LÁ - MƯA - NẮNG - GIÓ
Mưa đã trút hết những hạt cuối cùng trong kí ức của những năm cấp 3 ..
Mưa nhẹ nhàng và ngắn ngủi nhưng cũng đủ làm mát cho tâm hồn thơ dại trong 3 tháng hè …
Đã từng yêu mưa và đã từng là tất cả đối với mưa..
Mưa chơi với Lá từ ngày còn nhỏ, lớn lên, 2 đứa xa nhau, rồi 1 thời gian sau, Mưa lại về bên Lá, làm cho Lá vui và Lá rung động..
Mưa đẹp, nhưng bướng, khiến Lá giận sôi lên rồi Mưa lại cười ..
Mưa cười đẹp, yêu những lần Mưa cười và ánh mắt luôn nhìn Lá..
Nhưng rồi những năm tháng cấp 3 cũng qua đi, dần dần Mưa và Lá đều lớn..
Đã từng nhiều lần níu kéo nhau nhưng rồi cũng chả thành gì..
Thế rồi, Mưa và Lá xa nhau thật sự ...
Nhưng Mưa vẫn chiếm nhiều kí ức trong Lá và Lá không thể chấp nhận ai khác ..
.
.
Rồi, Lá biết, Mưa đã không còn gì trong Lá nữa..
Nắng đến và xua tan tất cả, nhưng nụ cười của Nắng lại không rạng rỡ như Mưa..
Nắng giống Mưa, giống nhiều lắm, nhất là khuôn mặt..
Khiến Lá rung động lại lần nữa…
Dường như Lá nghĩ đã quên được Mưa vì có Nắng..
Nhưng mọi thứ chỉ là cái bóng của Mưa..
Luôn luôn nghĩ Nắng là Mưa nên tình cảm lại càng ngày càng sâu hơn..
Kể cả khi nằm ngủ lên vai Nắng..
Lá vẫn nghĩ đó là bờ vai của Mưa, tệ lắm..
Lá đi cùng Nắng khi Lá biết chắc chắn là Mưa sẽ xuất hiện, để cho Mưa biết Lá đang rất tốt..
Rồi, Nắng, làm cho Lá tỉnh giấc..
Nắng, thật sự không như Lá tưởng tượng, vì Nắng không nhẹ nhàng như Mưa, không chân thật như Mưa, đơn giản vì Nắng không dành cho Lá..
Thế mà lâu nay Lá đã nhầm tình cảm của mình..
Lá khóc..nhưng nước mắt chỉ rơi được vài giọt rồi lại tắt ..
Vì không đáng, vì Lá sai, trong lúc này, Lá lại thấy mình có lỗi với Nắng..
Đôi khi muốn xin lỗi Nắng, xin lỗi tình cảm ngộ nhận này..
Nhưng thấy mọi việc đang cứ bình thường, nên cứ để cho nó bình thường, vì Nắng không quan tâm nhiều đến tình cảm của Lá, nên việc Lá im lặng và thờ ơ có lẻ sẽ làm cho Nắng thoải mái hơn, nên Lá cứ thế..
Cho dù Nắng có nghĩ gì, thì Nắng vẫn là Nắng, và Lá vẫn là Lá, Lá không cần Nắng..
.
.
.
.
.
.
Ngồi 1 mình, Lá thấy nhiều màu của cuộc sống, Lá e ấp trong vòm cây và không bao giờ chịu vươn mình để sống thật nhiệt tình, thật hết mình..
Lá đang muốn thay đổi cách sống, không rúc mình trong vỏ ốc như trước kia nữa, thật mạnh mẽ và thật là chính mình..
Gió, thổi bay những hạt Mưa còn đọng trong trái tim của Lá..
Gió, thổi mát tâm hồn Lá khi nhiều ngày Nắng gắt..
Gió, giờ Lá mới thấy Gió âm thầm nhưng đôi khi mạnh mẽ..
Nhận được lời quan tâm, sự sẻ chia, đồng cảm..
Bất giác, Lá thấy, thời gian qua đã lãng quên Gió..
Một người luôn đi bên cạnh cho dù Lá gặp chiện j..
Cảm ơn Gió – khác hoàn toàn – khác rất nhiều – khiến Lá không nhầm lẫn với bất kì ai..
Nhưng tuyệt vời vì Gió là bạn..
Thế thôi nhé..
26...09...2010... Đà Nẵng ... Việt Nam ...