đang lang thang trong miền trí nhớ .... tôi bỗng gật mình khi ....một luồng cảm xúc cứ ùa về .... bế tắc ....chợt thấy mình chơi vơi , lạc lõng ...chỉ còn biết tự cười chế giễu bản thân để cho vơi đi cái gọi là nỗi nhớ .... vậy mà cười cũng ko nổi. khốn nạn thật ....!!! và nhận ra rằng cuộc sống là những viên bi đầy màu sắc :
sức khoẻ là viên bi bằng sắt
gia đinh là viên bi bằng thuỷ tinh
và ........tình yêu là viên bi bằng kim cương !!!
viên bi bằng sắt khi rớt xuống vẫn nằm đó ,vẫn kiên cường như chính bản chát nó thể hiện
viên bi bằng thuỷ tinh rớt xuống sẽ vỡ tan tành ,chỉ còn niềm tin mới nuôi sống nó lại
còn.... viên bằng kim cương rớt xuống ?,ai nhặtđược sẽ ko bao giờ trả lại ......
đừng bao h đánh mất những gì bạn đang và sẽ có....
gieo gió gặp bão .....
......ác giả ác báo !!...........