Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
07/04/2022 21:04 # 1
vutmaihoa
Cấp độ: 20 - Kỹ năng: 2

Kinh nghiệm: 68/200 (34%)
Kĩ năng: 5/20 (25%)
Ngày gia nhập: 03/03/2021
Bài gởi: 1968
Được cảm ơn: 15
4 năm - thời gian để một tân sinh viên mất định hướng trở thành chuyên viên marketing.


Bạn có tin rằng, loài người chỉ là những kẻ bắt chước?

...

Tôi đã từng sống một cuộc đời chỉ biết bắt chước như vậy.

Hồi cấp ba, vì thấy mọi người tranh nhau thi vào Marketing, tôi bắt chước và đâm đầu học khối D. Tôi học ngày học đêm, giải hết các bộ đề có trên thị trường, đi học thêm đến tận tối khuya mới về đến nhà, giải hết các đề thì lại giải lại thêm lần nữa vì sợ kiến thức rơi rụng trong thời gian chờ thi.

Lên đại học, vì thấy bạn bè ai ai cũng apply vào các câu lạc bộ ở trường, tôi bắt chước và nộp đơn vào 6 câu lạc bộ. May thế nào lại đậu 4/6. Sau khi đậu, tôi lại cắm đầu tham gia tất cả các hoạt động, sự kiện, giao lưu và làm quen với các anh chị, bạn bè cùng câu lạc bộ. Tại nghe nói đó là quá trình sinh viên bỏ thời gian và công sức ra để thu lại “networking” quý giá.

Nghe có vẻ là một sinh viên năng động nhỉ?

Nhưng, sau năm nhất đại học, tôi gần như kiệt quệ. Thực sự rã rời và mệt mỏi. Sự bắt chước nhấn chìm tôi trong những deadline chẳng liên quan gì tới Marketing - chuyên ngành mà tôi theo học. Lên năm hai, khi thấy rất nhiều bạn đã đi thực tập, đã đi làm có lương, biết đủ thứ kiến thức trong và ngoài ngành, tôi nhận ra mình chẳng có gì trong tay, cảm giác như bản thân đang đắm mình trong màn sương mù dày đặc, không thấy bản thân mình, cũng không thấy con đường phía trước.

Tất cả đều mơ hồ, tôi bắt đầu không muốn đi tiếp.

Nhưng nghĩ về ánh mắt của mẹ lúc tiễn tôi đi học, tôi không đành lòng.

Thế là tôi bắt đầu loay hoay.

Việc đầu tiên tôi làm là ngừng bắt chước. Tôi bắt đầu out các câu lạc bộ để có thời gian đi sâu vào tìm hiểu chính mình. Đã có lúc tôi muốn gap year, nhưng lại chưa dám vì chẳng có chuẩn bị, cũng chẳng có mục tiêu gì trong cuộc sống. Thế là tôi tìm sách self-help để đọc.

Tôi đã mê đắm chàng Santiago cùng hành trình đến Kim Tự Tháp với triết lý “Nếu bạn muốn điều gì và theo đuổi nó, cả vũ trụ sẽ giúp bạn”. Nhưng lúc ấy, đến tôi muốn gì tôi còn không biết. Tự nhiên nhận ra, đọc xong sách self-help lại thấy mất định hướng hơn.

Tôi bắt đầu tìm một môi trường thực tế, chính xác là thực chiến hơn. Tôi trở thành thực tập sinh Marketing ở một công ty. Bắt đầu từ vị trí thực tập, tôi được trải nghiệm nhiều “ngóc ngách” công việc trong Marketing. Trải nghiệm hết xong lại thấy hình như bản thân không hợp với Marketing lắm vì nó cần sự sáng tạo, mà tôi thì không phải là người sáng tạo.

Tôi nhận ra mình thích những thứ thuộc về quy trình, những con số, sự đo lường và lên kế hoạch. “Chết rồi! Chẳng có lẽ mình lại phải học lại từ đầu về một ngành khác?” - Tôi hoang mang.

May mắn, sếp nhìn thấy điều đó và cho tôi một góc nhìn rộng hơn về marketing, gợi ý cho tôi một vị trí khác là planner. Thế là tôi dấn thân vào làm planner ở một công ty khác (Xin lỗi và cảm ơn sếp, nếu có nhận ra em thì anh lướt qua bài viết này nhé).

Sau ba năm loay hoay, tôi trở thành planner fulltime, hàng ngày vui vẻ với những kế hoạch, con số và sự đo lường, đánh giá.

Sau này, tôi nhận ra rằng mất định hướng là chuyện không thể tránh. Nhiều em sinh viên vào công ty tôi với CV rất nhiều các hoạt động câu lạc bộ, nhưng mục tiêu và định hướng rất mơ màng. Cái quan trọng là ta kịp nhận ra ta đang mơ hồ, kịp dừng lại để tìm hiểu chính mình, thấu hiểu đứa trẻ bên trong mỗi người và vạch ra được định hướng rõ ràng cho tương lai. Thay vì tham gia quá nhiều như tôi ngày trước, hãy tìm cho mình một chương trình hỗ trợ về thấu hiểu bản thân và định hướng nghề nghiệp phù hợp.

Đấy là tôi còn may mắn gặp được anh sếp cũ, không thì không biết bây giờ thế nào. Nhưng không phải ai cũng may mắn vậy.

Mong rằng câu chuyện của tôi có thể giúp bạn một chút trong quá trình định hướng. Chúc bạn tìm được đường đi cho mình.




 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024