Chatbox

Các bạn vui lòng dùng từ ngữ lịch sự và có văn hóa,sử dụng Tiếng Việt có dấu chuẩn. Chúc các bạn vui vẻ!
02/04/2014 11:04 # 1
heikin
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 23/30 (77%)
Kĩ năng: 1/10 (10%)
Ngày gia nhập: 29/03/2014
Bài gởi: 53
Được cảm ơn: 1
[DTU14401] [Trần Thị Y Bình] Đừng khóc như trước nữa _ Đồ du côn.


 Từng cơn gió đông đập vào mặt nó lạnh buốt. Nhưng cái lạnh của thời tiết không lạnh bằng cái lạnh của người đời…

Trên con đường vắng tanh, chỉ thoáng nhẹ tiếng xì xào của hàng cây già cõi. Nó tự thả mình giữa không trung để mong quên đi tất cả…

-         Bụp…bụp…bụp…

Đó là thứ âm thanh đáng nguyền rủa phá vỡ sự bình yên mà nó đang hưởng thụ. Hình như  trong con hẽm phía trước có đánh nhau thì phải, nó lắng nghe rồi thở dài kệ. Đó là chuyện thiên hạ, một đứa con gái ốm như cây tăm thì không nên vướng vào, chỉ thêm phiền phức.

-         Thằng ranh này! Tao đã cảnh cáo bao nhiêu lần rồi mà mày giả điếc không thèm nghe sao?

-         Mày đúng là to gan mới đánh lén tao! Tiểu nhân _ Người con trai với ánh mắt sắc lẻm hướng về phía kẻ vừa đánh mình.

-         Hà hà! Tao tiểu nhân thế đấy! Tụi bây đâu! Xử hắn đi! Trả thù cho thằng em tao!

Và rồi âm thanh bạo lực nổi lên, dồn dập…

Nó dừng bước, quay lưng hướng về phía con hẽm đáng sợ đó.

Nó im lặng, tim đập thình thịch, hai tay nắm chặt, nó thoáng thấy bóng dáng cậu nhóc xấu số kia đang rên rỉ với hàng tá vết thương trên người. Nó muốn bỏ đi … nhưng 2 chữ “con người” không cho phép nó làm thế…

Mắt nó bỗng lóe sáng, nó lục lội trong cặp và lấy ra một chiếc kèn, lấy hết sức can đảm, nó thổi một hơi thật dài: “ tuýt…tuýt…tuýt”

Lũ côn đồ chỉ biết há mồm nhìn nhau.

-         Còn nhìn gì nữa, chạy thôi, không thì vào đồn cả lũ! _ Tên cầm đầu hốt hoảng.

Và thế là đã thoát! Nhờ vào “thiên thời, địa lợi, nhân hòa”!

Khi chắc chắn rằng tụi côn đồ đã tháo chạy, nó quay ngoắt 3600 và bỏ đi, ở lại chỉ thêm phiền phức.

Nó bỗng đứng khựng lại, tóc nó bị ai đó kéo mạnh ra sau.

-         Này! Cảm ơn _ Cậu ta thều thào nói.

-         Có buông tóc tôi ra không thì bảo! Đồ du côn _ Nó hét toáng lên

Đó là cái ngày mà nó và “đồ du côn” gặp nhau.

Nửa tháng sau, nó nhận được tin nhắn từ số lạ: “ Đồ du côn đây, bạn nhớ tôi chứ! “

Nó chả thèm quan tâm, quẳng điện thoại xuống gối và tiếp tục ngủ…

Sáng hôm sau, vừa đặt chân đến cổng trường nó đã bắt gặp cậu ta. Bao nhiêu câu hỏi chạy vù vù trong đầu óc nó, nhưng lo trốn trước cái đã. Một lần nữa, tóc nó lại bị giật ra phía sau.

-         Nói chuyện tí _ Cậu ta cười cười.

-         Bạn biết phép lịch sự không thế? Đúng là đồ du côn, chỉ biết dùng bạo lực để giải quyết vấn đề! _ Nó nổi cáu.

Để tránh bị làm phiền về sau, nó đành nuốt cục tức xuống, dành ra một buổi nói chuyện với cậu ta, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Chiều hôm đó, cậu ta đã kể, kể tất cả về quá khứ của mình. Cậu ta là con một của giám đốc tập đoàn viễn thông nọ, hiện đang định cư tại Alaska-Mỹ. Từ nhỏ cậu ta đã bị vứt cho bà vú chăm sóc, hầu như 15 năm nay cậu chưa lần nào được ngồi ăn cơm cùng bố mẹ mình. Bố cậu cứ viện lí do công việc mà đi suốt. Mẹ cậu thì chỉ biết vũ trường, phung phí tiền bạc cho mấy bà bạn. Khi 10 tuổi, cậu đã từng bị đánh rất dã man, vì bố cậu nghĩ rằng cậu chính là con riêng của vợ ông ta. Nước mắt và hận thù đã làm hoen ố tâm hồn của một cậu nhóc 17 tuổi. Chán nản với cuộc sống hiện tại, cậu quyết định sang Việt Nam. Với bản tính ngang bướng và bị đánh đập từ nhỏ nên lúc nào cậu cũng giải quyết mọi chuyện bằng vũ lực. Từ đó, cậu chính thức trở thành du côn, một thằng du côn mang trên mình sự tổn thương rất lớn.

Sau khi nghe cậu ta kể xong, tự nhiên tim nó thắt lại. Nó hỏi tên nhưng cậu ta chỉ bảo: “ Tôi là đồ du côn, bạn biết thế là đủ”.

Kể từ ngày hôm đó, nó suy nghĩ rất nhiều về cậu ta. Nó quyết định vớ lấy điện thoại và gọi cho cậu ta, khuyên cậu ta quay về Mỹ. Cuộc nói chuyện kéo dài 20 phút, bằng tài nói chuyện của nó, cậu ta đã đồng ý. Trước khi ngắt cuộc gọi, nó nghe tiếng sụt sịt bên đầu dây kia_Cậu ta đã khóc, “đồ du côn” cũng biết khóc sao?

Nó và cậu ta trở nên thân thiết hẳn ra, lúc nào cũng như hình với bóng. Nó không còn gọi cậu ta là “đồ du côn” nữa, thay vào đó nó hay đùa là đại ca kute. Ba tháng trôi qua, nó và cậu ta đã có rất nhiều kỉ niệm. Nó biết  sẽ đến một ngày nào đó, cậu ta cũng đi.

Đúng như dự đoán, cuối tháng 3 năm đó, nó nhận được tin nhắn từ cậu ta…rất ngắn, ngắn đến hụt hẫng: “Đại ca đi nhé!...đệ ở lại sống tốt, đứa nào ăn hiếp thì phone cho đại ca biết, đại ca sẽ ghi vào sổ đen. Hihiii. Kí tên: Đồ du côn”.

 

Mắt nó cay xé, nó trách đại ca đi sao không báo trước, nó trách sao không trả phí ngồi hàng giờ nghe đại ca tâm sự, nó trách sao đại ca đến rồi đi nhanh quá. Chỉ vỏn ven 3 tháng thôi nhưng nó và đại ca như anh em vậy. Đại ca đã từng la nó nhưng chưa bao giờ dỗ nó, nó không hề giận đại ca bởi nó biết rằng đại ca chỉ muốn tốt cho nó. Bằng tuổi thôi nhưng nó vẫn xem đại ca là một người anh thực thụ ( bởi đại ca là ông cụ non mà … ).

Nó muốn nghe đại ca la nó như ngày nào…

Nó ước một điều nhỏ nhoi thôi, rằng: Đại ca ở bên đó sống tốt, mong vết thương trong lòng đại ca nó mau lành.

Cười nhiều và đừng khóc thút thít như ngày trước nữa nhé _ Đồ du côn.



heikin


 
02/04/2014 13:04 # 2
nhuhang_truong
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 4

Kinh nghiệm: 26/30 (87%)
Kĩ năng: 5/40 (12%)
Ngày gia nhập: 22/09/2010
Bài gởi: 56
Được cảm ơn: 65
Phản hồi: [DTU14401] [Trần Thị Y Bình] Đừng khóc như trước nữa _ Đồ du côn.


Đối với phần thi DTU 360 Độ, bạn phải gửi bài dự thi về email dtu360@duytan.edu.vn . Tiêu đề email theo mẫu: [Mã số của bạn] [Tên của bạn] Tiêu đề bài viết. Bạn heikin đọc mục hướng dẫn tham gia cuộc thi tại đây để rõ hơn về cách gửi bài nhé http://forum.duytan.edu.vn/sites

 


 LOVE !!! LOVE !!! LOVE 

 
Các thành viên đã Thank nhuhang_truong vì Bài viết có ích:
02/04/2014 17:04 # 3
heikin
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 23/30 (77%)
Kĩ năng: 1/10 (10%)
Ngày gia nhập: 29/03/2014
Bài gởi: 53
Được cảm ơn: 1
[DTU14401] [Trần Thị Y Bình] Đừng khóc như trước nữa _ Đồ du côn.


sao ạ



heikin


 
03/04/2014 19:04 # 4
phamngocduy91
Cấp độ: 2 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 15/20 (75%)
Kĩ năng: 1/10 (10%)
Ngày gia nhập: 03/04/2014
Bài gởi: 25
Được cảm ơn: 1
[DTU14401] [Trần Thị Y Bình] Đừng khóc như trước nữa _ Đồ du côn.


Tức là bạn phải gửi mail cho BTC chấm :D
Bạn vào đây để được hướng dẫn cụ thể nhé http://forum.duytan.edu.vn/sites/index.aspx?p=forum_thread&forum=1109&thread=504569#p0




 
Các thành viên đã Thank phamngocduy91 vì Bài viết có ích:
03/04/2014 21:04 # 5
heikin
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 23/30 (77%)
Kĩ năng: 1/10 (10%)
Ngày gia nhập: 29/03/2014
Bài gởi: 53
Được cảm ơn: 1
[DTU14401] [Trần Thị Y Bình] Đừng khóc như trước nữa _ Đồ du côn.


h em xóa bài này ạ?



heikin


 
03/04/2014 21:04 # 6
heikin
Cấp độ: 3 - Kỹ năng: 1

Kinh nghiệm: 23/30 (77%)
Kĩ năng: 1/10 (10%)
Ngày gia nhập: 29/03/2014
Bài gởi: 53
Được cảm ơn: 1
Phản hồi: [DTU14401] [Trần Thị Y Bình] Đừng khóc như trước nữa _ Đồ du côn.


k biết mail em có đc gửi tới k ạ?



heikin


 
03/04/2014 21:04 # 7
quynhdtu
Cấp độ: 17 - Kỹ năng: 12

Kinh nghiệm: 120/170 (71%)
Kĩ năng: 34/120 (28%)
Ngày gia nhập: 01/04/2011
Bài gởi: 1480
Được cảm ơn: 694
Phản hồi: [DTU14401] [Trần Thị Y Bình] Đừng khóc như trước nữa _ Đồ du côn.


Bạn cứ gửi đúng địa chỉ mail, BTC sẽ có phản hồi lại cho bạn. Bạn cứ yên tâm :)



You can if you think you can

Smod "Góc Học Tập"

Skype: mocmummim

Email: phanthiquynh.qnh3@gmail.com

FB: facebook.com/phan.quynh.96


 
Các thành viên đã Thank quynhdtu vì Bài viết có ích:
Copyright© Đại học Duy Tân 2010 - 2024