ngạc nhiên hết mức.......đôi tay run rẩy cầm lấy sợi dây chuyền......

Phong vội nói..." Tôi tìn thấy nó ở......ở.....à !ở sau nhà.....tôi nghĩ nó là của cô.....tôi...đem trả !!!!"

Phong cảm thấy lí do của nó sao mà tệ thế.....nhưng.......Hồng ko hề nghi ngờ.....nắm chặt sợi dây chuyền trong tay.......Hồng nắm thật chặt...như thể ko tin sợi dây chuyền đã trở về bên mình......

Phong đứng như trời trồng....chả biết phải nói sao nữa....nó cảm nhận được sự hạnh phúc của Hồng khi thấy sợi dây chuyền......

Rồi......Hồng nhìn Phong.........Hồng cười..." Cám ơn anh !"

Đó là lần đầu tiên Phong thấy Hồng cười...cũng là lần đầu tiên Hồng nở nụ cười sau vụ tai nạn 1 năm trước.....nụ cười hạnh phúc.....

Phong ngỡ ngàng.....Hồng cười lên....trông còn đẹp hơn cả Y vân....nó thật sự nghĩ như vậy......lúc đó..trong mắt Phong...Hồng đẹp ko thể tả.....rạng rỡ.....đôi mắt đỏ..lay láy rạng rỡ......đôi môi hồng xinh.....trông Hồng.....Phong cảm nhận Hồng ko giống với thường ngày.....mà chính Phong cũng bắt đầu thấy nó ko giống với thường ngày.....có cái gì đó....đang len lỏi...........

Phong cảm thấy gương mặt nó bắt đầu.........

Hồng ko phát hiện ra là nó vừa cười.....nó ko hề phát hiện ra...thấy Phong ko ổn.....Hồng đưa tay lên trán Phong.." Anh sao thế.....ko khoẻ á? sao mặt anh đỏ lên cả thế? sốt à?".....

Tay Hồng vừa chạm vào người Phong...Phong cảm thấy như có luồng điện chạy qua ngang người....nó vội hất tay Hồng ra....Hồng ngỡ ngàng.....Phong giật mình..." Tôi..tôi ko sao..!!!!"
Nói xong Phong chạy về phòng trong sự ngỡ ngàng của Hồng....

.................................................. ...........................................

Phong đóng sập cửa phòng.....nó ngồi bệt ngay xuống đất..đôi mắt nó mở to như thể một thằng ngốc ,,...mà nó cũng đang cho mình là một thằng ngốc...nó chẳng hiểu nó nghĩ gì nữa........

Phong đưa tay ôm lấy vùng ngực bên trái....." Đau Quá !!!!!!"

Tự nhiên nó cảm thấy đau nhỏi cả người.....ngay khi thấy nụ cười của Hồng...đó là nụ cười đẹp nhất mà nó từng thấy.....lúc đó....tim nó đập rất nhanh như thể muốn rớt ra ngoài.........Tại sao????

Khi Hồng vừa chạm vào người......Phong giật bắn cả lên...toàn thân nó tê dại..........đau nhói

Nó cảm thấy lòng ngực bên trái đau nhói......lòng ngực bên trái......nơi đặt trái tim.........

.................................................. ...................

Y Vân đưa ống hút lên miệng...nó khá ngạc nhiên khi Hồng hẹn nó ra đây......

Hồng kéo sợi dây chuyền ra khỏi cổ áo...nói với Y Vân....Hồng cười rạng rỡ -" Tìm thấy rồi.!!!!Tớ tìm thấy sợi dây chuyền rồi !!!!!!!"

Y Vân nhìn sợi dây chuyền.....rồi nó giật mình......nó chỉ tay về phía Hồng....ngỡ ngàng...lắp bắp...." Cậu....cậu......"

Hồng ngạc nhiên - " Cậu sao thế.....?"

-Cậu vừa cười? tớ hoa mắt ư?- Y Vân lắp bắp..

Hồng cũng ngỡ ngàng ko kém khi nghe Y Vân nói thế.....Rồi nó mới nhận ra là....nó mới nhận ra là nó vừa cười.....từ lâu lắm rồi....nó chẳng nhớ nổi cười là như thế nào nữa......vậy mà......

.................................................. .........

Huy đạp mạnh khiến Phong té khỏi giường...

Phong la oai oái -" Mày làm cái quái gì vậy...????"

Huy cắn miếng bánh...-" Mày kiu tao qua đây chi vậy....???? tao nghe giọng mày gấp lắm nên mới chạy qua đây......đừng nói chỉ kiu tao qua ăn bánh thôi đó nha !!!!"

Phong bò lên giường - " Ư...thì........thì......!!"

Huy đạp thêm cái nữa -" Nói !"
Phong cuống lên -"Thì tao định rủ mày đến bệnh viện với tao !!!!!!"

Huy nghệch mặt ra -" Đến bệnh viện...????chi zậy mày?.....mày định khám thai hả?!" - Huy đùa

Phong gắt lên -" Không phải !!!!Khám thai cái đầu mày......mày đừng có đùa....tao nói thật đó !!!!!"

Huy cười -" Được rồi ! ko đùa nữa ! giờ mày nói đi....mày muốn khám cái gì?"
Phong thở dài -" Tao khám tim !"

Huy sặc............nhiu mày -" Mày điên à! đùa với tao đó hả?"

Phong chảy mồ hôi...nói vẻ mệt nhọc -" Tao nói thật.....ko đùa....tao nghi tao bị bệnh tim rồi.....tao nghe nói bệnh đó dễ chết lắm nên mới rủ mày đi khám !!!!!!"

Huy bật cười -" Cái thằng này........sao mày nghĩ thế !!!!"

Phong luống cuống....ko biết phải diễn tả thế nào........-" Mấy hôm nay tao kì lắm.....ko hiểu sao cứ bị đau tim hoài hà...ở bên ngoài thì ko sao...nhưng cứ về nhà là cảm thấy khó chịu.....đau tim....chắc tao sắp chết rồi.." - Phong cúi mặt -" mày đi khám với tao đi rồi sau mày nếu có chuyện gì tao viết di chúc để lại gia sản cho mày !!!"

Huy nhìn mặt Phong.....cảm thấy nó đang lo lắng thật sự.........Huy hỏi -" Mày bị vậy lâu chưa?"
Phong đáp -" Cách đây mấy ngày......từ khi....!"

Rồi Phong kể cho Huy nghe chuyện nó an ủi Hồng....chuyện nó đưa sợi dây cho Hồng...chuyện nó thấy nụ cười của Hồng....chuyện nó bị "đau tim".....chuyện nó cảm thấy như thế nào đó khi Hồng chạm vào người nó.........
cả khi nó ở bên cạnh Hồng nó cũng cảm thấy khó chịu.....

Cuối cùng.....Phong gút lại -" TAO BỊ ĐAU TIM !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Huy chợt hiểu ra.......hiểu.........

Huy búng ngón tay vào mặt Phong khiến nó giật nảy cả người
" Mày đó ! mày là thằng ngốc nhất trên đời !!!!!!" - Huy nói nghiêm túc

Phong nghệch mặt ra -" Mày nói cái quái gì vậy....nói với người bị bệnh tim như vậy đó hả ?"
Huy gắt -" Bệnh tim cái kon khỉ ! mày mà bệnh á ! Ngốc ! trước khi mày nhận ra lí do !!!!Mày vẫn là một thèng ngốc !!!!"

.................................................. ......................
trong khi Phong và Huy đang tranh cãi ở trong phòng thì Hồng và Y Vân cũng đang trò chuyện trong 1 quán nhỏ.....

trong quán ko đông người lắm...cuộc nói chuyện của Y Vân và Hồng diễn ra trong yên tĩnh.....

Hồng hỏi -" Mấy hôm nay có gặp Huy ko?"

Nghe nhắc đến Huy...Y Vân giật mình -" Ko...mấy hôm nay tớ ko gặp anh ấy......tớ vẫn chưa cảm ơn anh ấy !"

Hồng gật đầu - " Ừ ! Anh ta tốt đấy...giúp cậu nhiều rồi....cảm ơn đi chứ....!"

Y Vân cuối mắt xuống....xoay xoay li nước trong tay -" Hồng này...hình như tớ....hình như tớ....."
" Thích Huy rồi chứ gì?"- Hồng nói tiếp câu dang dở của Y Vân....

Y Vân giật mình -" Cậu......?"

Hồng nhìn Y Vân -" tưởng tớ ko nhìn ra chắc?"

Y Vân đỏ mặt....-" Tớ cũng ko biết nữa.....đột nhiên....cảm thấy nhớ.....cảm thấy tớ muốn gặp anh ấy.....tớ cảm thấy anh ấy rất tốt....từ khi anh ấy giúp tớ trong quán bar hôm ấy.........ko gặp anh ấy lại cảm thấy nhớ.....lâu lâu ngó vào điện thoại...ao ước có 1 số lạ gọi đến.....tớ mong gặp anh ấy !!!! Có lẽ tớ thích anh ấy thật rồi........"

Hồng hỏi -" Còn Huy? Anh ấy có thích cậu ko?"

Câu hỏi của Hồng làm Y Vân giật mình.... Y Vân lắc đầu..." tớ ko biết anh ấy nghĩ thế nào về tớ nữa......!"

.................................................. ............

Trong lúc đó....

Phong lại gắt lên -" Mày đàng hoàng coi ! Cứ xem tao như thèng ngốc ấy !"

Huy cười -" Thì mày ngốc thật mà....!"

Phong nhiu mày -" Vậy mày thì sao? Ý tao hỏi chuyện của mày với Y Vân ấy?" - câu nói của Phong khiến nụ cười trên môi Huy vụt tắt -" Mày nói chuyện gì vậy...tao chả hiểu gì cả !"

Choẳng lại được 1 câu.....Phong nhe răng cười...huých nhẹ vào vai Huy -" Thôi đi mày......tao đây thừa biết...mày " chết " nó ngay từ lần đầu gặp ở quán nước cơ !!!"

Huy ngượng.....quay mặt đi -" Mày nói cái quái gì vậy !!!"

Phong vẫn chắc cú ý mình là đúng -" Tao ko đoán sai đâu.....tao thấy nó có vẻ cũng để ý đến mày đấy....!!!!"
Phong cười ngạo nghễ.....

Huy lặng thinh -" thôi đi mày...người ta đẹp thế....chả lẽ thích tao á? Mày đừng có đoán mò !!!"

Phong nhếch mép -" Mày chờ xem...tao đoán ko sai đâu !"

Huy bước ra cửa -" Chuyện của người khác thì mày đoán hay lắm.....còn chuyện của mày......mày vẫn là thèng ngốc !!!!"
(còn nữa)



 
14/06/2010 21:06 # 8
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


.................................................. .....

4 người vẫn bước đi trên từng con đường riêng của mình nhưng họ đâu hay biết ....4 con đường đó ....đã được nối kết với nhau !

Phong bực mình ném chiếc di động xuống nền nhà ....nằm ngả ngửa lên , tay chèn dưới đầu ...nó vẫn bực mình vì chuyện huy chửi nó là thằng ngốc .....nó cứ suy nghĩ mãi ..thật ra là nó ngốc ở chỗ nào .....

Huy cũng thơ thẩn ....chả lẽ đúng như Phong nói ...Y Vân liệu có thik nó thật chăng ?

Y Vân kiểm tra kĩ càng hộp thư ...hi vọng ....mong chờ ....nó muốn nhìn thấy số đt của Huy hiện lên .....

Hồng nắm chặt mặt dây chuyền trong tay ....khẽ thì thầm ....." Anh đừng lo ! ...ước mơ của anh ......em thề sẽ ko để nó biến mất !"

.................................................. .......................

Phong đưa lon nước lên miệng ....nuốt vội những giọt nước trôi tuột trong cổ họng .....nó vội dắt xe ra khỏi nhà .........

Phong chạy về hướng nhà Huy .............nó thắng xe .............bấm chuông liên hồi .....hiện tại là 6h10' sáng ............từ tối hôm qua Phong đã không ngủ được ....nó quyết hỏi Huy cho ra lẽ ...nó có cảm giác Huy biết được chuyện gì đang xảy ra với nó , chính xác là với "trái tim" của nó !

Huy lè nhè bước ra ....nó thấy Phong trước cửa .....Huy làu nhàu vài câu trong miệng ....rút chìa khoá trong túi ra ...rồi ném ra ngoài cửa cho Phong - " Chìa khoá này !Mày tự mở cửa mà vào ! Tao bùn ngủ wá !"

Phong ko chấp nhất ....nhặt chìa khoá lên ...lom khom mở cửa ....bước vào phòng Huy ....Leo lên giường Huy ...Phong đá chiếc chăn xuống đất ......dựng Huy dậy ...khiến Huy nhăn mặt -" Mày làm cái quái gì vậy ! Để yên cho tao ngủ !"

Phong nói -" Tao sẽ để yên cho mày ngủ với điều kiện là mày phải nói thật cho tao biết !"

Huy kéo chăn -" Mày muốn biết cái gì ? "

Rồi như nhớ ra đều gì đó ...Huy cười -" Mà mày đã đi khám chưa hả thèng ngốc này !"

Phong giật gối -" Tao muốn hỏi mày chuyện đó ! thật ra ....ý mày là tao bị cái gì ?"

Huy gục mặt xuống gối ..cười ....nó chưa bao giờ thấy cái mặt Phong ngốc như lúc này !

Nhưng rồi Huy ko cười nữa ...nó rút điếu thuốc ...châm lửa ...Huy thầm nghĩ ....cũng đúng nếu Phong ngốc như vậy vì từ trước tới nay có bao giờ nó chú ý đến đứa con gái nào đâu ...toàn là các cô " mặt hoa da phấn " lao đầu vào nó mà thôi .....

Phong giật điếu thuốc trên tay Huy -" Mày ko nói ! Tao ***** cho mày hút nữa ! "

Huy nghiêm mặt -" Mày đúng là thèng ngốc ! "

Phong vứt điếu thuốc qua cửa số ....Phong giận tái mặt ....từ xưa đến nay nó ghét nhất là ai chửi nó ...nhất là bi giờ ..người chửi nó lại là Huy -" Mày chửi tao ngốc là ý gì ???Đừng tưởng tao nhịn mày hoài nha !"

Huy cũng quát lên -" Tao nói mày ngốc đó !thằng ngốc ! thằng ngốc ! rõ ràng thik Hồng mà ko tự nhận ra ! mày là thằng ngốc !!!!"

Phong giật mình ..đứng bật dậy -" Mày nói cái quái gì vậy hả ? Mày bảo tao tik Hồng á ?Mày đừng nói tào lao ! Ko đời nào tao lại thế !"

Phong đá ngã cái ghế ....hậm hực bỏ ra về .......chưa bao giờ nó quát lên như vậy trước mặt Huy ...

Huy cũng ko cản Phong lại ....Huy biết thừa cái tính của cậu chàng !

.................................................. .....................................

Phong lái xe về nhà mà lòng cứ để đâu đâu .....nó thầm chửi rủa những lời nói vừa rồi của Huy ! Chả đời nào nó lại thik Hồng đc !!!!

Phong hậm hực bước vào nhà ...... Nó đá chân vào cánh cửa ....bước lên lầu ......

RẦM !!!!!!!!!

Phong ngã xuống ! Ai đó đã *****ng vào nó ....

Phong ngước mặt lên định quát 1 trận cho ra trò ...."chém thớt " luôn cái vụ cãi nhau với Huy hồi nãy ......

Hồng cúi xuống -" Xin lỗi ! ko cố ý ! có sao ko ? chết chưa ?"

Vừa thấy Hồng Phong đột nhiên giật bắn cả người ....lắp bắp -" Không ....không .....sao !"
Nó vội lủi vào phòng ....ko nói thêm câu nào với Hồng !!!!!!!!!!

Trong đầu Phong vẫn loáng thoáng câu nói của Huy .
.................................................. .................................

Rồi mấy ngày .....ko có thay đổi ....Phong và Huy vẫn 2 mặt 0 lời !

Phong đau đầu ....mấy hôm nay chính bản thân nó càng trở nên kì lạ lắm ....nó cứ nghĩ về Hồng mãi thôi .....ko thấy bóng Hồng trong nhà thì cứ nghía tìm .....Hồng đứng trước mặt thì lại vờ như ko thèm để ý ....chốc chốc lại khẽ liếc nhìn !

Phong cứ tự giải thík cho hành động của mình là vì lời nói của Huy nên mới khiến Phong chú ý đến Hồng như vậy thôi ...chứ thật ra ...khong có gì hết .....ko có gì hết ......

Nhưng ...........

Hồng ko xuống ăn cơm ...khiến Phong nuốt ko trôi ....cứ ngậm mãi đôi đũa !

Hỏi thì mẹ Phong bảo Hồng mệt ....Phong đành ấm ức trong lòng !

Phong đặt đũa xuống ....đẩy ghế ra ...định bước về phòng thì mẹ Phong đã níu lại ....- " Con đem ít thuốc lên cho con bé giùm mẹ !!!!" ......rồi bà thở dài -" Lúc này nó sao ấy ...như thay đổi hẳn .....!"

Phong ra chiều ko chú ý nhưng thực ra lại rất quan tâm .....hắn vớ lấy vỉ thuốc ....cần theo li nước ..bước lên lầu ....

Nhẹ nhàng gõ cửa phòng Hồng ....Phong bồn chồn .....đã 2 lần gõ cửa mà vẫn ko nghe động .....Phong đẩy cửa bước vào ....

Phong thấy Hồng đang nằm trên giường ...có vẻ đã ngủ say ......Phong đặt li nuớc lên bàn ....bước lại .....

Phong cúi xuống nhìn Hồng ...cô ngủ trong thật yên bình .....đôi mắt khép rợp hàng mi ....chiếc mũi thẳng xinh xinh ...đôi môi hé mở ....

phong cảm thấy ......cảm thấy .............

Tĩnh lặng ..ko gian ......Phong cứ ngồi nhìn Hồng như thế ......tim nó đập như thể muốn rớt ra ngoài ....Phong ko hiểu sao đôi mắt nó ko thể rời khỏi gương mặt Hồng ..

Phong đưa tay ..khẽ vén mớ tóc rũ trước trán Hồng ....rồi Phong cúi xuống ....cúi xuống ....Phong hôn nhẹ lên trán Hồng .....như một làn gió thoáng qua ........

Phong chợt giương to đôi mắt .....vội bật dậy .....rảo bước thật nhanh về phòng mình ....

Phong khoá cửa phòng thật chặt ....ngồi bệt xuống sàn .....Phong đưa tay lên môi .....nhớ lại ..khoảng khắc ......

Phong ko hiểu sau ban nãy lại thế .....hoàn toàn ....Phong hoàn toàn ko có ý định hôn Hồng ,,,dù là hôn lên trán ...nhưng ....nhưng ......sao lại thế ......có thật là chính nó đã làm điều đó hay ko ? .......

Tại sao Phong lại hôn Hồng ....tại sao ....tại sao lại thế cơ chứ .....Phong ko làm chủ được bản thân ...thật sự là ko làm chủ đc ....chả biết chính xác chuyện gì đang xảy ra nữa ....nó vò đầu ...gương mặt nó ngơ ngác đến tội nghiệp ....nó bước đến trước gương .....nhìn thật kĩ anh ảo trong gương ....có thật là nó hay ko đây ......Phong cào xé lương tâm dữ dội ....nó thật sự muốn biết tại sao lại thế ....nó ko làm chủ đc bản thân ! ko biết tại sao lại làm thế .......

Rồi đột nhiên ..................câu nói của Huy thoáng qua trong tâm trí của nó .............

Phong bắt đầu đăm chiêu ........chả lẽ những gì Huy nói là thật ư ? chả lẽ nó đã .......chả lẽ nó đã thik Hồng thật rồi sao .......

Phong cố đẩy suy nghĩ đó ra khỏi đầu nhưng dường như là ko thể ......

.................................................. .................................................. .........

Mấy ngày ...rồi lại mấy ngày .....Phong như phát điên lên .....Phong cố gắng tránh mặt Hồng ...nhưng thật chất nó ko thể ép bản thân ko nghĩ đến Hồng .

Mấy hôm nay Huy cũng chả thèm gọi cho phong khiến mọi chuyện càng rồi tung hơn !

Phong bước vào quán bar .....bộ dạng của nó như thể ...múôn giết người !

Phong ngó vào bàn cuối cùng ....góc trong cùng ......quả nhiên Phong đoán ko sai ....Huy đang ngồi đó ....lại ngồi một mình ....trầm ngâm như mọi khi ...vẫn ....một mình tĩnh lặng giữa nơi chả ra gì này .....

Phong chưa kịp cất bước thì đã bị cô gái đã quàng tay ôm cổ -" Anh Phong !" - cô gái nũng nịu - " Sao lâu rồi ko thấy anh đến đây ! Anh kì quá hà ! hok nhớ người ta hả !!!!"

Phong gượng gạo gỡ tay cô gái ra -" Đừng đùa nữa ! thằng Huy đến đây chưa vậy em ? "

Cô gái nhiu mày -" Anh Huy đến gần nửa tiếng rồi ! Thiệt là ...anh Huy lúc nào cũng chỉ thích ngồi một mình ....đẹp trai thế mà ...uổng ghê !!! Anh nói với ảnh vài câu giùm tụi em nghen ......bảo ảnh có buồn thì lại chung vui với tụi em nè ....chìu tới bến lun !!!!"

Phong tặc lưỡi ....bước lại bàn của Huy .....

Như thể biết chắc Phong sẽ đến ...Huy chả ngạc nhiên gì khi thấy Phong kéo ghế ngồi bên cạnh .

Im lặng .....cả 2 lại im lặng .....2 mặt - 0 lời ....



 
14/06/2010 21:06 # 9
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Huy chỉ ngồi im như thể chả thấy Phong ngồi trước mặt.

Phong nhăn mặt....nhíu mày....chả biết fải làm sao vì Phong biết lỗi là do mình nóng tính quát Huy trước nhưng mà......tính tự cao nì...chả lẽ lại nhận lỗi á....trời ạ.....

Phong thở dài.......nốc cạn li rượu.....

Phong chịu hết nổi sự yên lặng.........nó rút điếu thuốc trong túi áo ra......mồi lửa.....rồi đưa lên miệng rít một hơi thật dài......xong.....nó đưa điếu thuốc vừa hút dở về phía Huy.....

Huy nhìn Phong.......Phong bồn chồn......
Huy thở dài - " Thôi được rồi !"

Huy nhận lấy điếu thuốc đang hút dở của Phong....đưa lên miệng....hút típ......
Theo quan điểm của 2 thèng con trai......hút chung một điếu thuốc đồng nghĩa với việc đã làm hoà !
.................................................. ...................
Huy chỉ cười trừ -" Chủ động làm hoà ? Mày sao thế !"
Mồ hôi chảy dài trên mặt....Phong gãi đầu -" Có lẽ......hình như......chắc là.....tao thik Hồng thật rồi !!!!"

Huy đưa li rượu lên miệng -" Nói đại là yêu đi !"

Phong gắt -" Yêu cái đầu mày á !"

Huy thấy Phong gắt lên thì bật cười .....

Phong hỏi lại -" Chứ mày sao rồi ?"
" sao là sao ?"- Huy ngơ ra

- Thì mà với con nhỏ gì gì đó ! - Phong nhe răng cười ...khác hẳn với gương mặt bối rối hồi nãy khi nhắc đến Hồng ...

Huy nhăn mật -" Con nhỏ gì gì đó ? mày nói kì wá ! tao đã nói bao nhiu lần rồi ! đừng gọi thế ! tên nhỏ là Y Vân !!!!"

2 thằng bật cười ....y như trước ......
- Tao tìm ra trường nhỏ học rồi !trường đại học gì gì đó lớn lắm !- Huy nói
- Tao dám chắc là mày chỉ đứng trước cổng trường nhìn nó thôi chứ gì !!!! - Phong đắc thắng ...nó biết chắc là thế
Quả thật ...Huy chỉ đứng một góv khuất nhìn Y Vân bước ra khỏi trường ...chỉ nhìn từ xa....ko lại gần .....nhìn từ xa .......

.................................................. .....................

- Lát mày chở tao về đi ! xe tao hư rồi ! chưa sửa xong ! - Huy dụi điếu thuốc ...
- Mưa rồi ! Đi bây giờ thì tao chở ...còn ko thì lát nữa mày đi taxi mà về - Phong ra giá !!!

Huy gật đầu - " Thôi cũng đc ....về ..!!!!"

Trời cũng còn sớm chán ....mới chiều chiều thôi .....

.................................................. .........

Huy quát - " Thằng khỉ ! mày lái đàng hoàng coi ! chưa bỏ đc cái tật lách xe như vậy á !!!"
Phong càng đắc ý rồ ga mạnh hơn ....lách nhìu hơn ..lái ẩu hơn !
Huy tặc lưỡi -" Thằng khỉ gió !"

Đột nhiên ................

" KÉTTTTT !!!!!!!" ......Phong thắng xe gấp ....

Huy ngã chúi người về phía trước -" Mày làm cái quái gì vậy ? sao thắng kì vậy ! muốn giết tao hả ?"

Phong quát -" Xuống !"

Huy ngơ mặt ra -" Gì ?"

Phong gắt -" Xuống !!! Xuống xe đi mày !"

- Trời đang mưa ! mày kiu tao xuống làm cái quái gì ?
- Xuống !!! nhanh !!!!xuống xe !!!!!!!!!

Huy chưa kịp hiểu gì cả .......thì .....chợt ....Huy nhìn thấy .....

Huy thấy .......phía trước ....là ....Hồng...

Hồng đang đi trong cơn mưa râm ....khẽ đưa tay đón từng hạt mưa rơi ....

Huy gắt - " Mày .......mày thật là .....mày thấy Hồng rồi mày đuổi tao xuống xe để chở nó về phải ko ?"

Phong chẳng trả lời .....thấy Hồng ...tim nó đập nhanh (150 lần / 1s => xạo pà kố lun) ........đầu nó chả nghĩ đc gì hết -" Kệ cha tao ! mày xuống xe đi !!!! Nhanh cho tao nhờ cái !!!"

Huy chả biết sao ..đành chiều ý thằng bạn ...xuống xe......lắc đầu ..."pó tay!"

Phong mặc kệ ....nó phóng xe lên trước ......

.................................................. ................................

" Hồng !"
Hồng giật mình quay lại ...thì thấy Phong đang chạy xe tới
- Hồng đi đâu mà giữa mưa thế này ? - Phong luống cuống thấy rõ - " Để Phong chở Hồng về !"

Hồng khá ngạc nhiên khi Phong ko xưng hô " tôi - cô" như mọi khi mà lại gọi "hồng" xưng "Phong " ...-" À! Tôi đi lên trường với Y Vân ....rồi về thì trời mưa nè !"

Phong gật gù -" Vậy Hồng lên đây tôi chở về ! mưa ! bệnh chết !"
Hồng từ chối ko xong ...đành leo lên xe ......

.................................................. .............
Về phần Huy ....khi Phong chạy mất ....Huy đành rủa thầm trong bụng ...." Thằng bạn chết tiệt !"

Từ đây đến nhà nó cũng chả bao xa ...nó đành đi bộ về .....mưa nhỏ thôi .....lâm râm ......Huy chợt nhớ ....đã lâu lắm rồi ....lâu lắm rồi ...nó đã từ bỏ thói quen đi dưới cơn mưa ......

Như thấu lòng Huy ....Trời mưa râm bồng ....mưa ào như trút nước ( thịêt là ...)

Huy giật mình ...khi quần áo ướt sũng trước đợt mưa trút xuống đầu !

Huy vội chạy vào hiên nhà gần đó trú tạm .....

Huy đưa tay vắt áo ..nước nhiễu xuống .....Huy ngán ngẩm .vì níu ban nãy Phong chở Huy về thì đâu mắc mưa thế này !

Đang thơ thẩn thì từ đàng xa.....một cô gái cũng chạy vào áai hiên mà Huy đang đứng để trú mưa .....
Huy nhìn qua ...giật mình- " Y VÂN !"
Cô gái nghe gọi tên mình bèn quay qua - " A! anh Huy !" - gương mặt cô rạng rỡ

Huy cười ... nó mới bắt đầu cảm thấy hạnh phúc từ khi Phong bỏ rơi mình ...thầm trong bụng -" Tạ ơn mày đã bỏ rơi tao ! Phong ơi !"

- Em đi đâu mà mắc mưa vậy nè ?- một câu hỏi ngu ngốc nhưng trong đầu Huy chả nghĩ ra câu nào khác để bắt chuyện cả !

- Em đi lên trường với Hồng ....về đến đây thì mưa xuống !- Y Vân cười bẽn lẽn
Huy gật gù ....

2 người ở cạnh nhau ....khó xử .....

Huy chả biết phải nói gì cả ...
" CHết!!" - Y Vân đột nhiên la lên
Huy giật mình hỏi lí do

Y Vân bối rối - " em quên chứng minh nhân dân ở trường rồi ..ban nãy lấy ra làm hồ sơ !!!"

Huy gãi đầu .....-" uhm......thôi để mưa tạnh tí rồi anh đưa em quay lại trường lấy vậy !"

Y Vân ngại -" Thôi ! phiền anh quá ! để em tự đi cũng đc !"

Huy cười -" Anh đi chung với em ko đc sao ?"

Y Vân vội xua tay ...-" Không phải...ko phải là ko đc ....!"

.................................................. .................................................. ...

Hồng nép người xuống ....những hạt mưa bay phất vào mắt nó .....

Phong cố "chạy thật chậm " ......Quá mức ......Phong chở Hồng nên Phong cố bình tĩnh ...cố gắng ko lên ga ....ko lạng lách ...ko nhổng bánh xe .....ko ...ko ....

Nhưng .....chịu đựng có giới hạn .....
Mấy thèng con trai quen biết chạy lướt xe qua mặt Phong -" Anh Phong ! đua đi anh !! Lần trước em thua ...lần này em gỡ lại !!!!"
Phong lắc đầu ......Nó cố nhịn ....chứ nếu là bình thường nó đã ko ngần ngại mà ok !!!

Chuyến thứ 2 ....mấy thèng boy chở mấy nhỏ ỏng ẹo phóng xe qua ..nhìn Phong - " Phong ! Đưa hok mày !!!đích là quán Sii !!!Nếu tao thua tao bao mày một chầu !!!"

Phong lắc đầu ..... mấy thèng kia tỏ vẻ bực bội ....

Phong nôn nao .....nếu là pình thường thì có lẽ nó đã kiếm đc vài chầu ....

Phong hi vọng sẽ ko gặp ai nữa nếu ko chắc nó ko giữ pình tĩnh nổi .....
Nhưng .......

Phong giật nảy mình khi nghe tiếng gọi sau lưng .....chiếc xe đó lướt lên ....chạy ngang hàng với Phong ......thèng cầm lái là ...kì " kẻ thù" của Phong ..tên Phi...mỗi lần đua xe là 2 thèng lại " bất phân thắng bại " khiến Phong luôn ấm ức ..

- Mày ! Đua ko ? "
Phong nhăn mặt ...lắc đầu
Phi quát -" Mày ăn phải cái gì mà dám từ chối tao vậy hả ....mày trở nên nhát gan từ khi nào vậy ...sợ thua tao rồi hả ?" cười phá lên ...

Phong giận sôi gan ....chưa thằng nào dám nói nó nhát cả ...Đến lúc này ....Phong quên mất người sau lưng nó là Hồng .....

Phong lên ga ................Nhổng bánh xe lên ...................nó lao như điên ......................

Phi cười man rợ .....nó cũng lên ga ..............lao theo xe Phong ...............

Hồng ko lên tiếng ....khiến Phong cũng quên là nó đang chở Hồng ......

Phi lách xe qua xe Phong .............Phong phóng lên ..................
2 xe cứ ngang ngửa nhau ......lách qua ..lạng lại khiến nhiều người đi đường phải ngao ngán .....

Cô gái ngồi sau Phi hét lên cỗ vũ ....khiến Phong giật mình nhớ tới Hồng -" A!"
Phong vội dừng xe lại ..

- Chết ! Phong quên mất ! Đang chở Hồng về ...xin lỗi Hồng !
- Ko sao ...
Phong hạ ga khiến Hồng lên tiếng - " Sao vậy ? đang đua mà ?"

Hồng rất tinh mắt ....Nghe cách nói chuyện và khi thấy Phong lao xe đi ...Hồng biết chắc Phi là " đối thủ ko đội trời chung" của Phong nên cô cũng ko cản ....bây giờ thấy Phong vì mình mà định bỏ cuộc Hồng lên tiếng -" Anh đã thắng anh ta lần nào chưa ?"

Phong trả lời - " Chưa ! Đã đua đc 3 lần nhưng Bất phân thắng bại !"

Hồng nói - " Muốn thắng ko ?"
Phong gật đầu - " Tất nhiên !"

Phi thấy Phong đột nhiên dừng lại thì cũng thắng xe - " sao thế? Định bỏ cuộc à?"
Hồng Nói nhỏ với phong -" Muốn thắng thì bước xuống đi !"

Phong ngạc nhiên .....



 
14/06/2010 21:06 # 10
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Huy bật cười....Y Vân lúng túng đến đỏ cả mặt.....

Huy đưa tay ra khỏi mái hiên.....anh xem mưa chừng đã gần tạnh....

Huy nhìn Y Vân - " Anh với em quay lại trường nào !"

Y Vân gật đầu.....cô xoa xoa hai bàn tay vào nhau.....khẽ run người.....

Huy bèn cởi áo khoác của mình ra khoác lên người cô....Y Vân đỏ mặt..........-" Cám ơn anh !"

Huy cười dịu dàng - " Có gì đâu !"

Hai người vừa đi vừa nói chuyện.....cười đùa..........
.................................................. .................................

Phong ngẩn người.....nó chả hiểu Hồng đang nói gì cả.......đầu óc nó cứ thộn ra.....

Kèm theo tiếng thằng Phi cứ thôi thúc mắng Phong nhát gan....bảo Phong bỏ cuộc...khiến Phong càng sôi gan...

Hồng thấy Phong chần chừ bèn giục - " Nhanh lên nào ! Xuống xe đi !"

Phong nhăn mặt....buông tay lái...bước xuống xe.....

Phong chưa kịp hỏi lí do thì Hồng đã nhích người......ngồi lên vị trí chủ đạo...cầm chặt tay lái......

Phong nhiu mày...nó chả hiểu gì sất.....

Hồng ra hiệu cho Phong lên xe......Phong lúng túng.......
Hồng lập lại lần nữa........Phong thấy cô nghiêm túc thật sự...đành tặc lưỡi leo lên ngồi sau lưng.......

Hồng lên ga một cách thành thạo.....

Hồng nhích xe lên chỗ Phi đang đứng..hỏi ngắn gọn - " Đích đến?" - giọng cô lạnh như băng

- Bãi đất trống sau khu nhà số 6 về phía cuối bờ sông ! có người chờ sẵn !

Hồng quay đầu lại..nói với Phong - " Ngồi cho chắc !"

Phong chưa kịp nói gì hít thì Hồng đã lên ga...........lao đi..............làm Phong mém té ra sau

Bi giờ Phong mới biết cái cảm giác đáng sợ khi giao sinh mạng của mình trong tay người khác...chết như chơi !

Hồng lách xe....còn hãi hùng hơn cả tụi kon trai !

.................................................. ...........

Hồng là một đứa con gái yếu đuối....chính xác là nó chỉ yếu đuối trong chuyện tình cảm...yếu đuối trong những gì liên quan tới Nguyên.....còn lại thì...........đối với nó chả có gì là hay ho giữa cái cuộc đời chết tiệt này............

Trước khi yêu Nguyên.....Hồng cũng từng là một đứa con gái chả ra gì.....lao đầu vào cuộc sống đen tối khi ko còn bất kì một người thân !

.................................................. .................................

Phong nghe tiếng tim nó đập liên hồi....

Hồng khiến Phong ngạc nhiên đến tuột độ......

Hồng lên ga...............Hồng nhổng bánh xe lên.........nó lướt trên đường bằng bánh xe sau.....Phong rì rầm thầm trong miệng - " Cô....có fải là kon gái ko vậy?"

Phi lao xe lên nói ngang mặt Hồng - " Đc lắm !"

Hồng ko thèm để ý.....Hồng lại tăng ga............đang đến khúc cua...........đoạn này vắng người...........

Hồng bẻ lái qua khúc cua.....

Phong la lên...............la lên ..........

Lí do?

Không chỉ bẻ lái....Hồng còn nghiêng xe quẹo qua khúc quanh.....chiếc xe nghiêng.....áp sát mặt đất............Phong ngồi sau...hắn có cảm giác cả người chỉ còn cách mặt đất mấy centimet nữa thôi !!!!

Tiếng bánh xe cọ sát mặt đường nghe đến rợn người..........

Hồng nhanh chóng đưa tay lái trở về vị trí thăng bằng.....

Phi lao xe lên.........ép xe Hồng............

Hồng hạ ga.............để tên kia vượt lên................

2 chiếc xe nối đuôi nhau trên đoạn đường trong còn bóng người

Xe Phi chạy trước...Hồng theo sau !

nhưng...

Hồng nghiêng xe qua trái thì Phi cũng lạng xe qua trái cản ko cho Hồng vượt lên......Hồng nhích xe qua phải thì Phi cũng bẻ lái về bên phải.....2 xe cứ lách wa lách lại......

Phong ko chịu nổi khi thấy Phi chơi xấu ..hắn quát lên - " Đ.M ! thằng chó chết này ! mày đua với con gái vậy hả? chơi xấu vừa thôi thằng chết tiệt !!!!"

Hồng ko phản ứng......Hồng hạ ga....chạy chậm lại....

Phi thấy vậy cũng hạ ga theo....

Hồng từ từ cua xe qua trái....Phi cũng cua xe qua trái
Hồng từ từ nghiêng xe qua phải....Phi cũng từ từ nghiêng xe qua phải

Hồng chuẩn bị....nó nhích xe qua trái khiến Phi cũng nhích xe qua trái..Phi cười đắc ý....đột nhiên..........

....Hồng lên ga..................tốc độ tối đa.........lướt nhanh......luồn qua mé phải.............và...vượt lên !!!!

Phi trở tay ko kịp......bị tuột lại phía sau..........hắn tức giận...đuổi theo........

..........................

Phi chạy đến ngang hàng với Hồng............cố ép xe Hồng qua một bên..............

Chiếc xe của Phi ép vào xe Phong đến nỗi Phong vội rút chân lên vì kẹt chân giữa 2 xe....

Hồng liếc qua.....
xe Hồng chạy bên phải...xe Phi bên trái......

Hồng khẽ cười...

2 xe chạy sát nhau......Hồng cố nhích cho sát thêm tí nữa........rồi............Hồng cố ý đưa chân trái......đạp mạnh vào chân phải của Phi........Do chân phải của Phi đặt ngay chỗ thắng xe ( tất nhiên rồi )........nên khi Hồng đạp lên.....chân Phi bị đè xuống.......đè lên thắng xe khiến chiếc xe dừng lại đột ngột....

Hồng vượt lên.....Phong quay lại nhìn Phi cười nắc nẻ....

Phi vội lên ga...lao tới...........

Sắp đến đoạn kết thúc...............

Phi cố gắng đuổi theo............

Phi vượt lên..........

Đến đoạn đường " nửa mùa "....gọi thế vì một bên đường trải nhựa láng bóng còn nửa bên còn lại thì đá trơ ra do chưa dọn xong...toàn ổ gà....

Phi nhanh tay lách xe qua bên mé đường tráng nhựa....

Cả Phi lẫn Phong đều ngạc nhiên khi thấy Hồng bẻ lái qua đoạn đường đang làm dở...........

Bãi đất trống ngay trước mặt.....Hồng thấy có một toán người đứng chờ sẵn....

Hồng hạ ga xuống một tí......
Rồi hồng lao ngay vào một hòn đá nghiêng nhiêng bên đường.........cô lên ga...tốc độ tối đa........

chiếc xe lao vào hòn đá............Phong nhắn tịt mắt lại............

Bánh xe nhổng lên..............hòn đá bẩy chiếc xe phóng lên........với tốc độ hãi hùng .......................

Hồng phóng ngang mặt Phi...............băng qua vạch đích đến.................

Cô thắng xe lại...........bánh xe thắng gấp...quẹt ngang trên đất một nửa đường cong..............

Về đích!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Phong ngơ mặt bước xuống xe...........
Đám người đứng chờ sẵn bên đường cũng chớp mắt lia lịa khi thấy Hồng lao xe đến....

Phi đến sau...............thắng xe................mặt hắn tức như thể muốn ăn tươi nuốt sống....................

Phong và Hồng bước xuống xe............Phi cũng bước xuống..bước đến trước mặt 2 người.....

6 mắt nhìn nhau.....(ko có tuôn trào máu họng đâu à nha )

Phong nhìn Phi - " Tụi tao thắng rồi !"

Câu nói của Phong như xoáy vào lòng Phi khiến mắt hắn trợn trắng.....

Rồi Phi bật cười......nham nhở..... nhìn Hồng - " Được lắm ! "

Phi đưa tay vuốt nhẹ lên má Hồng - " Trông cũng xinh xắn lắm ! Đua giỏi lắm ! Tao kết rồi đó !"

Hồng ko phản ứng.....

Phong thấy Phi đưa tay vuốt má Hồng thì nổi nóng....kéo Hồng nhích ra.....nhìn Phi bằng ánh mắt nảy lửa......

Phi nhếch mép - " Phong ! mày cản tao làm gì ! bộ nó là bạn gái của mày sao?"

Mồ hôi chảy dài trên mặt........Phong ko gật đầu nhưng cũng chả lắc đầu..............

Phi thấy vậy bèn cười lớn hơn.........- " Không phải bạn gái của mày thì tránh ra !"
Phi đưa tay đẩy Phong ra nhưng Phong né kịp.

Phong quát lên - " Không phải bạn gái tao nhưng tao đã từng hôn nó rồi !!!!"

.........................

Phong muốn nhắc tới nụ hôn đầu tiên lúc 2 người gặp nhau....nụ hôn mà nó đã " đánh cắp" của Hồng....tui chỉ là để cứu nguy nhưng hôn thì vẫn là hôn !!!!

Hồng chả thèm quan tâm....chỉ đơn giản là nó đã giúp Phong thắng......

Căng thẳng..........đám người xì xầm sau lưng........Phi và Phong ko ai chịu nhường ai........

Đột nhiên.....trong sự căng thẳng
...một cô gái lên từ đàng xa bước vào...cô gái lúng túng - "Xin lỗi...Xin lỗi mọi người
.....hum nay em đến trễ !!!!!!! xin lỗi mọi người nha !!!! "

Cô gái ngạc nhiên khi nhận thấy ko khí xung quanh ko đc tốt cho lắm - " Ủa? mọi người sao thế?"

Cô đảo mắt nhìn tất cả mọi người mong nhận biết chuyện gì đã xảy ra.......ánh mắt cô lướt qua gương mặt nghiêm trọng của từng người....nhìn Phi....rồi dến Phong.....khi..lướt qua Hồng...

Cô gái giật nảy mình.......đôi mắt cô mở to như thể sợ nhìn lầm...cô lắp bắp chỉ tay về phía Hồng - " Chị....chị là........."

Phong ngạc nhiên trước câu nói lấp lửng và thái độ kì quặc của cô gái.......

Bỗng.......Hồng giật mình.....

Một chàng trai ôm chầm lấy Hồng từ phía sau một cách rất thân mật.....



 
14/06/2010 21:06 # 11
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Một chàng trai ôm chầm lấy Hồng từ phía sau một cách rất thân mật. Hồng giật mình , đẩy ra ,rồi quay lại...

Gương mặt trẻ , mái tóc nhuộm màu đỏ chói , một bên tai đeo khuyên , miệng cười toe toét !!

Hồng tròn mắt nhìn hắn - " THẾ ANH !!!!!"

Nghe Hồng gọi đích danh mình , thằng kon trai đưa tay quẹt ngang mũi - " Pà chị !!! "

Hồng giật cả mình....ko ngờ lại gặp Thế Anh ở đây.

Thế Anh cúi sát mặt Hồng -" Pà chị còn nhớ tới thằng em này sao?"..cười....

Hồng lùi về sau..
Phong ngạc nhiên. Thằng kon trai kia là ai mà ôm Hồng thân mật thế ! Hồng lại chả phản đối gì cả.

Thế Anh cười cười bước đến trước mặt Phi - " Ô là la ! "
Nó đi một vòng quanh Phi , vừa đi vừa nhìn
- Mày vừa đua với chị tao đó hả Phi? - Thế Anh cất tiếng
Phi gật đầu.

Thế Anh dừng chân , đứng trước mặt Phi...đưa tay chỉnh lại cổ áo của Phi , cười - " Ô là la ! thế thì mày thua là cái chắc rồi ! tao nói đúng ko? Cỡ mày sao thắng nổi chị nuôi của tao !!!!"

Phi giật mình....cả đám lố nhố phía sau cũng giật mình - " Chị....nó là chị nuôi của mày?"
Thế Anh cười cười....đám người phía sau nhìn chằm chằm vào Hồng.

Phong cũng ngạc nhiên.
- Chị nuôi của mày.....nếu đây là chị nuôi của mày thì đây chắc chắn là.... - một người lên tiếng .
Ai mà ko biết chị nưôi của T.Anh....hắn đc nhìu người biết dến cũng nhờ có bà chị nổi tiếng thế...

Hồng ko muốn ở đây lân , nó nói Phong - " Về !"
T.Anh kéo Hồng - " pà chị phải đi với thằng em này một chút chứ !"
Hồng nhìn T.Anh , thở dài - " Cậu buông tay ra đi rồi chị đi với cậu !"

Bỗng....

Cô gái ban nãy lúng túng vội chạy về phía Hồng - " chị Hồng !"

Hồng giật mình....quay qua nhìn cô gái....Hồng thấy cô gái quen quen , nó cố nhớ lại........- " Quỳnh !"
cô gái mỉm cười...........

.................................................. ................

Trong quán nước ,

bàn 4 người : Hồng , Phong , Thế Anh , Quỳnh .

T.Anh lên tiếng - " Pà chị ! ko chịu gọi điện cho thằng em này gì cả , chán ghê !"
nói đoạn nó quay sang Quỳnh - " Còn cô ! đi theo tui chi zậy?"

Quỳnh nhăn mặt - "Tui đi theo chị mà !"
" Hai người đừng cãi nhau nữa !!!" - Hồng gắt
Im re....

Hồng nhìn Phong , giới thiệu - " Quên nói trước , đây là Thế Anh - em nuôi của tôi...còn kia là Quỳnh...là người quen !"

Phong gật gù....mừng thầm " chỉ là em nuôi !"

Phong ngạc nhiên - " Sao ban nãy khi tụi thằng Phi nghe Hồng là chị nuôi của cậu thì bọn chúng lại sững sờ thế?"

Hồng lặng thinh
Quỳnh chả nói
Thế Anh đành trả lời..
................................................

Khoảng 3 năm trước....ở thành phố này tụi dân chơi xe có tổ chức đua xe để giành giải thưởng.
Cuộc đua toàn dành cho những tay nhà nghề lâu năm.

Lúc cuộc đua diễn ra , mọi người đều xuất phát , đám đông reo hò cổ vũ cực kì náo nhiệt.

Các chiếc tranh giành vị trí độc tôn rất khốc liệt , cuối cùng chỉ còn một chiếc lao về phía dải băng chiến thắng. Mọi người xem như người thắng cuộc đã rõ mặt ! nào ngờ..

Một chiếc xe khác lao lên và vượt lên.....giành giải trong sự ngỡ ngàng của tất cả những người có mặt...

Người chiến thắng đó...khi cởi mũ ra mới biết...đó là một cô gái !!!!

Cô gái khiến mọi người phải ngạc nhiên....cô gái có mái tóc dài ngang thắt lưng , chỉ 2 lọn tóc 2 bên nhuộm màu trắng bạc , phần tóc còn lại đều nhuộm màu hạt dẻ... nổi bật !


Sau cuộc đua , cô gái đó trở nên nổi tiếng trong giới , câu chuyện trong cuộc đua này đã lưu truyền qua nhiều miệng người lắm rồi.....nhưng hơn 1 năm trước đột nhiên cô gái đó biến khỏi những trận đua xe....rút khỏi những cuộc đua thâu đêm..mặc dù vậy cũng còn rất nhiều người nhắc đến cô...
.................................................. ............

Hồng cầm chiếc thìa khoáy ly nước , ko chú tâm vào câu chuyện mà T.Anh vừa kể....

Mồ hôi Phong chảy dà trên mặt , Phong hơi nghi ngờ...câu chuyện mà T.Anh vừa kể nó đã nghe nhắc lại nhìu lân nhưng....có lẽ nào....cô gái đó là...

Thế Anh nhìn chăm chăm vào Hồng.....Hồng khác trước nhiều quá....mái tóc dài ngang thắt lưng giờ chỉ ngắn ngang vai......2 lọn tóc màu trắng bạc với phần tóc màu hạt dẻ giờ tất cả đã trở lại màu đen vốn có của nó.......

Hồng như thấu suy nghĩ của T.Anh...Hồng nhìn Quỳnh...lúc trước...khi Hồng còn đua xe...Quỳnh chỉ là một cô nhóc lò tò theo đàn chị học đua đòi....vậy mà bây giờ....lớn rồi , xinh xinh , tóc uốn xoăn , nhuộm vàng nhạt, áo quần thời trang gớm....

T.Anh cầm nhẹ tay Hồng - " Tay pà chị sao thế này?"

Hồng nhìn xuống tay mình....một vài vết sẽo lưu lại do phỏng...do lần trước nó đút tay vào lửa tìm sợi dây chuyền ấy mà...

Hồng rút tay lại - "Ko sao !"

.................................................. .................................................. ............

T.Anh nhìn đồng hồ - " Ô là la ! trễ rồi ! thằng em đi trước ! pà chị cứ từ từ mà về nhé !!!!" - T.Anh cười cười châm chọc

Hồng quay sang - " T. Anh ! cậu chở nhỏ này về giùm chị !" - Hồng chỉ tay sang Quỳnh

T. Anh nhăn mặt - " Trời !"
Quỳnh lắc đầu - " Thôi khỏi ! em tự về !!!!"

T.Anh ko thík Quỳnh lắm...2 người biết nhau do cùng quen Hồng nhưng chả bao giờ T.Anh nói chuyện với Quỳnh....

.................................................. ...........

Phong dắt xe ra......nó nhớ tới cảnh ban nãy Hồng đua xe...nó lắc đầu....

" Gì mà tự nhiên lắc đầu vậy nè?" - Hồng hỏi Phong

Phong giật mình - " Có gì đâu ! " - Phong nhìn Hồng....đâu ngờ Hồng là cô gái mà bấy lâu đã nghe tên....Phong hỏi - " Bây giờ Hồng lái hay Phong lái?''
Hồng lùi bước - " Phong lái đi !"

.................................................. ........................

Hồng thơ thẩn , thả người lên giường , Hồng lăn qua lăn lại.....

Đã lâu rồi nó chẳng gặp T.Anh - thằng em nuôi duy nhất .....
Con bé Quỳnh sao mà thay đổi nhìu thế...

Nhớ ngày xưa....nó rời xa tất cả....chỉ vì Nguyên........
nhớ tới anh....Hồng lại cảm thấy buồn....nó vẫn còn yêu anh...yêu rất nhiều...đó là một sự thật....

Phong cũng chả ngủ nổi , bây giờ nó mới thấy nó biết wá ít về Hồng.....nó chỉ biết đơn thuần là nó đã yêu Hồng....đơn giản là nó đã yêu....

Huy lúi cúi bấm bấm...gửi tin nhắn cho Phong - " Ngày mai tao sẽ bày tỏ với Y Vân ! mày nghĩ sao?"

...............................................

Nhạc chuông reo lên....Hồng bắt máy - " A lô !"
Y Vân mừng....- " Hồng hả? tớ đây !"

Y Vân kể lại ban chiều chuyện Huy đã nắm tay dắt nó đi dưới cơn mưa.....nó cảm thấy lòng nó rộn ràng lắm....nó muốn chia sẻ với Hồng.....nó đâu để ý là chính nó đã khiến Hồng ko thể quên tình yêu đối với Nguyên !!!!

" Hồi chiều...tớ đua xe !"- Hồng nói vào điện thoại

Y vân giật thót cả người - " Sao ?Cậu.....cậu lại....chả phải cậu đã bỏ lâu rồi sao?"

Hồng ko trả lời - " Tớ còn gặp cả Thế Anh nữa !"

" Thế Anh? LÀ nhóc mà mấy năm trước cứ tò tò theo cậu nhận làm chị nuôi ấy hả?"
Hồng ậm ừ.....nó còn nhắc cả chuyện nhỏ Quỳnh....

Y Vân ngập ngừng - " Ngày mai ! tớ quyết định sẽ nói rõ với Huy !"


Huy lúi cúi bấm bấm...gửi tin nhắn cho Phong - " Ngày mai tao sẽ bày tỏ với Y Vân ! mày nghĩ sao?"
.................................................. ..............................................


Y Vân hồi hộp.....chỉ vài phút nữa thôi..... sắp đến chỗ hẹn rồi.........Y Vân quyết định hôm nay sẽ nói rõ với anh là nó yêu anh....

Huy đã đứng chờ sẵn tự khi nào.....2 người bắt chuyện.....cười cười nói nói....

" Thật ra !" - 2 ngươì đồng thanh
Huy ngạc nhiên....Y Vân đỏ mặt...

- Em nói trước đi !- Huy cười
- Uhm....thật ra...thật ra là.......
Y Vân nghe tim nó đập mạnh ko thể tưởng....- "Em...em muốn hỏi ý của anh !"
Huy ngạc nhiên - "?"

Y Vân lúng túng - " Thật ra.....thật ra...em đã yêu một người.....em muốn hỏi anh....có nên nói rõ với người đó hay ko?"

Huy nghe đau nhói cả tim.....như thể sắp chết đến nơi....- " em yêu người đó nhiều lắm sao?"

Huy đâu biết người mà Y Vân nói lại là anh.....

Y Vân gật đầu....nó ước gì anh bảo nó đừng nói......như vậy chứng tỏ là anh yêu nó....nó sẽ vui biết chừng nào....nhưng....

Huy lại nghĩ khác....anh yêu cô nhiều lắm nhưng bây giờ cô đã nói cô đang yêu người khác...nếu anh bày tỏ....có khi mất luôn cả tình bạn này......Huy suy nghĩ...anh chỉ cần cô hạnh phúc...

Huy cười - " Vậy em phải nói cho rõ với người ta....đừng giấu trong lòng như vậy !!! "

Y Vân thấy anh cười mà như cứa dao vào tim nó....nó nói yêu người ta mà anh cười...chả lẽ anh ko yêu nó ư.........
Y Vân đâu biết sau nụ cười kia là trài ti đang dần rỉ máu của anh !
Y Vân vội đứng dậy..cố quay mặt đi...dấu giọt nước mắt đang lăn dài trên má......

Cô chạy thật nhanh.....đến một nơi vắng người....- " Alô ! Hồng...Hồng ơi !"

Hồng nghe giọng Y Vân trong điện thoại xen lẫn tiếng nấc thì lo lắng....

Huy ko hiểu.....nhưng anh ko đuổi theo...anh buồn........đột nhiên....điện thoại của Huy reo...anh bắt máy...

" Anh làm sao vậy hả?" - Hồng hỏi
" Sao em có số của anh?" - Huy ngạc nhiên
" Chuyện đó ko quan trọng ! tôi chỉ muốn hỏi sao anh lại có thể làm Y Vân khóc cơ chứ?"

" Sao kia? tại sao Y Vân lại khóc?"

" anh ko quan tâm đến chuyện nó yêu người khác?"

" Y vân đã nói với anh chuyện này rồi....cô ấy yêu 1 người nào đó !"

" NÓ YÊU ANH !!!! NÓ YÊU ANH ĐẤY !!!!NGỐC Ạ !!NGƯỜI MÀ NÓ NÓI LÀ ANH ĐÓ !"- tiếng Hồng vang lên

Huy sững người - " Em...em nói sao?"


" thật ra......."
.................................................. ......................

Y Vân lau nước mắt.....đứng dậy....bước đi....." có lẽ anh ấy ko yêu mình !bỏ cuộc thôi !"

Suy nghĩ của cô cũng ko ngăn nổi dòng nước mắt....

" Y Vân !"
cô giật mình ngước lên...anh đang đứng trước mặt cô...

"ANH XIN LỖI ! ANH KO BIẾT NGƯỜI EM NÓI ĐẾN LẠI LÀ ANH ! ANH XIN LỖI !! "

cô thấy mắt mình cay xè.....

" ANH YÊU EM ! Y VÂN !"

Y Vân nhìn anh như thể sợ mình nghe nhầm.....anh nhìn cô....anh dang rộng đôi tay.....
cô chạy vội về phía anh.......chạy về phía anh.....
.................................................. ..................................




Thế Anh vẫn thường điện gọi Hồng rủ Hồng uống nước ...gọi là uống nước chứ thật ra....

Phong lại cố tìm cách đi theo cho chắc ăn !!

Hồng cứ lầm lì....Phong lại nhìn đăm đăm.....T.Anh gặp đc Hồng thì cứ cười toe toét - "Ô là la ! gặp thằng em mà sao pà chị cứ lạnh như tiền thế?"

Hồng ko đáp....
Đột nhiên....Quỳnh bước vào..ngồi xuống....khiếm mọi người ngạc nhiên.

- Em thấy chị trong này nên vội rẽ vào - Quỳnh mỉm cười...lộ hai lún đồng tiền..

T.Anh lẩm bẩm - " Ma ám !!!!"

một lát sau....Hồng đứng dậy bước ra ngoài trước .....Quỳnh thấy thế cũng ra theo....chỉ còn Phong với T.Anh

.........................
Trước cửa quán....Hồng quay lại - " Quỳnh ! em theo chị ra đây làm gì?"

Quỳnh cười - " chị đi đâu thì em theo đó !"

Quỳnh cười buồn - " Nhớ hồi trước ! khi em mới lò tò theo mọi người...ai cũng chê em phiền phức...hay bắt nạn em....chỉ có chị là lúc nào cũng bênh vực em ! lo lắng cho em ! Em quý chị nhất !!!!"

Hồng chợt thấy lòng ấm ấm...thì ra cũng còn người yêu quý nó....

.......................................

T.Anh uống cạn li cà phê....quay ra -" Anh gì ơi ! tính tiền !"

Phong ngạc nhiên - " Ơ ! Hồng chưa uống xong mà?"

T.Anh nhìn Phong , cười cười - " Ô là la ! ông anh ko biết rồi ! pà chị tui uống như vậy là xong rồi đó ! thằng em này biết mà !"

Phong cảm thấy khó chịu.....

T.Anh hỏi thẳng - " Ông anh yêu pà chị tôi à?"

Phong gầm gừ - " Vậy thì sao?"

T.Anh cười cười...ánh mắt nó sắc lạnh, chỉ tay vào mình - " Nhắm giành lại thằng này ko?"

Phong thấy nghẹn đắng trong cổ - " Cậu chỉ là em nuôi thôi mà !!!!"

T.Anh cười cười...vỗ vai Phong - "Từ tình chị em lên tới tình yêu là con đường rất ngắn đấy ! Ông anh ạ !!!!"

Người phục vụ cầm hoá đơn ra....
T.Anh rút tiền - " Tôi trả luôn phần của chị Hồng ! còn anh tự lo lấy đi !"

Phong giật hoá đơn - " Phần của Hồng ! tôi tự trả !"
T.Anh cười khầy trả tiền rồi bước ra ngoài.....

Phong nắm chặt tờ hoá đơn trong tay muốn vò nát....



 
14/06/2010 21:06 # 12
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


~~~~~~~~~~~~~~~Phong bước ra khỏi quán.....T.Anh đang nói gì đó với Hồng...

Hồng gật đầu , quay sang nói với Phong - " Anh về trước đi !Tôi chưa về !"
Hồng liếc T.Anh - " Cậu chở chị đi một lát !"

Phong hậm hực -" Thì Phong chở Hồng đi cũng đc mà !"

" Anh về trước đi !" T.Anh xoay xoay chìa khoá xe trong tay , cười nói với Phong , vẻ đắc thắng..

Hồng leo lên xe T.Anh..ngồi vị trí sau...

Phong tức....lên ga chạy một mạch....

T.Anh nhìn Hồng -"?"

Hồng đáp - " Nghĩa trang !"

T.Anh gật đầu tỏ ý hiểu.....

.................................................. .............................

Hồng ngoắc tay gọi T.Anh - " Cậu dụi tàn thuốc đi rồi vào đây thắp cho anh Nguyên nén nhang !"

T.Anh nghe lời thảy điếu thuốc xuống đất , đưa chân dụi tàn thuốc...
Đứng trước mộ Nguyên , Hồng thì thầm - " Còn hơn 2 tháng nữa là tốt nghiệp rồi ! Anh ơi !"
T.Anh giật mình - " Pà chị vẫn còn ý nghĩ đó sao? thằng em tưởng pà chị quên lâu rồi !"
" Quên ư? ko bao giờ ! Chị cho cậu biết ! chị còn sống tới ngày hôm nay là để thực hiện ước mơ của anh , nếu ko thì ngày ấy chị đã theo anh rồi !" - Hồng nói như thể ngày anh mất là ngày hôm qua chứ ko phải đã hơn 1năm.

T.Anh lắc đầu - " Pà chị cứng đầu quá ! thằng em này cũng nói cho chị biết : dù thế nào đi nữa thằng này cũng ko đồng ý kết thúc mà pà chị đã viết sẵn đâu nhé !"

Hồnng lặng thinh...nó đã quyết định rồi thì..anh có sống lại cũng ko cản đc.....còn hơn 2 tháng nữa là đến ngày tốt nghiệp rồi....ước mơ của anh.....

.................................................. ..........................................

T.Anh thắng xe trước cửa nhà Phong - " Chị ở đây á? thật là ! thằng em ko yên tâm chút nào !"

Hồng thẳng thừng - " Cậu ko quan tâm chuyện gì chứ? giả bộ hoài ! muốn vào chơi thì nói đại cho rồi ! còn bày đặt nói lo cho chị !"

Bị nói trúng tim đen , T.Anh nhe răng cười - " Vậy chị cho thằng này vào chơi nhá !"

..............................................

Hồng mở cổng cho T.Anh dắt xe vào....vừa bước vào nhà đã thấy Phong chờ sẵn - " Có người chờ Hồng trong phòng đấy !"

Phong thấy T.Anh bước vào thì tỏ vẻ ko vui.......

Hồng mở cửa vào phòng.... - " Ơ ! Quỳnh !"

Quỳnh đang ngồi chờ thấy Hồng về thì mừng - " A! Chị về rồi !"

" Sao em lại ở đây?"
" Em muốn ở bên cạnh chị một chút nữa cơ !"
" Sao em biết chị ở đây?"
" Em biết chị ở chung nhà với anh Phong nên em lén theo anh ấy về đây !" - Quỳnh cười

Hồng lắc đầu pó tay....
T.Anh tặc lưỡi , ko thik chuyện Quỳnh cứ đeo chị nó mãi..

3 người -1 phòng...

Tiếng mở cửa vội của Phong khiến cả 3 người giật mình...

Phong đặt mấy li nước xuống - " Tôi đem nước !"- vừa nói vừa liếc T.Anh

Hồng ngạc nhiên ko ngờ Phong tốt ghê

Thật ra chả có gì là tốt , chả qua Phong ko an tâm khi để Hồng và T.Anh ở cạnh nhau như vậy , thừa cơ đem nước , lén ngăn cản cuộc nói chuyện của 2 người !
................................

3 người chưa kịp nói câu nào....

5' sau...Phong lại mở cửa - " Tôi đem bánh lên !" - vừa nói vừa liếc T.Anh

5' sau...Phong lại vào phòng - "Tôi đem kẹo lên !" - vừa nói vừa ngó xem có gì thay đổi ko

5' sau....Phong lại xuất hiện - "Tôi đem thêm ít đồ ăn !" - nhìn dáo dát khắp phòng

5' sau....Phong lại có mặt - " Tôi đem thêm ít đồ uống !"- nhìn thái độ từng người

Hồng chả hiểu Phong muốn gì mà cứ 5' lại ra vào như thế

Quỳnh thì cứ cười khúc khíc mỗi lần Phong lên

T.Anh cười cười - " Đồ ăn chưa hết ! đồ uống vẫn còn ! anh ko cần đem lên nữa đâu !"
Phong liếc xéo T.Anh càng làm cho thằng này khoái chí...

Phong bước ra khỏi phòng , hậm hực.nhưng quyết ko bỏ cuộc....

5' sau....

T.Anh canh me vừa nghe tiếng chân người đi dọc hành lang thì vội lại ngồi kế bên Hồng , nắm tay - " Chị ! Em yêu chị !"

đúng lúc T.Anh vừa nói là lúc Phong vừa vào.....

Phong choáng váng - " Cậu...cậu mới nói gì đó?"

T.Anh cười thầm - " Ô là la ! thật là....anh Phong vào chẳng đúng lúc tí nào cả ! lần sau anh nên vào trễ hơn chút nữa nhé !ôi thật là !"

Giọng nó nghe thật đáng ghét...rõ ràng là cố ý chọc Phong....

Phong nắm chặt tay....tức sôi gan....

Hồng lên tiếng - " Phong ! anh ra ngoài đi ! ko cần đem thứ gì lên nữa đâu !"

Phong nghiến răng.....quay lưng bỏ đi....

Cánh cửa phòng đập mạnh.....

T.Anh buông tay Hồng ra..ôm bụnng cười.....cười điên cuồng...cười như 1 thằng khùng....

Quỳnh cũng cười mỉm khi thấy thái độ của Phong.

Hồng gắt - " Cậu đừng chọc người khác như vậy nữa nhé ! đừng đùa !"

T.Anh nghiêm túc nhìn Hồng - " Em nói thật ! ko đùa đâu ! em yêu chị !"

Hồng nhìn thẳng vào mặt nó - " Cậu tưởng lừa đc chị chắc?"

T.Anh cười ngặt ngẽo...- " Chuyện này thì em biết ! câu này em đã nghe hơn chục lần rồi !"

Hồng chợt nhớ ra chuyện gì đó......quay sang hỏi T.Anh - " mà này , cậu đã tìm đc người thứ 7 chưa?"

T.Anh ngạc nhiên...rồi...nó cười - " Ô là la...chị vẫn nhớ á?"

Hồng nhắc lại - " Ngày xưa cậu từng hứa với chị là chỉ yêu người nào đc chị đồng ý thôi mà ! dù là cậu đã dẫn đến ra mắt chị 6 cô rồi nhưng chả có ai ra hồn cả 1 chã lẽ cậu quên rồi sao?"

T.Anh cười - " Tất nhiên là em vẫn giữ lời hứa nhưng pà chị khó tánh quá ! thằng em chưa tìm đc cô gái nào có thể làm chị ưng ý cả !"

Hồng nhìn T.Anh...

Hồng đẩy Quỳnh ngã nhào vào người T.Anh - " Vậy cậu yêu Quỳnh đi !"

T.Anh méo mặt - " Chị ! chị nói gì vậy?"

Quỳnh luống cuống đứng dậy - "Kìa chị !"

Hồng nói nghiêm túc - " Chị ko đùa đâu ! cậu hứa chỉ yêu người nào đc chị đồng ý mà ! thì đây ! chị chọn nhỏ này ! cậu yêu đi !"

T.Anh thấy Hồng nghiêm mặt thì giật mình - "Kìa chị ! chị định hại cả đời thằng em này sao?"

Quỳnh nghe vậy thì quát lên - "Anh nói yêu tôi là hại cả đời anh nghĩa là sao?"

T.Anh ngó Quỳnh - "Cô tự coi lại mình đi !"

Hồng can - " Thôi !chị bận rồi ! 2 người về đi ! T.Anh ! cậu chở Quỳnh về !"
Thế Anh méo mặt....Quỳnh cũng phản đối nhưng lời Hồng ko đổi khiến 2 đứa đành chịu...

Hồng dắt xe của T.Anh ra rồi đẩy 2 ngưởi ra khỏi cổng nhà
.................................................. ................................................

T.Anh níu tay Hồng lại - "Khoan đã chị ! "

"?"
"Chị nhớ ko nên thân thiết với Phong quá !"

"Cậu nói thế là sao?"

"Nghe lời em đi ! chị nhớ đừng thân quá ! nếu ko...sao này người đau khổ sẽ là anh ta !"

.................................................. ...........................................

Hồng bước vào nhà thì thấy Phong lấp ló bên cửa
" Anh làm gì thế ?"

"Tôi...tôi...."

"mà này ! ban nãy T.Anh chỉ nói đùa thôi ! anh đừng tưởng thiệt !"

Phong nghe vậy thì sướng rân cả người......

.................................................. ........................................

Phong đâu nghe đc những lời ban nãy của T.Anh...."đừng thân quá......nếu ko....sau này......"

.................................................. ....................




 
14/06/2010 21:06 # 13
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Hồng bước tới - " Phong ! tối này anh rảnh ko?"

Phong gật đầu - "Tối này thì Phong rảnh nhưng Hồng hỏi chi vậy?"

Hồng nói 1 cách .....bí mật.....-"party !"

Hồng gọi cho Y Vân - " tối nay cậu rảnh ko? tối nay 2 bác ko có nhà....hôm nay là......cậu đến đây với tớ 1 tí đc chứ?"

Y Vân chợt nhớ...hôm nay là....

" À ! cậu rủ Huy theo luôn nhé !"- Hồng nhắc

Hồng chuyển đt gọi qua số của T.Anh -" tối nay cậu đến đây 1 lát nhé ! hôm nay là......mà chị ko bảo cậu đến 1 mình đâu nhé ! cậu chở Quỳnh theo đấy nếu ko chị cho cậu đứng ngoài sân với con milu !"

.................................................. ...................................

Hôm nay đúng ngày bố mẹ Phong lại ko có nhà nên cả lũ tự nhiên hơn cả chủ nhà !

Phong thấy Hồng mời nhìu người thì càng thắc mắc.....
T.Anh và Quỳnh vừa bước vào nhà thì Huy và Y Vân cũng vừa đến...

Y Vân chạy vào ôm Hồng - " mừng sinh nhật cậu !"

Phong ngẩn người....

Y Vân dúi vào tay Hồng hộp quà , Hồng gắt - "quà cáp làm gì ko biết !"

Quỳnh cũng rút ko túi xách ra một hộp nhỏ xinh xinh - "tặng chị !"

T.Anh thấy Phong ko biết thì cười cười nói với Phong - "Ô là la ! anh Phong ko biết hôm nay là sinh nhật pà chị tôi á? tệ thật !"

Phong lắp bắp - "Xin...xin lỗi Hồng...Phong ko biết hôm nay là....."

"Ko sao ! biết làm gì ! có mặt là đc rồi ! "- Hồng nói

Hồng đi ra ngoài mua đồ , T.Anh đòi chở đi nhưng Hồng ko chịu.

Sau khi Hồng đi.....nhà chỉ còn Huy - Y Vân - Quỳnh - Phong - T.Anh

Y Vân nhìn T.Anh , cười - " Chào cậu ! lâu quá chị ko gặp cậu !"

T.Anh cười đáp lại - " à ! lâu rồi ko gặp !"

T.Anh nhìn Huy rồi nói với Y Vân - " Dù có bạn trai đi nữa thì thằng này cũng hi vọng chị vẫn quan tâm đến chị Hồng như xưa ! " - T.Anh nói nghiêm túc , rồi giọng nó nhỏ lại như thì thầm -"Thời gian...chả còn nhiều nữa đâu !"


.................................................. .........................................

Y Vân ngó đồng hồ...đã hơn 10h.....
"Y Vân ! cậu về trước đi !" - Hồng thấy Y Vân khó ở lại nên bảo cô về

Y Vân ậm ừ tạm biệt mọi người....Huy đứng dậy dắt xe chở Y Vân về...- "Anh về trước đây ! mọi người ở lại zui zẻ !"

Hồng ra ngoài khép cửa cổng.....bước vào nhà..

Phong nằm la liệt trên ghế dài....Quỳnh thì cứ liên tục nốc cạn mấy chai bia...HỒng thở dài..

Hồng giật phắt lon bia từ tay T.Anh -" Cậu thôi đi ! cậu mà uống say thì ai chở Quỳnh về?"

T.Anh ương bướng - "Cô ta thì đc uống say khướt còn em thì ko !"

Quả thật Quỳnh đã say khướt....tay thì cứ lia lịa nốc bia nhưng mặt thì có vẻ "tới bến" rồi....

Hồng quay qua - "Cậu chở Quỳnh về đi ! trễ rồi !"

T.Anh thở dài đứng lên bước đến ngang Hồng , rồi nó cúi xuống hôn nhẹ lên má Hồng - "Sinh nhật vui vẻ ! pà chị ngốc !"

Hồng đẩy T.Anh ra - "Y như con nít ! về đi ! "
Nói thế thôi chứ Hồng vui lắm. T.Anh tuy là em nuôi nhưng ko khác gì em ruột..

.................................................. ..................

Phong lơ mơ đưa tay dụi mắt - " Đau đầu quá !"

Phong thấy Hồng mọi người đã về hết cả...nhà vắng tanh....T.Anh cũng về....Phong nhớ ban nãy T.Anh có nói với nó câu gì gì đó khó hiểu lắm..."Anh ko nên yêu chị tôi ......ko còn kịp để thay đổi đâu......2 tháng...2 tháng........"

Phong ngó thấy Hồng đang ngồi trên ghế.....hắn lui cui lại gần - "Hồng !"

Hồng giật mình quay lại.....

Phong thấy tay Hồng nắm chặt sợi dây chuyền...đôi mắt cô đỏ lên.....

Phong đang say nhưng nó cũng biết Hồng đang nhờ tới ai kia....say.....hắn ko tự chủ đc - "Cô còn nhớ anh ta làm gì?"

Hồng ngạc nhiên - "Anh biết....anh biết chuyện của tôi rồi sao?"
Phong gật đầu - " Anh ta ko thể sống lại nữa ! cô quên anh ta đi !"

Câu nói của Phong làm Hồng giận tái mặt.....cô đưa tay lên định tát anh...nhưng rồi cô khựng lại......cô biết anh nói ko ác ý.....cô rút tay lại....quay mắt đi bước về phòng....

Hồng nói vọng lại câu cuối - "Đâu thể nói quên là quên đc....tôi yêu anh ấy !"

Phong ngồi bệt xuống sàn...đưa tay ôm mặt , lẩm bẩm đầy đau khổ - " Sao em còn yêu anh ta...Hồng ơi !"

.................................................. ....................................

T.Anh thắng xe trước cổng nhà Quỳnh - "Xuống !"

Quỳnh loạng choạng bước xuống - "Cám.....ơn....cám ơn... anh !" - Quỳnh nói trong cơn say
Quỳnh định bước vào nhà....nhưng đc vài bước thì cô khuỵu chân...té nhào vào người T.Anh..

T.Anh gắt - "Cô làm cái gì vậy hả?"
T.Anh vừa quát lên thì...im luôn.......

T.Anh thấy gương mặt Quỳnh kề sát mặt....gần đến nỗi T.Anh có thể cảm nhận từng hơi thở ấm áp của Quỳnh....

Mái tóc của cô phủ lên vai nó..đôi tay cô đang chạm vào người nó....gương mặt đỏ lên vì say khướt......
Đôi mắt Quỳnh nhìn thẳng vào mắt T.Anh.

T.Anh nghe trong người nó có cảm giác gì đó.....nó định đẩy Quỳnh ra....nhưng chưa kịp.....thì.....Quỳnh đã níu vai nó....khẽ nhướng người.....Đôi môi cô chạm nhẹ vào môi nó...chính xác là cô đang hôn nó....

T.Anh giật mình.....lẽ ra nó phải đẩy Quỳnh ra...nhưng sao..có gì đó khiến nó ko thể tự chủ...đôi tay nó tự nhiên ôm lấy khuôn mặt Quỳnh......một thoáng ấm áp phủ trên bờ môi.........

Kết thúc.....Quỳnh thì thầm vào tai nó - "Em...em mừng...là.....anh...ko đẩy..ko đẩy em ra...!" - Cô nói trong cơn say..

T.Anh nhìn phản ứng của Quỳnh..nó chả hiểu tại sao nó ko đẩy Quỳnh ra nữa...

Quỳnh nhìn thẳng vào mắt T.Anh...đôi tay cô vẫn đang ôm cổ nó một cách thân mật..- "Em đã yêu anh...yêu từ....những ngày anh ở bên cạnh chị Hồng.....với danh phận em nuôi....em rất yêu anh...nhưng em chỉ biết lặng lẽ...nhìn anh từ xa.....từ xa........"

Quỳnh buông tay....nhìn T.Anh...cười .quay mặt bước vào nhà.........

T.Anh nhìn Quỳnh....bây giờ nó mới hiểu ngày xưa nó cứ thấy Quỳnh quanh quẩn bên cạnh Hồng....thì ra...thì ra là cô đang lặng lẽ nhìn nó.....

Ban nãy...gương mặt Quỳnh đỏ gay....vì xấu hổ...hay vì rượu?

.................................................. .................................................. .

Hồng đong đưa li nước....nhìn Y Vân và Huy đang tình tứ ngồi trước mặt....bên cạnh Hồng.....Phong cũng tỏ ra ko vui......

Quán vắng người....Hồng thường xuyên đến đây vì nơi này đầy ắp kỉ niệm của nó.......

Y Vân đẩy cuốn menu sang Hồng - " Cậu uống gì nào?"
Hồng lướt sơ qua cuốn menu...ánh mắt nó đăm đăm vào dòng chữ nào đó.....

Hồng chỉ tay vào quyển menu...cho cô phục vụ đứng sau.....cô ghi ghi chép chép rồi lấy lại mấy quyển menu.....

Y Vân cười cười nói nói.....dạo này trông nó vui hẳn ra......đột nhiên.....
.................................................. ............................................

Quỳnh khoe bộ móng tay mới toanh với mấy con bạn ....hôm nay nhóm đua xe tụi nó lại tụ tập ở đây....có T.Anh......Quỳnh.......v.v......

Quỳnh mặc chiếc áo 2 dây ngắn ngủn để lộ hình xăm con bươm bướm bên ngực trái.....

T.Anh lén nhìn Quỳnh...ko biết chuyện tối qua....Quỳnh có còn nhớ ko nữa.......T.Anh giật mình khi nghe lời bàn tán chỉ trỏ của đám kon trai về Quỳnh.......T.Anh nổi nóng.....nó bước về phía đám con gái...nó kéo Quỳnh đi...........

Đc một đoạn Quỳnh giãy dữ quá T.Anh mới buông tay....
"Anh làm gì vậy? kéo tôi ra đây làm gì !"- Quỳnh gắt
"Cô...còn nhớ tối qua...tối qua...."

Quỳnh sáng mắt - "A! chuyện tối qua.....tôi nhớ !" - Quỳnh nói rất tự nhiên như thể tối qua rất rất pình thhừơng.

.Anh phủ chiếc áo khoát của nó lên vai Quỳnh - " Mặc vào ! cô ăn mặc chả ra sao cả ! ko thấy tụi kon trai bàn tán về cô á?"

QUỳnh cười - "Anh lo cho tôi à?"

"Ko dám ! vì pà chị tôi giao cô cho tôi nên tôi mới làm thế chứ !"

T.Anh cũng ko biết sao lại nói tại Hồng...thật sự thì chính nó ko chịu nổi khi nghe đám kon trai cứ dán mắt vào Quỳnh nên mới kéo cô ra đây mà đưa áo khoác cho cô đấy chứ...vốn đâu liên quan tới Hồng ...nhưng....làm sao nó nói thật đc...

Quỳnh nghe thế thì cầm áo ném qua T.Anh....mặt cô đượm buồn - "Nếu vì chị Hồng mà anh làm thế thì tôi ko cần !" - Cô bỏ đi.......
.................................................. ........................

người phục vụ đem nước ra......ly của Y Vân...ly của Huy...rồi của Phong.......
Khi ly nước kiwi vừa đặt xuống thì Y Vân giật mình......nhìn Hồng.......lắp bắp -"Hồng ...Hồng.....ly này....ly này của...cậu ư?"

Thái độ của Y Vân khiến Huy và Phong ngạc nhiên...

Hồng kéo ly nước về phía mình.....như thể một câu trả lời....

Y Vân thấy Hồng uống ly kiwi thì nó choáng váng.....Y Vân nhìn Hồng...nói một cách đau khổ - " trời ơi....sao lại thế.....Hồng.....cậu làm vậy là.....sao......"
.................................................. .................................................. .......

Lặp lại đoạn nì rùi ziết típ choa dễ hỉu hén !
.................................................. .............
người phục vụ đem nước ra......ly của Y Vân...ly của Huy...rồi của Phong.......
Khi ly nước kiwi vừa đặt xuống thì Y Vân giật mình......nhìn Hồng.......lắp bắp -"Hồng ...Hồng.....ly này....ly này của...cậu ư?"

Thái độ của Y Vân khiến Huy và Phong ngạc nhiên...

Hồng kéo ly nước về phía mình.....như thể một câu trả lời....

Y Vân thấy Hồng uống ly kiwi thì nó choáng váng.....Y Vân nhìn Hồng...nói một cách đau khổ - " trời ơi....sao lại thế.....Hồng.....cậu làm vậy là.....sao......"
.................................................. .................................................. .......

Hồng dửng dưng - "Sao là sao?"

Huy thấy Y Vân rất kích động thì hơi lo lắng...Phong lại rất ngạc nhiên trước phản ứng của Y Vân , chả qua là Hồng chỉ uống 1 li nước thôi mà....sao lại khiến Y Vân có thái độc kì quặc đến vậy?

" Hồng ! sao cậu lại uống thứ nước đó ! chả phải từ trước đến giờ cậu dị ứng với loại nước kiwi là gì? Tớ nhớ là thứ nước này....là loại nước mà anh Nguyên thik nhất...nhưng...cậu thì.....!" - Y Vân lắp bắp..

Nước kiwi là loại nước mà Nguyên thik nhất , lần nào đến đây , anh cũng chỉ uống mỗi thứ đó..nhưng Hồng thì khác. từ nhỏ cô chẳng bao giờ sớ rớ vào loại đó....một phần là dị ứng....còn lại là ko thik...

Hồng hiểu rõ nguyên nhân khiến Y Vân ngạc nhiên , cô đưa tay cầm nhẹ ống hút , khoấy li nước....nói chậm rãi....-" Thì đã sao ! đây là loại nước mà anh Nguyên thích uống...."

Y Vân gắt lên - " Nhưng....."

Hồng cười...."Trái tim của tớ và anh ấy vốn đã hoà làm một từ lâu rồi.....những gì anh ấy thik tớ cũng sẽ thik....những gì anh ấy muốn...tớ sẽ làm.....ước mơ của anh ấy...tớ sẽ biến nó thành hiện thực bằng mọi giá !Tớ còn sống đến ngày hôm nay là vì anh ấy !vì anh ấy !vì tớ yêu anh ấy !

Câu nói của Hồng như một nhát dao cứa nát trái tim của Phong ra thành từng mảnh vụn , những mảnh vụn nát khó lòng ghép lại nguyên vẹn đc....
Y Vân gục mặt xuống bàn , đôi vai nó run lên , nấc nghẹn ngào......Y Vân đâu ngờ nó lại vô tâm đến thế...nó chợt nhớ những lời T.Anh đã nói với nó..." " Dù có bạn trai đi nữa thì thằng này cũng hi vọng chị vẫn quan tâm đến chị Hồng như xưa ! ....Thời gian...chả còn nhiều nữa đâu !"

Y Vân vội ngước mặt lên , nhìn Hồng - " T.Anh bảo chẳng còn nhìu thời gian nghĩa là sao? Hồng !"

Hồng cười....đứng dậy....bước ra ngoài....- "Tớ đi trước đây ! tạm biệt !"

Hồng lẳng lặng bước ra , Y Vân ngó theo mà lòng day dứt......Phong ngó lớ ra ngoài cửa sổ ra vẻ ko chú ý nhưng thật chất nó biết rõ...Hồng càng ngày càng bước đi xa nó....khó lòng mà theo kịp....

Huy vỗ nhẹ tay lên vai Phong , an ủi.....thằng bạn....

.................................................. .................................................. ..........

Hồng đứng đối diện với tấm bia khắc tên anh....nó đưa tay vuốt lên từng nét chữ , bia mộ lạnh lẽo.....

Nó ngồi xuống tựa lưng vào mộ....lật sách ra đọc.......

Gió thổi hiu hiu....gió lật từng trang sách như thể muốn trêu nó....

--------------------------------------------------------------------------------



 
14/06/2010 21:06 # 14
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Hồng vuốt trang sách...gió lại thổi bay...

Cô tựa đầu vào nấm mộ....nói..." Sao thế? Anh giận vì ban nãy em gắt lên với Y Vân à? sao lại ko cho em đọc sách?"

cô đưa tay vuốt lên tấm bia lạnh toát..." Anh xem....em đang đọc lại quyển sách mà chúng ta thik đấy...."

Nghe tiếng chân....Hồng giật mình quay lại....

T.Anh chạy lại gần Hồng , thở hổn hển - " Thằng em biết ngay là pà chị lại ra đây !"

Hồng khép cuốn sách...Thế Anh ngồi xuống bên cạnh Hồng....vò đầu....
"Có chuyện gì thế?" - Hồng hỏi - "Kể chị nghe !"

T.Anh hậm hực..."Ban nãy....."

T.Anh kể lại cho Hồng nghe.....ban nãy....

.................................................. ...
T.Anh bước lại gần Quỳnh....cô nhích người tránh mặt anh....T.Anh bực tức kéo tay cô lại - "Em tránh mặt anh?"

Quỳnh cười - "Đâu dám ! Tôi là cái thá gì mà dám tránh mặt anh ! Anh đến đây làm gì? Chị Hồng bảo anh đến phải ko?"

T.Anh chưa kịp trả lời là nó vì Quỳnh mà đến chứ chẳng liên quan gì đến Hồng cả...nhưng..chưa kịp nói gì thì Quỳnh đã tiến lại gần một thằng con trai , nắm tay thằng này một cách thân mật rồi nói với T.Anh - "Đây là bạn trai của tôi ! tôi rút lại câu nói yêu anh hôm trước ,nếu anh chỉ vì nghe lời chị Hồng mà quan tâm đến tôi thì tôi ko cần , anh đi đi ! "

Quỳnh níu tay thằng đó quay đi...

.................................................. .............

T.Anh đưa tay ôm đầu.
Hồng lạnh lùng - " Ai bảo cậu ngốc , hôm trước cậu đưa nó khoác cho nó , tthì cứ nói là cậu quan tâm đến nó là xong , ai đời lại nói là nghe lời chị , con bé giận , nên mới nói thế !"

"Thế chị bảo em phải làm sao bây giờ cơ chứ !" - T.Anh quát lên

" Chị biết nó yêu cậu từ lâu rồi , nó vẫn hay lén nhìn cậu từ xa , ko dám lại gần " - Hồng nói - " Nó hợp với cậu đấy ! tin chị đi ! Cậu còn đợi gì nữa?"

T.Anh đứng vụt dậy.. nó nhìn Hồng...
" Cậu đi lẹ đi !"- Hồng giục

"Uhm...!" - T.Anh cười , chạy đi...

.................................................. ...............

T.Anh chạy đi tìm Quỳnh , nó thấy Quỳnh đang ôm tên kia thì tức tối , chạy lại gần , kéo Quỳnh ra.
"Anh làm cái gì vậy?" - Quỳnh quát lên

T.Anh ko trả lời , nó chỉ tay vào mặt thằng kia - " Quỳnh là của tao ! mày mà sớ rớ vào ! Tao giết mày !"

T.Anh kéo tay Quỳnh đi...

Quỳnh giãy - "Đau quá ! buông tay tôi ra !"

"Em là của anh ! buông tay ra để thằng khác cướp mất á? " - T.Anh cười

Đôi mắt Quỳnh mở to nhìn T.Anh.. nó sợ nó nghe lầm.....

Nó cảm nhận đc sự ấm áp từ bàn tay T.Anh ....dù chỉ nhìn từ phía sau nhưng Quỳnh cũng thấy đc ...gương mặt T.Anh thoáng màu đỏ ...

Cô mỉm cười ..nắm chặt tay anh ....bước theo anh ....


.................................................. ...............

Tiếng chuông điện thoại...Hồng đưa tay mở máy - "Alô!"

Giọng T.Anh phấn khởi - "Chị ! Em đang ở cạnh Quỳnh !"

" Ừ ! cậu gọi cho chị chỉ để nói nhiu thôi hả? "

Giọng T.Anh chợt nghiêm lại - " Chị ! Em nghĩ là cần nói cho chị biết một chuyện !"

Hồng hỏi - " Chuyện gì mà cậu làm vẻ nghiêm trọng vậy? "

" Chuyện của mọi người thì em biết chị rất rõ , nhưng.....chuyện này thì...em nghĩ là chị ko chú ý đến !"

Hồng nhiu mày - "Chuyện gì?"

T.Anh đưa tay quẹt ngang mũi - "Ừ thì....Chuyện của Phong ấy....em nghĩ là.....ko ! em chắc chắn là.....anh ta yêu chị đấy !!!!"

Hồng giật mình - "Cậu nói sao cơ ! chuyện này ko đùa đc đâu !"

"Em nói thật mà....chị này..." - T.Anh chưa kịp nói dứt câu thì đã nghe tiếng Hồng cúp máy...

Hồng bấm qua số đt thoại của Phong - " Phong ! Tôi có chuyện muốn hỏi anh ! "

Phong ngạc nhiên lắm , lần đầu tiên Hồng gọi cho nó - "Ơ...sao...có chuyện gì vậy...Hồng nói đi !"

"Anh yêu tôi?"
Phong ngơ mặt ra ...

" Trả lời đi ! Anh có yêu tôi ko?" - Tiếng Hồng quát lên trong đt

Phong nghe tiếng tim nó đập mạnh , mồ hôi túa ra trên mặt , nuốt nước bọt , Phong nắm chặt tay...........- " Anh yêu em !"

Phong nghe đc tiếng nấc của Hồng trong đt.......- " Em đừng khóc ! Anh biết em chưa quên đc Nguyên...nhưng....anh sẽ chờ....anh nhất định sẽ chờ !" - Phong nói vội vã

Hồng nghẹn ngào....câu trả lời xen giữa tiếng nấc - " X....xin....lỗi......."

Câu nói của Hồng đã cắt nát phần còn nguyên vẹn nhất của trái tim Phong.........rướm máu........Phong cảm thấy trái tim nó rướm máu.......đau quá................

.................................................. .................................................. .

Phong chạy xe về nhà mà lòng nó ngổn ngang.....đau nhói......

Bóng tối bao trùm lấy cơ thể nó...bao trùm lên trái tim nó... che phủ vết thương chưa lành.....

Những người xung quanh vẫn lướt đi......đi ngang cuộc đời nó ,chẳng ai thấy được vết thương đang rỉ máu giày nát trái tim nó....

Phong thoáng giật mình.....hình như nó vừa thấy Hồng xách túi đồ ra khỏi ngõ..........rồi nó lắc đầu cố xua đi hình ảnh ấy ............nó chắc đó ko phải là Hồng , Hồng xách túi đồ làm gì cơ chứ...chắc chắn là nhìn lầm.......có lẽ.............tối quá mà.....

.................................................. ...........................................

Phong bước vào nhà.............mẹ Phong đang nói gì đó với bố già..............ko thấy Hồng đâu cả..có lẽ cô chưa về....có lẽ cô đang ở trên phòng...có lẽ.......có lẽ......


Mẹ Phong thở dài - " Con bé bỏ đi...tôi biết ăn nói thế nào với bố mẹ nó !!!"

" Chuyện gì thế?" - Phong thều thào như người chết...

Mẹ Phong mừng quýnh khi thấy Phong - " A! Phong ! con thử nói vài lời khuyên nhủ con bé xem !"

"?"

" Hồng bỏ đi mất rồi !!!!"

Phong như bừng tỉnh , nó lắc mạnh vai mẹ nó - " Sao kia? Hồng đi...đâu?"

" Mẹ cũng ko biết ! đột nhiên nó xách hành lí đi mất ! Ko ai cản đc cả !"

Phong bàng hoàng nhớ lại....nếu vậy thì....bóng người hồi nãy mà nó nhìn thấy ....chắc chắn là Hồng..............

Phong lao ra khỏi cửa........phóng xe đuổi theo.......

.................................................. ......................



 
14/06/2010 21:06 # 15
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


.................................................. .................................................. .

Phong lao xe như điên...........mồ hôi nó rịn ra tay lái..............

Ra khỏi ngõ....Phong rẽ tay trái....nó nhớ ban nãy thấy bóng của Hồng đi về phía này..............

Phong hối hả................nó lên ga hết cỡ........cố gắng......đuổi theo........

Đường tối thui....ko bóng người.....tiếng ve rít lên....sởn cả gai óc..........Chiếc xe đột nhiên tắt máy....

"Hết xăng rồi ! Chết tiệt ! Sao lại hết xăng ngay lúc này !!!!" - Phong quát lên........như điên.....

Nó đá mạnh vào chiếc xe......vứt xe giữa đường.....nó chạy.........chạy bằng chính đôi chân của mình........đuổi theo một tình yêu............

Phong giật mình..........trước mắt nó......quang cảnh hiện ra........cây cầu ....... đây chính là nơi mà lần đầu tiên Phong gặp Hồng.........

Vẫn cây cầu đó , vẫn đêm tối âm u , lạnh lẽo , Phong vẫn lê đôi chân chạy về phía cây cầu.....

Trước kia....

Lần đầu tiên gặp Hồng ở đây , Cô đứng tựa vào thành cầu , ánh trăng phản chiếu lên gương mặt cô gái có ánh nhìn xa xăm....cô thấy anh chàng chạy đến thì bỏ đi.....nhưng bị níu lại..........

Bây giờ , trước mắt Phong , Hồng vẫn đứng đó , vẫn tựa vào thành cầu , vẫn cái nhìn xa xăm vào một không gian ko điểm cuối...........thấy Phong chạy đến.....Hồng vẫn quay người bỏ đi..........và Phong vẫn níu Hồng lại......

Chỉ khác ở chỗ..................

Phong vội nắm chặt cổ tay Hồng - " Sao....sao em lại bỏ đi?" - Phong thở hổn hển....

Hồng cúi mặt - " Ở lại....nếu tôi ở lại.....anh có chắc là sẽ quên đc tôi?"

" Sao em lại..........."

" Xin lỗi ! Tôi ko yêu anh !"

Câu này vốn Phong đã biết từ lâu , Phong biết Hồng ko yêu anh nhưng khi nghe chính miệng cô nói câu này thì quả thực quá tàn nhẫn.....

"Giá như tôi nhận ra sớm hơn thì......"

Phong nắm chặt tay , nó nhìn thẳng vào mắt Hồng - " Em ko đc đi ! Anh ko cho em đi ! Em còn nợ anh nhiều lắm ! Em ko thể đi như vậy đc !!!!"

Hồng nhìn Phong.....nợ ư?..........nợ.............

.................................................. ..................................................



 
14/06/2010 21:06 # 16
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


...........nợ.........
Hồng nhìn Phong , ánh mắt cô cương quyết đến lạ lùng...

Hồng đưa tay kéo cổ áo Phong xuống....
Phong giật mình , nó thoáng thấy cảm giác ấp áp nhàn nhạt phủ lên môi nó.....Hồng hôn nó !

" Lần đầu tiên gặp nhau tại đây....anh đã lấy cắp của tôi môt nụ hôn....bây giờ....tôi lấy lại nụ hôn đó ! " - Hồng nói thẳng thừng.

Phong chưa kịp nói , Hồng đã tiếp lời - " Cũng đêm tối hôm ấy....tôi đã tát anh.....bây giờ...tôi để anh tát lại một cái , xem như chúng ta ko còn ai nợ ai nữa !!!!"

Phong nhìn Hồng....cô nghĩ cô nợ hắn chuyện này.....Hồng vẫn nhìn sâu vào đôi mắt Phong...ko chớp...ánh mắt cương quyết nhất mà Phong từng thấy ở Hồng.....

Phong nghe tai mình ù ù...nó ko nghe lầm chứ....Hồng bảo nó tát Hồng..để "ko kòn nợ nần"??

Tay Phong vẫn nắm chặt cổ tay Hồng tự nãy giờ , anh sợ nếu buông tay ra thì người con gái trước mặt anh , người con gái trong trái tim anh sẽ rời xa anh.....nhưng bây giờ.........

Phong làm sao mà có thể đưa tay tát Hồng cơ chứ , nếu là lúc trước thì may ra....nhưng bây giờ thì......

Phong quay mặt về hướng khác - " Em đi đi !"

Phong thả tay Hồng ra , Hồng bước đi......

Ngay khoảng khắc ấy , Phong nhận ra mình ko thể giữ đc Hồng.........

Nó cố ý quay mặt về hướng khác , để ko phải nhìn thấy cảnh Hồng bước đi......

Lúc trước. cũng vậy. lần đầu tiên gặp nhau , nó đã để Hồng đi mà ko níu lại , bây giờ cũng thế....

.................................................. ...........................

Phong ngồi thi mình trong căn phòng nhỏ hẹp....sao ko gian âm u đến lạ lùng...

Huy đẩy cửa bước vào - " Mày...mày....."

Phong vớ lấy cái gối ném về phía Huy , quát lên - " Mày đi đi ! tao ko muốn gặp ai cả !!!!"

Huy chụp cái gối , nó bước về phía Phong - " Màu đừng có như vậy đc ko?"

Phong úp mặt xuống gối - " Kệ tao !"

Huy ngồi xuống bên cạnh nó - " Mày để Hồng đi thật sao?"

" Mày nghĩ tao giữ nổi cô ấy sao?" - " Phong quát

Huy vẫn bình tĩnh , nó biết tâm trạng Phong ko vui....- " Mày tìm cô ấy chứ?"

" Mày bảo tao tìm ở đâu bây giờ !!!!" - Phong ko ngước mặt lên....Huy vỗ nhẹ vào vai nó.....chưa bao giờ Huy thấy Phong như lúc này...................

Gió ....
.................................................. ................................................

Huy cố gắng hỏi Y Vân hiện tại Hồng đang ở đâu , nhưng ngay cả Y Vân cũng ko biết....Hồng dấu cô.....

Huy chả biết phải giúp đỡ thằng bạn như thế nào nữa............

Người biết chỗ ở của Hồng ....là ai ?

..........................................

" Cậu........cậu....." - Phong lắp bắp , tiếng "cậu" nó gọi ko quen

" ANh kiu tui làm chi? định hỏi chuyện bà chị tôi hả?" - Thế Anh ngạc nhiên khi Phong đến tìm nó

"Cậu có biết....chỗ ở hiện tại của Hồng?" - Phong nhìn T.Anh bằng ánh mắt van nài....Phong nghĩ người duy nhất biết chỗ ở của Hồng là Thế Anh nên mới đi tìm nó.....

T.Anh nhìn Phong...tỏ vẻ thương cảm - " Tôi biết ! nhưng tôi ko thể nói !"

Hi vọng cuối cùng tiêu tan...Phong buồn.....

Thế Anh tuy bình thường ko thik Phong là mấy nhưng với ai nó cũng ghét chứ đâu phải chỉ riêng Phong , thấy Phong thừ người , T.Anh cũng tội nghiệp - " Tôi đã nói rồi mà anh đâu chịu nghe ! đã bảo đừng yêu chị tôi !!!!"

T.Anh đi...........Phong biết phải làm sao giờ....đã lỡ yêu mất rồi ....

.................................................. .................................
" Chị ! anh ta đến tìm em ! hỏi chỗ ở của chị !" - T.Anh đưa lon nước lên miệng tu ừng ực

" Vậy cậu có nói ra ko?"

" Chị ko cho phép ! ai mà dám nói !" - Thế Anh đáp - " Mà chị này !"

"?"

" Chị ....vẫn yêu anh Nguyên nhiều đến thế ư ?" - Một câu hỏi ngu ngốc

Hồng lặng thinh - " cậu ko hiểu đc đâu !"

Ko ai có thể hiểu ..bởi vì từ nhỏ Hồng vốn là đứa thiếu tình thương , nên khi nhận đc tình yêu của Nguyên ...đối với Hồng đó là thứ vô giá nhất mà lần đầu tiên Hồng chắc chắn là nó thuộc về mình ...
.................................................. ................................................

Trước mặt Phong ....
Mới tháng trước Phong còn chạy lung tung tìm Hồng.Vậy mà....giờ đây...cô đang ngồi ngay trước mặt anh....vẫn gương mặt lạnh như băng...vẫn ánh mắt cương nghị ngày nào...

" Ngạc nhiên là em hẹn anh ra đây !" - Phong nói , lòng nó bức rứt khôn tả .

" Vậy sao !" - Hồng vẫn dửng dưng như xưa....

Phong ko ngồi yên nổi.....nó muốn níu chặt tau cô...đẩ cô ở mãi bên cạnh nó....nhưng.....sao lại có thể làm thế...ko níu đc trái tim....thì giữ đc thể xác cũng có ý nghĩa gì đâu !!!!


" Ngày mai tôi tốt nghiệp rồi !Tôi hẹn anh ra đây chỉ muốn xem anh lúc này thế nào mà thôi !"

"anh vẫn như xưa ! Vẫn yêu em ! vẫn nhớ em !" - Phong nói những lời thật lòng nhất , nhưng nó tự hỏi ngày mai Hồng tốt nghiệp thì đã sao mà khi nhắc đến những cụm từ mày cô lại mỉm cười....

gương mặt Hồng vẫn lạnh như băng....- " Anh quên tôi đi ! đừng như vậy nữa , lo chăm sóc 2 bác cho tốt , nhờ anh gởi lời hỏi thăm của tôi đến 2 bác !" , Hồng tiếp lời - " Anh cũng là một người tốt ! nhất định anh sẽ gặp đc một cô gái tốt hơn tôi nhiều !"

Hồng đứng dậy...." tạm biệt !"....bước đi....

Phong vẫn ngồi im như tờ....đây là lần thứ bao nhiu nó ko giữ Hồng lại?....hay chính bản thân nó biết cô ko thuộc về nó ?.....

.......................................

Hồng bước ra khỏi quán.....nó rẽ vào con đường đi đến cổng công viên....Y Vân đã đứng chờ tự lúc nào...

" Sao cậu ko nói cho mình biết chỗ ở của cậu chứ? Mình đã hỏi nhưng Thế Anh ko chịu nói !" - Y Vân dỗi

" Biết để làm gì?"

Y Vân nhìn Hồng - " Phong tìm cậu !"

" Mình biết !"

Y Vân chả hiểu nổi rút cuộc là Hồng đang nghĩ gì nữa.....

Hồng nắm tay Y Vân - " đây là công viên mà hồi nhỏ tụi mình thik nhất ! vào thôi !"

Y Vân thấy Hồng rất lạ ..chủ động hẹn cô đi chơi ...đôi khi cười bân quơ ...thoáng ánh nhìn xa xăm ...

Đó là nơi đầy ắp kỉ niệm của 2 cô gái những ngỳa còn trẻ thơ ....đã lâu lắm rồi họ ko cùng nhau trở lại đây ....

.................................................. ...............................

Ngày cuối ....
Ngày tốt nghiệp..........

Kết thúc buổi lễ .....Y Vân chạy ra cổng tìm Hồng - " Cậu về à ! đi uống nước với mình đi !mừng tốt nghiệp !!!!"

Hồng cười - " Thôi ! cậu rủ Huy đi đi !"

Y Vân ậm ừ , tiếc nuối - " Thôi cũng đc...để mình rủ anh Huy đi !"

Y VÂn bước đi thì Hồng vội níu tay lại , " Sao thế ! " - Y Vân giật mình

Hồng cười , đây là ngày nó cười nhìu nhất...kể từ khi....

" Cậu để mình ôm cậu một cái nhé !" - Hồng đề nghị

Y Vân ngạc nhiên....nhưng thấy Hồng ko nói đùa , Y Vân gật đầu

Hồng bước đến , ôm Y Vân...tựa đầu vào vai nó.....ngày xưa Hồng vẫn thường cho Y Vân mượn đôi vai để gục đầu mà khóc....nhưng hôm nay...người cần đôi vai để tựa...lại là nó.....

...........................

Hồng buông Y Vân ra - " CẬu đi đi ! nhớ nói với Huy : nếu anh ta làm cậu khóc thì mình sẽ ko để yên đâu !vậu đi đi ! mình muốn nhìn cậu đi "

Y Vân cười - " Cậu hôm nay lạ thật đấy !"
Y Vân vẫy tay..bỏ đi....

Hồng nhìn Y Vân đi xa khất , vẫn nhìn..............
.................................................. ............................................
Cầm bằng tốt nghiệp....Hồng bước vào nghĩa trang.......

Ngồi xuống trước mộ anh - " Anh xem ! em đã lấy đc bằng đại học rồi này ! "

Cô chìa tấm bằng ra.....đây là tấm bằng mà ngày xưa Nguyên ước mơ đc cầm tấm bằng của trường đại học này trong tay ...nhưng anh ko có cơ hội....vì thế....Hồng đã thay anh.....nhận lấy nó....thực hiện ước mơ của anh.....................

Nó sống đến ngày hôm nay là vì muốn thực hiện ước mơ của anh...nay...đã kết thúc.....đả thực hiện đc ước mơ của anh... mục đích sống cuối cùng đã hoàn thành.....

Hồng bật hộp quẹt...đốt tấm bằng ngay trước mộ anh...cô muốn đưa đến cho anh tấm bằng...tất nhiên đối với nhiều người...việc đốt tấm bằng đại học là việc làm ngu ngốc nhất...nhưng với Hồng thì....dù gì thì sau này cô cũng có cần dùng đến nó nữa đâu !

Nó ngồi xuống...tựa vào ngôi mộ của anh...ngôi mộ của chàng trai mà nó yêu nhất ....cô lặng lẽ ngắm nhìn cảnh vật xung quanh ....nơi nghĩa trang sao mà yên tĩnh quá .........

Hồng rút ra một lọ thuốc........



 
14/06/2010 21:06 # 17
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Hồng cười.......đưa nắm thuốc vào miệng.........

Đau thắt cả ruột....người nóng ran lên.....đau quặn...nhưng trái tim cô vẫn lành lặn.....ko đau.....

Hồng nắm chặt sợi dây chuyền trong tay............đầu óc nó mụ mị rồi........chẳng thấy gì nữa....hoa mắt.........

Cô thấy.....hình ảnh mờ mờ....ai kia?.....vẫn nụ cười....vẫn vóc dáng ấy......có hoá thành tro cô cũng nhận ra......là anh !

Cô thấy trong đôi mắt.....anh đưa tay về phía cô....................
Cô cũng cười....cô cảm thấy mình nhẹ bổng......chạy đến bên anh...nhẹ nhàng ....ấm áp .....

Đôi tay bắt đầu cảm thấy nặng nề ..không nhấc lên nổi ...
Thân thể cô ko còn điều khiển đc nữa.......Hồng khép dần đôi mắt....giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má .....

Tiếng gió reo....gió luồn qua lá cây.....réo rắt......như tiếng khóc.....gió khóc ... khóc cho một mối tình ko trọn vẹn...
........................................< the end >................................................. ..



 
Các thành viên đã Thank babyvohon vì Bài viết có ích:
14/06/2010 21:06 # 18
vanessa
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 3

Kinh nghiệm: 26/30 (87%)
Kĩ năng: 11/30 (37%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 56
Được cảm ơn: 41
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


nụ hôn của vane ai đánh cắp mất rồi



 
14/06/2010 21:06 # 19
langtu
Cấp độ: 13 - Kỹ năng: 14

Kinh nghiệm: 13/130 (10%)
Kĩ năng: 41/140 (29%)
Ngày gia nhập: 25/01/2010
Bài gởi: 793
Được cảm ơn: 951
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


rãnh quá post tiếp đi



Lãng tử vô danh đời cô độc
Đào mồ chôn chặt mộng yêu thương
Trái tim băng giá xin đừng nhớ
Một đời xin chẳng dám yêu ai

Một mai ta chết trong rừng thẳm
Ai người gục đầu trước mộ ta
Tóc xanh ai quấn vành khăn trắng
Một đời lãng tử mộng yêu
thương

Giai nhân cất bước không trở lại
Hoa kiếm vô tình đành bỏ không
Hận kiếp vô danh đời lãng tử
Vô tình để mặc lệ ai
rơi .



 
14/06/2010 21:06 # 20
babyvohon
Cấp độ: 6 - Kỹ năng: 5

Kinh nghiệm: 0/60 (0%)
Kĩ năng: 41/50 (82%)
Ngày gia nhập: 01/02/2010
Bài gởi: 150
Được cảm ơn: 141
Phản hồi: Nụ hôn bị đánh cắp


Trích:
rãnh quá post tiếp đi
 
 hết rùi cha nội



 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024