Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
12/05/2010 11:05 # 1
kenteen029
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 5/20 (25%)
Kĩ năng: 5/20 (25%)
Ngày gia nhập: 10/05/2010
Bài gởi: 15
Được cảm ơn: 15
...Tìm lại cảm giác đã mất...


               Sự ra đi của T khiến tôi mang một nỗi đau khó tả, nó dường như phủ kín mọi tâm trạng của tôi. Từ tính cách năng động, sự miệt mài hăng hái tham gia mọi hoạt động...Bây giờ tôi đã trở nên khác hơn, về  tính tình, cách suy nghĩ phải chăng đó là kết quả của bệnh trầm cảm . Quyết định quay lại niềm đam mê breaking của mình, đắm mình trong break thú thật là tôi đã bị nó lấn mất dần đi tâm trạng không vui  về những chuyện đã qua. Bên cạnh đó tôi đã được rất nhiều người bạn khuyên rằng: “ Cách để bạn quên đi quá khứ là phải biết đối mặt và vượt qua nỗi đau  hiện tại”. Cảm giác break bây giờ cũng khác hơn trước, trên xe bây giờ tất cả chỉ còn một: một ba lô, một giày, một bình nước, một mũ,...một tâm trạng,...cùng một lời nguyện cầu  “Mong  hương hồn mày sớm được siêu thoát”

               Những động tác vũ đạo bây giờ đã không  mềm mại như trước nữa, cả break hay style cũng đã mất cả cái hồn trong từng bước di chuyển, cá tính mạng mẽ trong từng bước nhảy của điệu break bầy giờ đã mang đúng nghĩa của từ “bẻ gãy”, khó khăn lắm, hơn lúc này đây tôi cần phả vượt qua, bởi sự ra đi của bạn vẫn còn in dấu trong tôi, chắc ở trên cao xanh bạn cũng đã gửi nó vào trong tôi và kỳ vọng tôi sẽ thay bạn viết tiếp câu chuyện HH. Tôi không còn muốn theo đuổi break ý nghĩ đó đã định sắn trong đầu tôi khi chuyện đó vừa xảy ra, bởi vì bạn mất đi tôi như mất đi cánh tay phải đắc lực của mình. Tôi gục ngã trước những suy nghĩ, bế tắc trong những quyết định, có lẽ tôi vẫn còn một chút may mắn, bởi xung quang tôi vẫn còn bạn bè, gia đình,...như liều thuốc nhiệm màu mang đến trong tôi lòng nung nấu theo từng bước nhảy.Cái khát khao trở thành một vũ công giỏi giờ đây đã bắt đầu, tôi tự nhủ rằng tình bạn của chúng tôi vẫn còn mãi không phải ở quá khứ, hiện tại, hay tương lai...hay tất cả thứ gì. Và điều đó sẽ thể hiện qua từng bước nhảy của tôi.

 Mượn lời khuyên mà tôi nhận được từ 1 thành viên trong nhóm “bộ tứ siêu đẳng” để kết thúc những dòng chia sẽ đầy cảm xúc này: “ Cho dù thằng T không còn nữa, thì nó vẫn mãi sống trong những bước nhảy của mày, mày hãy nhảy, hãy nhảy,hãy nhảy...vì nó”

 

 



...khi đồng tiền là thước đo giá trị của tình yêu...


 
Các thành viên đã Thank kenteen029 vì Bài viết có ích:
12/05/2010 11:05 # 2
mrdoidoi
Cấp độ: 1 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 3/10 (30%)
Kĩ năng: 1/10 (10%)
Ngày gia nhập: 10/05/2010
Bài gởi: 3
Được cảm ơn: 1
chia sẻ cùng bạn


Không biết có phải bạn là nhân vật chính không, nếu bạn thật sự là người trong câu truyện trên thì tôi mong bạn luôn luôn tư tin hơn trong cuộc sống vì vẵn có rất nhiều người luôn đứng bên cạnh bạn trong cuôc đời này. hãy vui lên bạn nhớ và luôn giữ những ước mơ của minh.


lấy tiền ăn kẹo

 
12/05/2010 11:05 # 3
kenteen029
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 5/20 (25%)
Kĩ năng: 5/20 (25%)
Ngày gia nhập: 10/05/2010
Bài gởi: 15
Được cảm ơn: 15
Phản hồi: ...Tìm lại cảm giác đã mất...


vâng. it's me ! thanks u rất nhìu.


...khi đồng tiền là thước đo giá trị của tình yêu...


 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024