Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
13/07/2017 00:07 # 1
tuthithuygiang
Cấp độ: 19 - Kỹ năng: 3

Kinh nghiệm: 180/190 (95%)
Kĩ năng: 16/30 (53%)
Ngày gia nhập: 30/05/2016
Bài gởi: 1890
Được cảm ơn: 46
Một cô gái nhạy cảm, có phải sẽ khiến mọi người thấy khó hiểu và phiền phức?...


 

Sau những phút yếu lòng, em tự dặn lòng mạnh mẽ, tự chữa lành những tổn thương để không chọn những lựa chọn tiêu cực. Em ở đó, giữa cuộc đời, như một chiến binh cô độc.

Em đôi mươi, cái tuổi chẳng đủ trẻ đễ dễ dãi với bản thân, cũng chẳng đủ lớn để cư xử thật chín chắn.

Em đôi mươi, cái tuổi luôn dễ cảm thấy giận dữ vì bất cứ điều gì. Em giận dữ vì nhận ra cái cách người ta cạnh tranh nhau không lành mạnh, cái cách " ma cũ ăn hiếp ma mới " tại nơi em thực tập. Em giận dữ vì những thứ mình luôn lý tưởng hóa bỗng trở nên thật xấu xa.

Em cảm thấy hụt hẫng khi cô chủ tiệm sách cũ luôn cười tươi khi em ghé đến, đã nặng lời la mắng đôi co với bạn hàng chỉ vì cô này dám bán sách phá giá. Ừ thì, kinh doanh vẫn là kinh doanh thôi. Vậy mà đôi lúc, em lại ảo tưởng một người bán sách chắc hẳn phải mê sách và nhẹ nhàng.

Một cô gái nhạy cảm, có phải sẽ khiến mọi người thấy khó hiểu và phiền phức?...

 

Em đôi mươi, tan vỡ mối tình đầu, vậy mà đã có lúc em mơ mộng về một tương lai tươi đẹp của hai đứa. Đau lòng làm sao, khi người ta dành cả quãng thời gian dài, tốn nhiều công sực để bắt đầu một mối quan hệ để sau đó, khi kết thúc chỉ bằng một dòng tin nhắn vỏn vẹn vài chữ.

Những ngày mệt nhoài, em trở về nhà ngả lưng xuống, buồn đến không thể bật khóc, rồi ngủ thiếp đi với đôi mắt khô rốc và tâm hồn trống trải.

Em không sẻ chia, em không muốn gặp lại bạn bè, chỉ vì thấy họ thay đổi quá nhiều đến nỗi em tưởng như mình là vận động viên đang hụt hơi trong cuộc chạy đua mang tên cuộc sống.

 

Một cô gái nhạy cảm, có phải sẽ khiến mọi người thấy khó hiểu và phiền phức?...

Em không trách đời, không trách đời vì vốn dĩ một cô gái nhạy cảm như em thường khiến mọi người thấy khó hiểu và phiền phức, giống như cả Thế giới đang sống bên trong ngôi nhà, còn em vẫn mãi đứng ngoài cửa sổ nhìn vào đầy khao khát được hòa nhập.

Nhiều khi đau lòng, em cảm thấy cô đơn đến đáng sợ, chỉ mong có một bờ vai dựa vào trong phút giây ngắn ngủi.

Sau những phút yếu lòng, em tự dặn lòng mạnh mẽ, tự chữa lành những tổn thương để không chọn những lựa chọn tiêu cực. Em ở đó, giữa cuộc đời, như một chiến binh cô độc.



Hãy sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng ta sống


 
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024