Chuyện tình của tôi!
Tập 1
1 cơn mưa bắt đầu....
Và tớ tự hỏi hok biết bao giờ mưa sẽ tạnh....
Cũng như câu hỏi bao giờ anh ấy sẽ rời xa tớ....
Có ai tin được vào cái gọi là tình yêu sét đánh hok nhỉ ????
Có phải khi 2 con người ở 2 thế giới khác nhau hok wen nhau bỗng dưng 1 ngày họ tình cờ gặp nhau trên 1 con đường định mệnh nào đó và từ giây phút ấy họ bắt đầu yêu nhau....
Phải chăng đó gọi là tỳnh yêu sét đánh?
Hay chỉ là sự sắp xếp tình cờ của số phận để cho 2 cục nước đá gặp nhau xick lại gần nhau để có thể giúp nhau ấm hơn mà thôi.
Tình yêu của tôi và anh cũng diễn ra như vậy đấy.Đến bi giờ nghĩ lại tôi cũng chưa bao giờ tin vào câu chuyện tình yêu của mình là có thật nó diễn ra cứ như 1 bộ phim nào đó mà tôi đã từng xem hay đây chỉ là 1 giấc mơ mà thôi.
Không!
....Nó là sự thật nó đang diễn ra và chúng tôi vẫn yêu nhau như số phận đã định sẵn....
Có ai ngờ đc chúng tôi tình cờ wen nhau trên 1 chuyến xe bus...
Tôi vẫn lên xe bus đi học như mọi ngày tôi hok cảm thấy có gì khác biệt trên chuyến xe ấy ngoại trừ việc hôm nay xe vắng khách hơn mọi hôm và tôi có 1 chỗ ngồi .Tôi hok để ý đến bất cứ ai xung quanh tôi hok để ý xem họ có nhìn tôi chăng ? họ có bàn tán gì về tôi ko nhỉ....Ko tôi chẳng quan tâm gì đến một ai hết tôi chỉ lặng im nghe nhạc và nhắm mắt tận hưởng mà thôi và cứ thể mặc kệ những gì đang diễn ra xung quanh....Cứ thế cho đến khi gần tới bến cuối cùng bỗng có 1 người đứng trc mặt tôi và bắt đầu hỏi vu vơ làm wen với tôi.... người ấy bắt chuyện với tôi 1 cách rất tự nhiên cứ như là anh biết tôi từ lâu lắm rồi ý.... lúc đầu tôi cứ vờ như hok biết và chỉ cười nói xã giao nhưng rồi anh lại cùng xuống xe với tôi cứ thế đứng cạnh tôi cười nói rất hồn nhiên...lúc ấy nói thật là tôi vẫn tỉnh bơ thấy sao mà hắn vô duyên thế....nhưng rồi hắn lại cùng đi với tôi thêm 1 chuyến xe nữa...tôi lên trc...hắn lên sau....nhưng tôi ngồi ngay ghế trên đầu mặc kệ hắn đứng tít phía sau và tôi thản nhiên nghe tiếp những bản nhạc của mình...lát sau người ngồi cạnh tôi đứng dậy và xuống xe....bất chợt hắn lại đi tới ngồi cạnh tôi từ lúc nào hok biết....Hắn lạ nhỉ...Lúc ấy tôi mới chú ý hơn đến hắn những câu chuyện hắn nói bắt đầu làm tôi chú ý và phì cười hắn kể về những câu chuyện lúc hắn còn là học sinh như tôi hắn còn nói hồi trc hắn cũng học trường của tôi bi giờ...và hắn cũng đang làm ở gần trường tôi đang học...và mãi sau tôi mới biết hắn nói hắn học cùng trường với tôi chỉ là nói dối để bắt chuyện làm wen với tôi
Chưa bao giờ tôi cho người lạ số điện thoại của nhà mình cả vì tôi sợ họ làm phiền tôi và làm ông bà tôi có ấn tượng hok tốt...nhưng hok hiểu duyên trời sắp xếp làm sao mà tôi lại vui mồm đọc cho hắn số của nhà mình...Chúng tôi wen nhau như vậy đấy....Thật kỳ lạ tôi hok nghĩ rằng hắn lại có hứng thú gọi điện cho 1 đưa nhóc mới wen như tôi....ko ngờ hắn lại gọi thật...lúc vừa nghe thấy tiếng hắn tôi đã nhận ra ngay...nhưng khi hắn hỏi tôi có nhớ hắn là ai hok thì tôi lại luống cuống ú ớ hok biết nói sao nữa....hắn bắt đầu hỏi tên tôi....tôi trả lời...nhưng khi tôi hỏi tên hắn thì hắn lại nói lần sau gọi anh sẽ nói...và tôi bắt đầu tò mò hơn về hắn....Nhưng đến lần thứ 2 hắn gọi cho tôi tôi vẫn hok biết hắn tên gì....Và hum đó là ngày cá tháng 4 tôi bắt đầu chém gió lung tung vài thứ và nghĩ rằng chắc mình chẳng bao giờ gặp lại hắn đâu mà sợ...nhưng trái đất thật là tròn...ngay ngày hôm sau tôi lại đi sớm và ngồi đó chờ mấy đứa bạn cùng trường....đang nghe nhạc thì bất chợt tôi ngước lên và bắt gặp hắn đang vẫy tay và tiến dần về phía tôi....hắn chạy lại và xoa đầu tôi như là tôi thân thiết với hắn lắm ý...Và bất chợt hắn nói...
Em đểu dã... manzz...hôm wa dám lừa anh đến tối anh mới nhớ ra là ngày 1-4 làm bao nhiêu người lừa anh mà anh hok biết(_ _")rùi hắn kể chuyện hôm qua hắn bị lừa ra sao và buột mồm nói luôn cả tên hắn ra trong câu chuyện....Tôi mặc kệ cho hắn kể xong câu chuyện rùi mới hỏi thế anh nói cho em biết tên đc chưa...hắn vẫn nhất quyết hok nói..Tôi cười phá lên và nói em biết tên anh roài em là thầy bói cái gì cũng biết.... Hắn ngơ thật nghe tôi nói thế mà mặt cứ đần ra hok biết là tại sao tôi lại biết đc tên hắn mà hok nhớ ra rằng lúc nãy chính hắn đã nói với tôi thế....
Cứ thế tôi và hắn bắt đầu làm wen và thân nhau hơn....Hắn nói chiều hắn sẽ đợi tôi ở bến xe bus nhưng hok ngờ hắn đợi ở bến trên mà tôi lại đi về bến dưới vậy là hắn và tôi hẹn nhau 2 lần mà hok đc...Đến lần thứ 3 thì tôi mới nói tôi chờ hắn ở bến dưới lúc ấy tôi và hắn mới gặp đc nhau....Dần dần mến và bắt đầu yêu nhau...Tôi và hắn trở nên thân thiết...Tính tôi thì lăng nhăng khỏi nói...sau 1 tuần tôi đã nhận lời yêu hắn....Hi hi tỳnh yêu của chúng tôi bắt đầu như vậy đấy...cứ thế tiếp tục hẹn nhau về trên cùng 1 chuyến xe bus....và chúng tôi bắt đầu 1 tỳnh yêu trên xe bus....cái tình yêu ngốc xít bắt đầu như phim Hàn Quốc thế đấy ...
Cứ thế cứ thế tôi và hắn càng yêu nhau hơn....
Và rùi 1 hôm trời mưa to ngập cả lối vào trường mà hắn vẫn đến đón tôi...nhìn hắn ướt sũng lạnh run mà tôi thấy hạnh phúc làm sao...và bỗng chợt tôi nhớ đến câu mà người ta thường nói nếu 2 người yêu nhau cùng nắm tay đi dưới mưa thì họ sẽ có 1 tỳnh yêu vĩnh cửu và tôi đã ôm chầm lấy hắn ngay ở bến xe bus trời thì mưa lạnh như thế mà lên xe bus vẫn bật điều hòa khiến chúng tôi lạnh run lên và ôm ghì lấy nhau ở trên xe bus khiến mọi người cứ nhìn chằm chằm mà 2 đứa chỉ cười hok chút ngượng ngùng đó là lúc tôi hạnh phúc nhất...Và từ lúc ấy tôi và hắn luôn thick đi dưới trời mưa cứ hôm nào trời mưa là nổi hứng hẹn nhau đi tắm mưa.... tỳnh yêu của tôi lãng mạn thế đấy...
Gặp nhau trên xe bus...yêu nhau trên xe bus...đi chơi cũng đi xe bus...hẹn nhau cũng ở bến xe bus...Ui lãng xẹt wa' đi mất thui...
truongton.net