Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
28/03/2021 23:03 # 1
vutmaihoa
Cấp độ: 20 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 68/200 (34%)
Kĩ năng: 5/20 (25%)
Ngày gia nhập: 03/03/2021
Bài gởi: 1968
Được cảm ơn: 15
Lười Yêu


Có những người mình yêu… nhưng mà không gần được

Có những người yêu mình nhưng mà… không ừ được !!!

“Chúng ta không còn trẻ, thế lấy đâu ra dư thời gian để tìm hiểu hết người này đến người khác. Nói thẳng ra thì không phải không có mà là lười, lười phải bắt đầu lại từ đầu, lười phải tìm hiểu… Rồi lại sợ không hợp, thế lại tốn thêm thời gian…”

Tôi lười yêu… à mà không hẳn là vậy. Không phải tôi không có cảm giác với ai hay cũng chẳng phải là không có người thích mà tôi chán nản rồi lười yêu, mà chính xác hơn là đang thấy ngán ngẫm sau cuộc tình diễn ra không trọn vẹn. Cảm thấy việc yêu đương nó chỉ hời hợt và chẳng có gì là thú vị cả…

Thay vì đi chơi hay hẹn hò với người tôi thích ở những nơi dành cho tình nhân thì bây giờ chỉ muốn đi cùng bạn bè hoặc ngồi một mình ở nhà ôm cái laptop chơi game mà thôi.

Chỉ muốn quanh quẩn với bạn bè, lê la bên quán nhậu mỗi tối cuối tuần. Chém gió tám chuyện đời, buồn vui tâm sự qua từng ly bia lạnh lẽo. Tôi cũng chỉ muốn để dành thời gian cho công việc, suy nghĩ cho cuộc sống chứ chẳng còn thời gian đâu để yêu. Tự thấy cuộc sống như vậy đã đủ rồi.

Lười yêu… lâu quá đâm ra con người tôi thường có nhiều thói quen khó tránh khỏi. Chẳng muốn chăm sóc cho bản thân mình, chau chuốt như thuở còn yêu những khái niệm giản đơn được hình thành, chẳng hạn như càng đơn giản càng đáng yêu. Đi đâu chơi cũng chẳng cần ăn mặc đẹp quan trọng là tắm rửa sạch sẽ là đủ rồi. Sẽ không cần phải lo nghĩ đưa đón nhau mỗi ngày, không cần phải quan tâm đến từng bữa ăn giấc ngủ, không cần phải nén đi cái tôi của mình, không giận hờn vu vơ hay cãi nhau ầm ĩ. Kể cả những câu sến súa như mọi khi đi đâu mất tiêu hết rồi.

Nhưng cũng có những ngày tình yêu tìm về trong tiềm thức, thấy người ta yêu đương cũng muốn có một cô bạn gái thủ thỉ, tâm tình, dạo phố cùng nhau mỗi khi trời tối. Mà tôi thấy mình lười quá, lười nghĩ đến chuyện yêu đương. lười tìm kiếm ai đó rồi sợ phải chia tay, bỗng thấy nhạt nhẽo và vô vị… Sợ yêu sẽ mệt, sẽ buồn thì phải làm sao?

Có những ngày vui buồn đan xen vào nhau, đôi lúc thảnh thơi nằm một mình lăn lóc nơi căn phòng rộng lớn. Một mình vô tư rong rủi trên những con đường, góc phố. Nhưng rồi cô đơn cũng vây kín tôi những ngày như thế… “Giá như có người đợi tôi mỗi tối, giá như có người ngồi nghe tôi kể bao vui buồn, giá như có thể ôm lấy ai và khóc lên”

Có thể ai đó bảo tôi cố chấp bảo thủ cứ ngốc nghếch chờ đợi cái thứ tình yêu không biết tồn tại nơi đâu… Nhưng tình yêu là một thứ chẳng bao giờ có thể lên lịch bắt đầu hay là kết thúc được cả…Tình yêu cũng chẳng thể lý giải là tại sao được…Yêu là cứ yêu vậy thôi…

Chúng ta không thuộc về nhau… Lười yêu




 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024