Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
17/10/2015 13:10 # 1
kisitengu
Cấp độ: 1 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 5/10 (50%)
Kĩ năng: 1/10 (10%)
Ngày gia nhập: 15/10/2015
Bài gởi: 5
Được cảm ơn: 1
Trải lòng về bước ngoặt một sinh viên IT


Xin chào các bạn, mình năm nay 21 tuổi và đã đi làm được 1 năm. Nhớ lại khoảng thời gian 1 năm về trước, khi mà mình còn mải chơi và mặc dù đi học nhưng không hề nghĩ có thể làm được việc. Nghĩ đến mà lại thấy ngậm ngùi..
 
Học hết cấp 3, mình thi đại học bách khoa Hà Nội ngành vật lý hạt nhân. Năm đó, mình thi được 18 điểm, thế nhưng mẹ mình phản đối cho mình học ngành này( mặc dù mình rất yêu thích và đam mê nó). Mẹ mình cho rằng mình có học xong ra trường cũng không có việc để làm. Hoặc có việc nhưng phải xa nhà, vào tận bình thuận bình phước gì đó. Mẹ muốn mình học gì đó để làm việc gần nhà, hoặc ít ra là trong thành phố nên khuyên mình đi học đại học bất kỳ nào đó, sau này ra trường xin vào nhà nước làm việc. Thế nhưng mình đâu có muốn như vậy. Sau thứ mình đam mê là vật lý hạt nhân, mình chỉ thích mỗi công nghệ thông tin, tuy nhiên điểm chuẩn vào khoa công nghệ thông tin của các trường khá cao, mình không đủ khả năng để vào.. Mình nài nỉ bố mẹ cho đi học tư. Lúc đầu bố mẹ còn phản đối, có lẽ do mình nài nỉ quá, 2 ông bà đành cho mình toại nguyện. :D..
 
Vào học được một thời gian, trong năm đầu tiên mình cũng rất cố gắng theo học. Thế nhưng kết quả lại không được tốt, mình không hiểu tại sao lại như vậy. Mặc dù từ trước tới nay mình luôn được mọi người đành giá là một người có khả năng tiếp thu nhanh. Vậy mà, thời điểm đó, mình thậm chí không bằng cả 2 thằng bạn của mình, những người mà mình ngày trước phải kèm cặp cho họ.. Khi đó mình rất buồn và chán nản. Mình đâm đầu vào chơi điện tử, tự cho mình cái quyền vì mình dân công nghệ thông tin, phải biết chơi điện tử. Mình đã sa đà vào những trò vô bổ đó..
 
Năm thứ 2, mình dần ý thức được việc học quan trọng thế nào. Bởi vì khóa học của mình chỉ diễn ra trong 2 năm rưỡi thôi thế nên mình cũng chịu khó hơn tí chút. Thầy dạy của mình nhiều lúc cũng lắc đầu ngán ngẩm vì mình chẳng làm được gì nên hồn cả. Mình cảm thấy rất khó chịu, tự thấy bản thân thật chẳng được tích sự gì. Thời gian cứ thế qua đi..
 
Cuối cùng cũng đến cái thời điểm mà một thằng sinh viên nào như mình cũng sợ hãi. Thời điểm phải đi làm. Trường mình tổ chức cho các doanh nghiệp đến tuyển người, mình không dám ứng tuyển bởi vì mình biết rằng cho dù có ứng tuyển thì cũng không thể qua được đâu. Mình cứ nghĩ như vậy. Mình vẫn chơi bời, lêu lổng... Cho tới khi, mình gặp người yêu của mình hiện tại. Đột nhiên mình thấy có một sự thay đổi lớn trong suy nghĩ của mình. Cho tới bây giờ mình vẫn coi đó là một dấu mốc quan trọng. Một điều làm thay đổi cuộc đời của mình :) . 
 
Nhà mình không có điều kiện, khoảng thời gian 2 năm trước mình sống trong một ngôi nhà nhỏ nằm trong khuôn viên của một trạm xá. Bố mình làm thuốc đông y kiêm luôn bảo vệ trong đó. Khi gặp người mình yêu, tới nhà cô ấy, thấy cuộc sống của cô ấy. Mình thấy có lỗi với bản thân, với bố mẹ và với cả cô ấy. Mình tự nghĩ, nếu mình không thay đổi, làm sao để bố mẹ được sống trong một căn nhà khác, làm sao để lấy người mình yêu?!!! Mình thay đổi từ đó, từ suy nghĩ hành động. Tháng 11 năm trước, thầy giáo thông báo công ty của bạn thầy đang cần người nên thầy sẽ giới thiệu 2 thằng giỏi nhất lớp sang bên đó. Đương nhiên 2 thằng đó không có mình :D. Và một quyết định đúng đắn nhất đời mình đã xảy ra. Mình đến đó và nói dối cũng được thầy giới thiệu sang(2 thằng kia đương nhiên là giấu giúp mình vì là bạn học). Mình đã thực tập ở đó 3 tháng không lương, học tâp và làm việc 18h/ngày và mình không kêu than gì cả.Bạn biết đấy, làm thực tế khác biệt rất nhiều so với việc học trên lớp. Đối với mình, đó là nhận được nhiều hơn là mất. Khoảng thời gian sau đó, anh bạn của thầy (cũng là sếp của mình) có lẽ biết việc mình nói dối. Thế nhưng a vẫn để mình học tập tại đây, có lẽ a nhận ra được điều gì đó ở mình nhiều hơn là kết quả học tập. :D
 
3 tháng sau, mình được nhận làm nhân viên chính thức tới tận bây giờ. Mình thầm cảm ơn nỗ lực của bản thân mình, cảm ơn người mình yêu đã đến đúng lúc. 
Cám ơn mọi người đã dành thời gian đọc chút tâm sự của mình :) . 



 
Các thành viên đã Thank kisitengu vì Bài viết có ích:
17/10/2015 16:10 # 2
vothivan
Cấp độ: 32 - Kỹ năng: 11

Kinh nghiệm: 4/320 (1%)
Kĩ năng: 75/110 (68%)
Ngày gia nhập: 22/03/2014
Bài gởi: 4964
Được cảm ơn: 625
Phản hồi: Trải lòng về bước ngoặt một sinh viên IT


Tất cả mọi việc đều cần sự cố gắng và nổ lực không ngừng. CHúc bạn thành công hơn nữa 



Cứ đi rồi sẽ đến! 

Facebook: facebook.com/vothivanqb94

Gmail: vothivanqb94@gmail.com


 
Các thành viên đã Thank vothivan vì Bài viết có ích:
18/10/2015 10:10 # 3
kisitengu
Cấp độ: 1 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 5/10 (50%)
Kĩ năng: 1/10 (10%)
Ngày gia nhập: 15/10/2015
Bài gởi: 5
Được cảm ơn: 1
Phản hồi: Trải lòng về bước ngoặt một sinh viên IT


Trích:

Tất cả mọi việc đều cần sự cố gắng và nổ lực không ngừng. CHúc bạn thành công hơn nữa 

 

Cám ơn nhiều :D

 



 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024