Con đường nhỏ từ thị trấn Núi Thành dẫn xuống bãi Rạng (xã Tam Quang, Núi Thành, Quảng Nam) như kéo dài nỗi khát khao tận hưởng sắc trời của biển.
Nếu không theo đường này, thì dong thuyền theo dòng Trường Giang, xuôi ra cửa bể rồi quanh vào Rạng, bạn sẽ ngập trong màu xanh bất tận của sông biển và bất ngờ trước dáng ông Đụn, bà Che tím một khoảng trời….
Từ thị trấn Núi Thành, nếu chưa vội chu du xuống biển, du khách bỏ chút ít thời gian ngược chừng 7km về hướng tây, đến với một thác núi đẹp hoang sơ mà thiên nhiên ưu đãi ban tặng. Thác Hố Giang Thơm luyến lưu những ai thích sự lãng mạn và cũng đủ thách thức sự mạo hiểm khám phá.
Hố Giang Thơm-vẽ đẹp hoang sơ
Phía xa con suối đầu nguồn đổ xuống các tảng đá tạo thành những ngọn thác đẹp quyến rũ. Những người thích cảm giác mạnh có thể leo lên các mõm đá nhấp nhô để chinh phục những ngọn thác cao. Trên đầu nguồn con suối, một hồ nước phẳng lặng hiện ra yên ắng như gọi mời, như gần gũi với những ai muốn tìm về một khung cảnh tĩnh mịch và thi vị của thiên nhiên hoang dã.
Rời núi, đến với biển. Bãi Rạng vẫn khoác vẻ quyến rũ hoang sơ, của những làn cát vàng cháy bỏng, mến đãi khách bằng món mực một nắng, cá chuồn nướng, cháo hầu… thơm phức.
Đường dẫn vào Biển Xanh resort.
Buổi sáng đứng trên đồi cao khoảng 40m so với mặt biển, những resort với ngói đỏ hiện ra thấp thoáng dưới những tàng thông. Trùng Dương resort mới đi vào hoạt động được một năm, mang dáng vẻ của một làng quê Việt. Nghe thông reo, và đắm chìm trong không gian này, những hồi ức trẻ thơ như quay về. Trùng Dương kiêu hãnh trên những thảm cỏ mướt mịn như tơ, con đường dẫn vào các lối nhỏ giăng đầy sương. Một không gian như thơ, bồng bềnh hư ảo. Một chiếc cầu nhỏ xinh xắn dẫn đường vào Biển Xanh resort, được xây dựng khang trang với 38 phòng.
Trùng Dương resort
Đây là một khu nghỉ dưỡng được xây dựng theo kiểu kiến trúc như ở biển Vũng Tàu, nửa không gian còn lại vẫn giữ kiểu nhà một mái của người Quảng. Một khuôn tường nhẹ nhõm che phủ bởi mái ngói rộng thênh thang khiến khu resort vừa cổ vừa hiện đại. Tất cả được mời chào bởi nụ cười mến khách của những cô gái mặn mà giọng Quảng.
Đi dọc bãi biển, các khu hàng ăn uống mọc lên san sát nhau. Món cá chuồn nướng lại dậy lên mùi của biển. Những con cá còn tươi, đặt lên trên vỉ, nướng với lửa than hồng. Cá được ăn cùng với muối hạt sống và ớt xanh, vừa ăn vừa xuýt xoa, mằn mặn đầu môi vị muối của đại dương…
Cá chuồn nướng
Chiều nắng nhẹ, thi vị nhất là lang thang trên bãi cát mịn vàng. Cát se lòng, dập dờn cùng sóng biển. Theo con nước, cát chạy ngoằn nghèo tạo nên những đường vệt lạ lẫm đùa cùng gió và mưa. Nghe có cảm giác nhẹ ru bên mình, đó là khi ta ngã mình xuống nền cát và nghe khúc nhạc vi vu của đồi thông. Ngoài xa là những mảng đá ghồ ghề được chồng lên nhau tạo nên những mảng lớn, núi đá lưng chừng mọc lên trên nền xanh của biển. Không có gì thú vị bằng đứng trên những mảng đá lớn để nhìn ra xa, biển mênh mông ôm ấp lấy những con thuyền. Con nước xuống, những cồn đá ong hiện ra đỏ rực. Ở đó cần câu có sẵn, chỉ cần dầm chân trong bọt sóng, chờ cá cắn mồi, ta như quên hiện tại và thả lòng mình trở lại với tuổi thơ…
Biển Rạng mờ sương
Ít ai lưu lại ở đây lâu, nhưng nếu một lần đến đây mà không dầm mình trong làn nước biển xanh biếc sẽ thật tiếc nuối. Biển trong veo đến tận lòng mình. Biển, trời, sắc tím của rạn đá như mãi lưu giữ vẻ đẹp bí ẩn trong ngàn năm kiến tạo…