Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
18/02/2012 23:02 # 1
quynhdtu
Cấp độ: 17 - Kỹ năng: 12

Kinh nghiệm: 120/170 (71%)
Kĩ năng: 34/120 (28%)
Ngày gia nhập: 01/04/2011
Bài gởi: 1480
Được cảm ơn: 694
GƯƠNG SOI- SOI GƯƠNG


1. Giữa đêm, nàng giật mình choàng tỉnh vì một giấc mơ. Sợ hãi. Trên một con đường vắng, hoang tàn, mọi người chỉ còn là những chấm nhỏ xa mờ, nàng cố chạy theo chấm nhỏ phía trước, cố thét gào, chỉ có âm thanh từ đâu đó vọng lại đáp lời nàng.
Một giấc mơ lặp đi lặp lại thì báo hiệu điều gì nhỉ? Nàng đã bao lần tự hỏi thế… Giấc mơ làm nàng sợ hãi đến tột cùng, ngồi dậy lò dò ra bàn rót nước uống. Mất ngủ. Bao đêm rồi giấc ngủ không trọn vẹn.
Cuộc đời nàng là một chuỗi dài của sự ám ảnh.
Mười hai tuổi, mãi mê đọc sách nàng bị nhốt trong cái thư viện kín bưng. Chiều dần buông… Tối. Nàng cố gọi, cố đập cánh cửa inh ỏi, cố phá vỡ bốn bức tường kín bưng. Một con bé 12 tuổi biết thế nào là cảm giác gọi một ai đó mà không có một thanh âm đáp trả. Bóng tối đến rợn người.
Từ dạo đó nàng sợ vô cớ những không gian kín bưng, chỉ cần đóng sầm lại là tách biệt với thế giới bên ngoài… Trong nàng, tồn tại một căn phòng phủ màu rêu tối, đêm về nàng lẩm nhẩm theo lời hát “Một đêm nhớ nhớ, nhớ ra mình… một mình…”. Cô đơn.
Độc thoại với bóng đêm. Có khi giữa bóng tối, nàng ngồi trước gương rồi tưởng tượng ra khuôn mặt méo mó và bong tróc từng mảng của sau khi gỡ bỏ những chiếc mặt nạ của ngày, bê bết, chi chít lớp keo. Nhớp nháp.

2. Nàng đốt một điếu thuốc và lặng nhìn những vòng khói hòa lẫn trong bóng tối, chỉ còn cái mùi nồng nồng xộc vào mũi. Lần đầu tiên, ho sặc sụa vì làn khói ấy vậy mà giờ đây lại đâm ra thich thích. Thinh thích thì hẳn là khác nghiện, chắc thế. Hư hỏng. Chắc cũng thế.

Thành phố đã chìm sâu trong giấc ngủ ngoan, chỉ còn ánh đèn vàng heo hắt, còn tiếng chổi xạc xào của mấy chị lao công. Bỗng chốc nàng nghĩ về số phận những người đàn bà xung quanh mình… Từng người đàn bà hiện rõ trong đầu nàng.

Ngoại.....
Gần hết một đời người, liệu ngoại đã đủ đầy hạnh phúc bên con cháu chưa? Nàng nhớ rõ giọt nước mắt của ngoại mỗi lần cậu lên cơn, đập phá, mắng chửi. Tết, ngoại khóc trong câu chuyện kể cùng con cháu.
Nàng bật hỏi “Khổ quá ngoại ơi, ngoại bỏ chồng theo người khác đi!”. Ngoại cười, Mẹ cười, Dì cười, nàng cười… giọt nước mắt tuôn rơi, đắng chát.
Ngoại bảo “Ngoại khổ vì con chứ có khổ vì chồng đâu…”. Lời cuối cùng tôi nghe ngoại nói… Mãi xa…

Mẹ.....
Nàng nhớ rõ những giọt nước mắt hôi hổi nóng của rơi trên tay mình. Những cuộc cãi vả, những thanh âm đổ vỡ. Hôn nhân, có mang lại cho người ta niềm hạnh phúc rạng ngời như nhiều người vẫn tin không? Hay những người trong cuộc đang ngụy biện cho số phận đàn bà của mình? Tình yêu và hôn nhân chả bao giờ tồn tại song hành, nàng nghĩ thế…

Chị lao công.....
Mẹ bảo, “Tội nghiệp cô B., đàn bà mà phải bươn chải kiếm từng đồng về cho người chồng biếng nhác. Bài bạc, số đề. Nhấn chìm những phận người, nhấn chìm một mái gia đình, nhấn chìm đôi mắt trẻo trong một thời con gái…
Bao nhiêu người đàn bà lướt qua cuộc đời nàng, để lại trong nàng tâm hồn đùng đục, niềm tin vơi dần…

3. Hai mươi bốn tuổi, một miền kí ức nhàu nhĩ như vết thương sưng tấy, làm dậy sóng nỗi ám ảnh ngỡ đã ngủ quên của những ngày mười hai tuổi.

Ngày… tháng… năm…
Mười một giờ đêm.
Bên kia đường, trước cổng nhà trọ, chàng trai hôn nụ hôn tạm biệt một cô gái, nàng nghe trái tim mình vỡ vụn. Lồng lộn. Tâm hồn nàng thét gào như những con sóng dữ.
Năm năm có là quãng thời gian đủ để hiểu một người, yêu một người trọn vẹn và chấp nhận một người cho quãng đời còn lại. Nàng cứ đứng lặng yên thế nghe tâm hồn gào thét, môi mấp máy mà chẳng thốt nên được lời nào.
Gió vun vút. Lạnh căm. Chàng trai hun hút, chỉ còn đọng lại khói xịt ra từ phía sau.

Mười hai giờ đêm.
Nàng thất thiểu, lang thang trên phố, con đường mỗi ngày về nhà mà sao giờ lạ lẫm và xa xôi quá, ngỡ tận bên kia bờ đại dương. Đôi bàn chân mỏi nhừ… Lần thứ hai giữa cuộc đời này, nàng réo gọi.

Im bặt.

4. Một ngày rã rời, nàng buông thõng người xuống giường. Đám cưới nhỏ bạn thời phổ thông, bao lâu rồi gặp lại, giờ tụi bạn khác quá, có lẽ nàng cũng khác. Chắc vì chỉ soi gương vào đêm nên nàng quêm mất cuộc đời vẫn đang cuộc chảy không chờ đợi một ai.

Trong cơn chếnh choáng say, nàng ngồi bật dạy soi mình trong gương dưới ánh nắng ngày. Cô gái trong gương có phải là nàng không? Xa lạ, người phụ nữ trong gương… Mái tóc dài hơn xưa, đôi mắt trũng sâu, đâu rồi phẩn trẻo trong của cô gái đương thì, nụ cười giòn tan nát vụn treo lơ lững trong gương.

Nàng với tay ve vuốt gương mặt người đàn bà trong gương. Lớp bụi bám, sạch bong…
“Chắc là em đã yêu đúng không?”
“Ừ, đã từng yêu”
“Vậy giờ có yêu nữa không?”
“Không!”
"Sao vậy?”
“Lý do?”
“...”
“Có buồn không?”
“…”
“Thử yêu anh nhé!”
“Ừ, sẽ thử”

Dập điện thoại, nụ cười trong gương vụn vỡ giờ được chắp nối dở dang.
St

P/S : đọc để thấy rằng Là con gái thật tuyệt nhé! Gương sẽ là bạn của chúng ta khi chúng ta tự tin là chính mình^^!



You can if you think you can

Smod "Góc Học Tập"

Skype: mocmummim

Email: phanthiquynh.qnh3@gmail.com

FB: facebook.com/phan.quynh.96


 
Các thành viên đã Thank quynhdtu vì Bài viết có ích:
18/02/2012 23:02 # 2
HONGKHANH1303
Cấp độ: 9 - Kỹ năng: 6

Kinh nghiệm: 21/90 (23%)
Kĩ năng: 44/60 (73%)
Ngày gia nhập: 01/02/2012
Bài gởi: 381
Được cảm ơn: 194
Phản hồi: GƯƠNG SOI- SOI GƯƠNG


 Làm việc gì cũng phải có tự tin, vì có tự tin là đã thành công 1 nửa công việc rồi đấy....


Yahoo: Hongkhanh210293@yahoo.com.vn
Gmail: Khanh111527@student.ctu.edu.vn
Trial moderator box Club - Đội - Nhóm

 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024