Mì quảng Tiếng Quý – Hồn quê và cả tinh túy ẩm thực của một vùng đất
Không một thôn xóm, làng mạc, ngóc ngách nào ở Quảng Nam lại không bán mì Quảng. Nhưng một quán mì ngon đến độ ai cũng phải tấm tắc khen thì không nhiều.
Bà Ngô Thị Tú, 54 tuổi, chủ quán mì Quảng Tiếng Quý, ở xã Duy Châu (huyện Duy Xuyên, Quảng Nam) hằng năm đều ra bếp ăn của Ba Đình chế biến mì Quảng để đãi các đại biểu Quốc hội cả nước về dự họp
Ba đời nấu mì Quảng
Gánh mỳ đã gắn với mẹ của chị Tú trong những năm kháng chiến chống Pháp, lúc chạy giặc và tản cư ra Đà Nẵng. Tại một góc chợ Hòa Khánh, mỳ bà Quý có tiếng không nằm ở không gian quán mà chính từ hương vị.
Sau năm 1975, khi đất nước thống nhất, bà trở lại quê nhà và khôi phục quán mỳ đã đổ nát trong chiến tranh. Ngày đặt tên quán “Tiếng Quý” (tiếng tăm mỳ Quý), bà đã khóc. Có lẽ, nấu mỳ không chỉ là nghề mà còn là cái nghiệp gắn bó với cuộc đời bà. Và càng yêu nghề, bà nấu càng ngon hơn trước.
Quán tuy chật hẹp nhưng lúc nào cũng đông khách. Năm 2008, bà Quý ốm nặng và qua đời, quán mỳ như mất đi một phần linh hồn khiến anh Nguyễn Báo- con trai bà- trăn trở. Sau đó một thời gian, bằng sự quyết tâm kế tục danh tiếng và thương hiệu mà mẹ mình đã gầy dựng suốt hơn 40 năm qua, anh Báo cùng vợ đã “khởi động” lại quán mỳ. Chị Tú (vợ anh Báo) là người con dâu chăm chỉ, tiếp thu được những bí quyết và lời dạy của bà để có thể nấu được nồi nước nhưn mang hương vị đặc trưng.
\
Hương vị thơm ngon đậm chất Quảng
Cái quán mì Quảng nhỏ, thơm nức mùi dầu phộng, nằm bên phải tuyến đường ĐT 610 từ quốc lộ 1 lên di tích Mỹ Sơn ken kín khách lúc gần trưa. Khách địa phương có, khách đoàn tham quan di tích dừng lại có, Tây ta đều có đủ.
Để có một tô mì ngon đúng phong cách Quảng Nam thì không dễ. Chị phải tự tay lựa gà ta (vừa già), khi nấu thịt sẽ mềm và thơm. Khi làm gà xong phải tỉ mỉ lọc bỏ hết xương, ướp gia vị rồi um cho thấm; phần xương được dùng để nấu nước lèo. Nhờ đó, nước nhưn sẽ có vị ngọt đặc trưng. Và có lẽ điều đặc biệt nhất của mỳ gà Tiếng Quý nằm ở đĩa rau sống ăn kèm, thơm giòn với bắp chuối, xà lách, giá và rau quế.
Mì Quảng thiếu ớt, chanh, bánh tráng nướng thì cũng như vô hồn, nhợt nhạt đi rất nhiều. Tô mì Quảng cũng không cần chan nước nhiều như bún hoặc phở.
Có người còn nói rằng, đến Mỹ Sơn, Duy Xuyên mà không ăn mỳ Quý thì “coi như chưa đi”.
.
Nổi tiếng khắp cả nước
Bà Tú chậm rãi kể rằng vui nhất trong cuộc đời bán quán của bà là được rước ra tận Hà Nội, vào nhà khách Quốc hội ở Ba Đình để nấu mì Quảng đãi cho các đại biểu Quốc hội. Và cũng từ ngày nấu mì Quảng ở Quốc hội, gia đình bà Tú bắt đầu nhận được nhiều đơn đặt hàng hơn từ ngoài Bắc.
Một đoàn làm phim ở Ý đã từng đến quay các công đoạn nấu mỳ để tạo nên thương hiệu mỳ Quảng nức tiếng này. Trong những dịp tổ chức “Hành trình di sản” về Mỹ Sơn cũng như lễ hội Bà Thu Bồn, chị Tú trở nên bận rộn hơn vì được mời làm đầu bếp chính và truyền bá kinh nghiệm trong việc nấu mỳ Quảng. Đây được coi là một việc làm ý nghĩa, giúp lưu truyền và phát huy hơn nữa nét đặc trưng và độc đáo trong nghệ thuật ẩm thực quê hương.
Bà Tú khoe rằng thương hiệu mì Quảng “Tiếng Quý” của gia đình bà đã chính thức đăng ký ở Cục Sở hữu trí tuệ và những đứa con của bà vẫn tiếp tục nối nghề để nấu cái ngon đãi khách. Người con trai lớn của bà Tú, anh Nguyễn Cảnh, bây giờ là chủ quán mì Tiếng Quý tại quận Tân Bình, TP.HCM, nhưng trước đó anh là người nấu nước nhưn cho 10 quán mì Quảng ở TP này.
Tiếng Quý đã trở thành một thương hiệu về ẩm thực và để duy trì được danh tiếng ấy, những người xây dựng nó đã đổ không biết bao công sức cùng nhiều thăng trầm. Nhờ có Tiếng Quý, người ta đến có cái để thưởng thức, khám phá và đi có cái để nhớ, để hoài niệm về vùng đất di sản.
Hoàng Yến - Thực hiện và sưu tầm
Nguồn: báo Tuổi Trẻ
Trích nguồn: foody.vn