Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
19/10/2010 21:10 # 1
mptelecom
Cấp độ: 1 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 8/10 (80%)
Kĩ năng: 3/20 (15%)
Ngày gia nhập: 20/09/2010
Bài gởi: 8
Được cảm ơn: 13
Đường Về Nhà...


Đường về nhà.
(p/s: Sưu Tầm)


Bảy năm sống ở thị thành. Bảy năm làm người ở trọ. Người trẻ là tôi từ quê ra phố. Lủi thủi đi làm về, ăn uống xong, rồi lại đọc sách báo, lâu lâu bù khú với bạn bè một bữa. Cuộc sống cứ thế tiếp diễn - đều đặn, khô khốc và có những khoảnh khắc trống rỗng, khiến tôi nhớ đến trò chơi con lắc, nó cứ chao đi chao lại cho đến lúc dừng để kết thúc một nhịp điệu buồn tẻ... Ở trọ, tôi quen dần với những bữa cơm vội vã, cơm bụi, cơm hộp. Đôi khi thèm được ăn một bữa cơm nóng, thèm một miếng cháy thơm tráng miệng. Những lúc ấy, tôi muốn được về bên mẹ, để vùi đầu vào lòng mẹ yêu thương.

Khi còn sinh viên, mỗi năm tôi về nhà một lần và lần nào cũng có cảm giác háo hức. Những ngày cuối năm, tôi thu xếp quần áo, tạm gác việc học hành, làm thêm vắt kiệt sức mình suốt năm qua để chuẩn bị lên xe về quê - nơi mảnh đất được nhắc tên mỗi sáng thức giấc, nghĩ đến cuối cùng mỗi khi chìm vào giấc ngủ. Đường về nhà bình yên đến lạ. Con đường lấm đầy bụi đỏ, nơi từ đó tôi ra đi và trở về. Con đường hằng ngày mẹ quầy quả gồng gánh rau dưa cho kịp phiên chợ sớm. Con đường cha đạp xe dưới mưa, những hạt nước nặng đầy vai áo. Về nhà để được ăn bữa cơm cùng cha cùng mẹ, để được nếm mùi mặn ngọt, hít thở những nhịp thân quen. Mỗi lần về nhà, tôi lại gặp những ánh mắt đầy yêu thương của mọi người. Họ xem tôi là niềm hãnh diện của bến nước. Cha tôi dặn: “Con cố mà thoát ra khỏi lũy tre làng, kiếm việc gì đó ở thành phố mà làm...”.

Bây giờ tôi ở phố, làm người thành phố. Tôi vẫn đi về căn phòng trọ mười mét vuông của mình. Tôi thấy mình đã lớn và bắt đầu tập đứng vững giữa cuộc đời. Những lần về nhà cũng thưa dần. Chỉ sợ và tự răn mình - không được quên đường về - dù làm gì, dù đi đâu. Những lúc chông chênh, con sẽ về nhà, bởi con biết nơi ấy luôn rộng lòng chia sẻ và hơi ấm mẹ sẽ làm con nhẹ nhõm, dịu lòng. Giá như con đường nào cũng yên bình như đường về nhà mình, mẹ nhỉ!



Lê Xuân Lành. M: 0905020484. Sky: lanhlx, Yahoo: kiix_p3.  www.mptelecom.com.vn.
<FCK:embed type="application/x-shockwave-flash" pluginspage="http://www.macromedia.com/go/getflashplayer" src="http://www.youtube.co

 
Các thành viên đã Thank mptelecom vì Bài viết có ích:
24/10/2010 15:10 # 2
KEM_VITA37
Cấp độ: 7 - Kỹ năng: 8

Kinh nghiệm: 6/70 (9%)
Kĩ năng: 42/80 (52%)
Ngày gia nhập: 21/09/2010
Bài gởi: 216
Được cảm ơn: 322
Phản hồi: Đường Về Nhà...


"con dù lớn vân là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con"


Cho dù như thế nào con vẫn nằm trong vòng tay của mẹ, gia đình là nơi bình yên khi bước chân mỏi mệt



 Những con người có duyên với nhau thì mới tìm thấy nhau trong dòng người bất tận. Nhưng đâu là người nên giữ lại bên cạnh, đâu là người nên để họ bay đi một chân trời khác, lại suy nghĩ nhiều!


 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024