Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
05/08/2011 23:08 # 1
monbabie269
Cấp độ: 14 - Kỹ năng: 13

Kinh nghiệm: 0/140 (0%)
Kĩ năng: 53/130 (41%)
Ngày gia nhập: 12/12/2010
Bài gởi: 910
Được cảm ơn: 833
Impossible - Siêu nhân hết thời


 vẫn nhớ cách đây vài năm, đã có ai đó khuyên nhủ nó rằng: “ Đừng bao giờ yêu mù quáng! ”. Nó đã nghe, đã biết và đã quên lời khuyên ấy…

 

 

“ Nhật kí, ngày…tháng…năm ”

     Đến lúc này nó vẫn chưa thể tin được anh đã rời xa nó… Nó đã tự hỏi mình như thế trong nước mắt và tiếng nấc nghẹn khi tự khóa mình trên gác xép vì không muốn mọi người thấy nó khóc lóc, yếu đuối khi bị anh nhẫn tâm lừa dối trong một thời gian dài như thế. Bây giờ nó không biết mình phải đi đâu, tới đâu, và gặp ai lúc này. Người nó muốn gặp nhất bây giờ vẫn là anh. “ Tại sao anh không yêu em nhưng lại đối xử tốt với em như thế, cho em nhiều hy vọng đến vậy? Tại sao? ”. Anh nói anh đã rất trăn trở về nó, suy nghĩ về nó rất nhiều, anh không muốn bước tiếp… Trái tim nó đã chết lặng ngày anh nói: “ Chúng ta chia tay nhau nhé! Xin lỗi, anh đã hết yêu em ”. Giây phút mà cả con người nó như vỡ ra làm trăm mảnh. Đó cũng là lúc nó biết mình yêu anh nhiều tới mức nào… Nó chỉ biết im lặng và buông xuôi theo cảm xúc của chính mình.

     Nó không níu giữ anh, không phải vì nó hết yêu anh, mà vì nó biết anh không thuộc về nó. Cái điều mà trước đây đáng lẽ nó phải chấp nhận. Để rồi giờ đây nó phải khóc thầm một mình, khóc trong đau khổ, nuối tiếc. Nó tự chất vấn mình mỗi đêm để rồi giật mình trong đêm vì những cơn ác mộng không dứt, và rồi nước mắt lại chảy…

     Hàng ngày thức dậy, đi học nó vẫn sống với hai con người, nó tự nhủ, dù có chuyện gì xảy ra, cuộc sống này vẫn không dừng lại và nó cũng không cho phép mình dừng lại. Nhưng nó đã sống với lý trí chứ không phải trái tim. Vô tâm và lạnh lùng với mọi người xung quanh… Đôi khi nó cứ nghĩ là mình mắc chứng vô cảm rồi cũng nên,hàiz.

“ Sự thật xuất hiện ”

     Sự thật là nó nhận ra anh chưa bao giờ nói yêu nó.

     Sự thật là nó không biết làm sao để quên anh. Nó muốn quên, quên đi tất cả, mọi thứ liên quan tới anh, thậm chí cầu mong trở về với ngày trước khi gặp anh. Nó không biết liệu vô tình gặp nhau trên đường nó có thể bình tĩnh chào anh như những người bạn???

     Sự thật là những ngày qua nó đã sống với mục đích lớn nhất là anh, và giờ đây, nó không biết phải bắt đầu cuộc sống mới thiếu vắng hình bóng của anh sẽ như thế nào…

     Sự thật là anh đã yêu một cô gái khác trong khi tay anh vẫn nắm chặt tay nó.

     Sự thật là bây giờ nó với anh đã đi theo hai ngã rẽ của cuộc đời…

     Cuộc sống vẫn tiếp tục cho dù thế nào đi chăng nữa. Nhưng nó sẽ khác với cuộc sống trước đây. Mọi người thấy nó trầm lặng hơn, ít nói hơn, và hay buồn hơn, cũng sâu sắc hơn. Nó như sống chậm lại vì sợ một ngày nào đó mình lại có thể tự làm mình tổn thương như bây giờ. Giờ thì nó hiểu thế nào là nỗi sợ bị tổn thường. Thật khó tự thuyết phục mình khi đã một lần tổn thương. Không có gì thấm thía bằng trải nghiệm của chính mình cả.

     Điện thoại của anh đã để hình người khác rồi. Nó chỉ là một quá khứ nhỏ trong vô vàn quá khứ của anh. Cũng đã tới lúc nó tự cho mình một lý do để quên anh thôi. Nó quen với cảm giác chỉ một mình mình hướng về một ai đó, lặng lẽ. Vắng anh, nhưng nó còn gia đình và bạn bè. Những con người mà trong những lúc vì anh nó đã xao nhãng để rồi giờ đây chỉ có anh là rời đi. Và bây giờ là lúc để nó bù đắp cho họ, nó sẽ mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn và vui vẻ trở lại. Hôm nay trời mưa nhưng ngày mai trời đầy nắng anh ạ, dự báo thời tiết đã nói như thế mà… Đeo headphone vào tai những giai điệu của bài hát “ Impossbile ” vang lên: “ I remember years ago, someone told me I should take, caution when it comes to love, I did… Impossible, impossible…”,  nó thả lỏng người để đắm chìm trong âm nhạc và cảm nhận hơi ấm của một bàn tay đang nhẹ nhàng nắm lấy tay nó. To be continue…

Siêu nhân hết thời

^^~

 P/s: Một phút ngẫu hứng, miễn bình loạn nhá các t.y :x

 

 

 

 

 



Nguyễn Thị Thanh Lệ
K16DCD4 - Khoa Du Lịch
Email: monbabie269@gmail.com

 
Các thành viên đã Thank monbabie269 vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024