Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
05/04/2010 12:04 # 1
valentdn
Cấp độ: 31 - Kỹ năng: 32

Kinh nghiệm: 40/310 (13%)
Kĩ năng: 294/320 (92%)
Ngày gia nhập: 09/12/2009
Bài gởi: 4690
Được cảm ơn: 5254
Nhật ký ngày 5 tháng 4 năm 2010


Hôm nay ngày 5 tháng 4 năm 2010

Tâm trạng của mình rất là bực tức.Đủ chuyện xui xẻo ập đến như một cái "rầm".Gục ngã,choáng ván.Sáng nay gọi điện cho cô chủ nhiệm để nhờ cô xem giúp cái điểm rèn luyện thì cô lại không bắt máy.Gọi điện cho anh Tâm,Bí thư khoa Kế toán thì anh nói:"Cứ để anh giải quyết,có gì anh gọi lại".Tức thế đây,nhưng vẫn cố gắng ngồi học.
Trưa nay,ăn cơm xong mới lên diễn đàn và lại thêm một lần choáng.Một bài viết viết về chính mình.Sao mà xui xẻo thế này không biết.Mình ăn ở hiền lành mà sao đời đối xử  tàn nhẫn vậy nè.Đang ghi cái nhật ký này thì anh Tâm lại gọi điện bảo:"cái chuyện sửa điểm rèn luyện chỉ nhờ cô chủ nhiệm được thôi;" híc híc.Tâm trạng mình như đang rơi từ tầng 9 xuống.Mệt mỏi quá.
Có ai rơi vào hoàn cảnh như mình bây giờ chưa nhỉ.Cho mình một lời khuyên với nào.Gần chết rồi đây.híc híc híc



NGUYỄN THANH THANH
Smod "Sinh Viên 360"


Fb: facebook.com/Thanhvalent   Mail: valentdn@gmail.com


 
Các thành viên đã Thank valentdn vì Bài viết có ích:
05/04/2010 12:04 # 2
Carnation
Cấp độ: 14 - Kỹ năng: 17

Kinh nghiệm: 119/140 (85%)
Kĩ năng: 78/170 (46%)
Ngày gia nhập: 24/12/2009
Bài gởi: 1029
Được cảm ơn: 1438
Phản hồi: Nhật ký ngày 5 tháng 4 năm 2010


lời khuyên cho Valend là HÃY LUN LÀM MỌI VIỆC MỘT CÁCH CẨN THẬN NHẤT CÓ THỂ!
CẨN THẬN là hai từ mà Car cố gắng để vươn tới đấy! hihi
Cố lên nha!


Lương Linh - D17KKT2
 Mail: Carnation.dtu@gmail.com
Yahoo: lily_alanna_1088

 
Các thành viên đã Thank Carnation vì Bài viết có ích:
05/04/2010 12:04 # 3
tanphuong85
Cấp độ: 37 - Kỹ năng: 38

Kinh nghiệm: 142/370 (38%)
Kĩ năng: 98/380 (26%)
Ngày gia nhập: 19/01/2010
Bài gởi: 6802
Được cảm ơn: 7128
Người Buồn Cảnh Có Vui Ðâu Bao Giờ


ỏ xứ mình để đến phục vụ tại nơi đất khách quê người quả là một lý tưởng đáng ca ngợi. Hiện nay, người ta thấy có rất nhiều thanh niên thiếu nữ tây phương chán cuộc sống trống rỗng, thiếu lý tưởng trong xã hội dư dật, đã tình nguyện sang các nước thuộc thế giới thứ ba để phục vụ.

Một thanh niên nọ đã xin đến Ấn Ðộ để phục vụ người nghèo. Ra đi hồ hởi bấy nhiêu, giờ này chạm với thực tế, anh cảm thấy thất vọng bấy nhiêu. Tất cả đều xa lạ và tất cả đều làm anh chán nản: từ khí hậu cho đến thức ăn, điều kiện sống và nhất là những khuôn mặt xem ra rất bí hiểm đối với anh. Nhưng điều làm cho anh mất hết kiên nhẫn lại là một điều không đáng bận tâm mấy...

Người ta dành cho anh một căn phòng không sạch sẽ và dĩ nhiên cũng không nhiều tiện nghi lắm. Anh dọn dẹp và sắp xếp căn phòng lại cho tươm tất. Duy có một chướng ngại mà anh không thể vượt qua để có thể sống bình thản: đó là sự hiện diện của một chú thằn lằn. Anh tìm đủ mọi cách để xua đuổi nó ra khỏi căn phòng, nhưng vô ích: đâu lại vào đó, anh đuổi nơi này, nó chạy vào nơi khác. Cuối cùng con vật chui được vào trong tủ đựng thức ăn và ngự trị hẳn trong đó. Không còn biết làm cách nào khác hơn để tẩy chay con vật, anh đành phải nghĩ đến chuyện làm quen với nó.

Dần dần, con thú đã trở thành một người bạn của anh. Mỗi khi đi đâu về, việc đầu tiên của anh là tìm cho được chú thằn lằn. Khi con vật đã trở thành thân thiết với anh, anh đặt cho nó một cái tên và trò chuyện với nó. Từ một con vật dơ bẩn xấu xa, giờ này anh nhìn thấy nơi nó rất nhiều đức tính trong đó quan trọng hơn cả đó là tài săn muỗi của nó.

Sự hiện diện của chú thằn lằn đã giúp cho anh khám phá được một chân lý trong cuộc sống: những khó khăn không đến từ môi trường chung quanh, mà chính từ bản thân anh.


Chúng ta vẫn thường lặp lại câu thơ của Nguyễn Du: "Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ", như để nói rằng lắm khi chúng ta mặc cho ngoại cảnh chính tâm trạng của chúng ta. Khi chúng ta vui, chúng ta như thấy cảnh vật xung quanh chúng ta cũng vui lây. Khi chúng ta buồn, cảnh có đẹp đến đâu, chúng ta vẫn thấy u ám. Lắm khi những vấn đề khó khăn không đến với chúng ta từ ngoại cảnh, từ những người khác, mà chính từ chúng ta. Gương mặt cau có của chúng ta thường được chúng ta nhìn thấy nơi tất cả mọi người xung quanh. Trái lại, khi chúng ta vui, chúng ta như cảm thấy mọi người đều vui vẻ với chúng ta. Quả thật, chúng ta đong đấu nào, thì người sẽ đong lại đấu ấy cho chúng ta.

Câu chúc đầu tiên của Ðức Kitô phục sinh mỗi lần hiện ra cho các môn đệ của Ngài là: :bình an cho các con". Có sự bình an đích thực trong tâm hồn, chúng ta mới thắng được sợ hãi, mới vượt qua được những khó khăn trong tâm hồn. Có sự bình an đích thực trong tâm hồn, chúng ta mới dễ dàng tha thứ và chấp nhận chính bản thân để rồi từ đó mới có thể tha thứ và chấp nhận tha nhân cũng như mọi nghịch cảnh. Mang lấy màu xanh của hy vọng, đôi mắt chúng ta mới dễ dàng nhìn đời, nhìn người một cách lạc quan. Trái lại, mang lấy bộ mặt cau có và buồn chán, đi đâu, ở đâu, chúng ta cũng chỉ thấy bất mãn, thất vọng và khó chịu.
                                                                                                         Sưu tầm



 
Các thành viên đã Thank tanphuong85 vì Bài viết có ích:
05/04/2010 15:04 # 4
Barbie
Cấp độ: 12 - Kỹ năng: 10

Kinh nghiệm: 113/120 (94%)
Kĩ năng: 44/100 (44%)
Ngày gia nhập: 08/12/2009
Bài gởi: 773
Được cảm ơn: 494
Phản hồi: Nhật ký ngày 5 tháng 4 năm 2010


Valent ơi !
Cho chị xin lỗi vì chị hơi mạnh tay với em nha
Lúc đó chị chỉ mún diễn đàn tốt lên mà quên mất cảm nhận của em
Nhưng chị khuyên em nên xem kĩ bài cần post rùi hãy post nha
Thân!





Sức mạnh nằm trong tay ta


 
Các thành viên đã Thank Barbie vì Bài viết có ích:
09/04/2010 10:04 # 5
valentdn
Cấp độ: 31 - Kỹ năng: 32

Kinh nghiệm: 40/310 (13%)
Kĩ năng: 294/320 (92%)
Ngày gia nhập: 09/12/2009
Bài gởi: 4690
Được cảm ơn: 5254
Phản hồi: Phản hồi: Nhật ký ngày 5 tháng 4 năm 2010


Trích:
Valent ơi !
Cho chị xin lỗi vì chị hơi mạnh tay với em nha
Lúc đó chị chỉ mún diễn đàn tốt lên mà quên mất cảm nhận của em
Nhưng chị khuyên em nên xem kĩ bài cần post rùi hãy post nha
Thân!
 Dạ không có gì đâu chị BB,Mấy hôm nay em cũng có nhiều chuyện bùn trên lớp nên tâm trạng hơi bức xúc ấy mà.


NGUYỄN THANH THANH
Smod "Sinh Viên 360"


Fb: facebook.com/Thanhvalent   Mail: valentdn@gmail.com


 
Các thành viên đã Thank valentdn vì Bài viết có ích:
09/04/2010 21:04 # 6
coixuong
Cấp độ: 16 - Kỹ năng: 17

Kinh nghiệm: 158/160 (99%)
Kĩ năng: 77/170 (45%)
Ngày gia nhập: 08/12/2009
Bài gởi: 1358
Được cảm ơn: 1437
Phản hồi: Nhật ký ngày 5 tháng 4 năm 2010


thui chuyện gì nó qua rùi thì e cho qua luôn đi, đừng suy nghĩ làm j thêm mệt mỏi lắm e ah



 
14/04/2010 12:04 # 7
valentdn
Cấp độ: 31 - Kỹ năng: 32

Kinh nghiệm: 40/310 (13%)
Kĩ năng: 294/320 (92%)
Ngày gia nhập: 09/12/2009
Bài gởi: 4690
Được cảm ơn: 5254
Phản hồi: Phản hồi: Nhật ký ngày 5 tháng 4 năm 2010


Trích:
thui chuyện gì nó qua rùi thì e cho qua luôn đi, đừng suy nghĩ làm j thêm mệt mỏi lắm e ah
 Em cũng cho qua lâu rồi.Mấy chuyện nhỏ thì nghĩ làm gì cho mệt.Mà chuyện BB bình thường àh.Tự nhiên cái anh tanphuong85 kia viết bài gì đâu.Cứ Alo rủ mấy đứa bạn đi chơi cho qua một ngày.Hè hè


NGUYỄN THANH THANH
Smod "Sinh Viên 360"


Fb: facebook.com/Thanhvalent   Mail: valentdn@gmail.com


 
Các thành viên đã Thank valentdn vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024